Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 23: Ghen

Sau một hồi mặt dày của Hạ Thiên, cuối cùng cô nàng chỉ còn cách thỏa hiệp đi cùng với Hạ Thiên. Đem công pháp cho đội Chu Tước, Lan biểu cảm đầy oán trách liếc nhìn Hạ Thiên giống như một oán phụ bị chồng phản bội.

Hạ Thiên vuốt sống mũi cười khổ:" Ta cũng không có làm sai chuyện gì, có cần phải ủ rũ liếc mắt nhìn như vậy hay không?" Bản thân cũng chỉ muốn rời khỏi đây sau đó trị nội thương cho nàng mà thôi, cũng không có đắc tội với nàng chuyện gì.

Hai người liền rời đi khu huấn luyện đặc biệt, Hạ Thiên định mở miệng nói gì đó nhưng khi lời đến cổ họng lại nuốt xuống. Lan quẳng xuống một câu để Hạ Thiên đứng chờ ở đại sảnh, còn bản thân thì tiến lại một cánh cửa liền mở ra tiến vào.

Đại khái hơn mười phút sau cánh cửa mở ra lần nữa, đập vào mắt hắn là một thân hình gợi cảm, bộ đồ đen bó sát người làm lộ rõ những đường cong hoàn mỹ, phối hợp với giày cao gót, khuôn mặt mang thêm cặp kính râm, rất có phong thái của một nữ sát thủ. Hạ Thiên sờ cằm đánh giá, nhìn lại một vòng từ trên người băng mỹ nữ thầm than:" Thật lớn " Hạ Thiên vẫn phải thật khâm phục tòa thánh phong phía trước, ít nhất cô nàng này cũng phải cỡ D.

" Vô sỉ " Nhìn ánh mắt của Hạ Thiên chằm chằm vào ngực mình, Lan mắng một câu liền bước lại thang máy.

Biết bản thân có chút thất thố, Hạ Thiên cũng chỉ cười cười liền cùng cô nàng bước thang máy." Oh!." Hạ Thiên kinh ngạc thốt lên, không biết từ lúc nào trong căn hầm đã xuất hiện một chiếc moto, mà chiếc xe chở hắn đến đã không thấy đâu.

" Có đi hay không?" Lan ngồi trên xe, quay đầu nhìn Hạ Thiên nhàn nhạt nói.

Hạ Thiên mỉm cười ngồi lên xe, hai cánh tay đặt trên đùi cô nàng nói:" Đến đại học công nghiệp." Lời nói vừa dứt, chiếc môtô gầm rú chạy rời khỏi quân khu.

***

Lúc này tại TQ (trung quốc) bên trong căn mật thất." Thiếu chủ! Bên kia đã phát hiện tung tích của K " Người trung niên đứng khom người, giọng nói đầy cung kính.

" Tốt! Thời gian kế tiếp đợi ta xuất quan rồi nói, đừng để bị phát hiện." Giọng nói âm trầm từ bên trong vọng ra, có chút lạnh lẽo khiến người nghe cảm tưởng giống như đang đứng tại hầm băng vậy, cũng không biết đến người này là nam hay nữ.

" Vậy thuộc hạ cáo lui." Người trung niên cúi người một cái liền lóe lên hòa vào với bóng tối." Hai tháng nữa cũng được bốn năm a, bốn năm nay ngươi ẩn thân cũng rất tốt, chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi...

Hai người lúc này đã trở lại căn nhà trong chung cư, vẫn luôn trầm mặc đều không nói lời nào. Hạ Thiên trên tay xách theo một đống thực phẩm để vào trong bếp chuẩn bị cho bữa tối." Trong tủ có đồ uống, muốn uống gì tùy tiện lấy ". Hạ Thiên nói một câu liền tiến về căn phòng đi đến.

" Hừ." Lan có chút bất mãn với thái độ của Hạ Thiên, nhưng cũng không nói gì liền mở tủ lạnh lấy ra một lon bia một hơi uống cạn. Tiếp đến liền lấy thêm vài lon nữa ra uống, lúc này mới cảm thấy bản thân khá hơn một chút liền đóng lại tủ lạnh.

Hạ Thiên tiến về phòng mở cửa liền không có thấy cô nàng Bảo Anh ở trong phòng, liền quay sang phòng của mình cũng không thấy bóng dáng của cô nàng. Lúc này hắn lập tức nhíu nhíu mày bấm số điện thoại, đầu dây bên kia đều không có người trả lời, gọi thêm mấy cuộc nữa, sắc mặt hắn lúc này liền rất khó coi.

" Alo! anh Hạ Thiên ". Bảo Anh giọng nói êm tai từ đầu dây bên kia vang lại.

Lúc này sắc mặt Hạ Thiên mới có chút khởi sắc." Bảo Anh! em đang ở đâu đó, tại sao lại rời nhà mà không nói cho anh biết?"

" Khúc khích... Anh Hạ Thiên không phải Bảo Anh không có gọi cho anh, mà căn bản đánh không thông. Đúng rồi em đang ở nhà chị Hương, Khúc khích.. Anh Hạ thiên, không nghĩ tới bên ngoài lại có bạn gái xinh đẹp như vậy."

" Ạch.. Cái này." Hạ Thiên nghe được lời này thì lại cảm thấy không ổn, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ tới trong giọng nói cô nàng này đang ghen. Nghe cô nàng nhấn mạnh hai từ bạn gái khiến hắn có một cảm giác giống như bản thân đang phản bội vậy, tuy bản thân cùng cô nàng Ngân Hương chưa có tiến triển đến mức độ kia, nhưng cũng là quan hệ mờ ám, mà hiện tại hắn còn đang dẫn một cái cô nàng khác đang ở trong nhà.

" Được rồi! Anh Hạ Thiên đừng căng thẳng, chụt.." Bảo Anh liền để lại một câu liền một cái hôn sau đó liền cúp máy.

Hạ Thiên lúc này cũng không biết nói gì, chỉ cười khổ một cái liền bắt đầu hướng cái nhà bếp, lúc này hắn mới thả lỏng bản thân được một chút, nếu cô nàng không có chuyện gì hắn liền bớt lo lắng. Hạ Thiên lúc chuẩn bị làm đồ ăn mới để đến Lan, lại nhìn trên mặt bàn đều là vỏ lon bia liền có chút giật mình nhìn cô nàng này.

Tính sơ trên bàn cũng khoảng gần một két bia a, vậy mà cô nàng này sắc mặt cũng không thay đổi một cái, dường như những thứ nàng uống là nước lã vậy. Lan nhìn biểu hiện của Hạ Thiên cũng không nói lời nào liền trợn mắt khinh bỉ nhìn hắn một cái giống như muốn nói" nhà ngươi không có loại nào tốt hơn để uống hay sao? ".

Hạ Thiên cũng không nói lời nào liền quay người tiếp tục việc của mình, trong đầu hắn đã hiện lên một cái ý nghĩ." Đợi lát nữa xem lão tử làm sao thu thập ngươi."