Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 147: Nghịch lân! Ai động phải chết!

Bởi vì quan hệ của hai người lại bị mọi người rót một vòng rượu, chẳng qua một vòng này đều là Lăng Thần uống, Hạ Thiên Tịch chỉ đứng một bên hai mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần cản rượu thay y.

"Ha ha, vẫn là Lăng thiếu yêu lão bà nhất." Nhìn Lăng Thần không chút chớp mắt giúp Hạ Thiên Tịch uống hết ly này đến ly khác, có người nhịn không được lớn tiếng trêu ghẹo.

"Dựa vào cái gì ta là lão bà?" Người khác còn không có nói tiếp, thanh âm bất mãn của Hạ Thiên Tịch đã vang lên trước.

"Ngạch..." Người vừa nói đùa không dự đoán được Hạ Thiên Tịch cư nhiên sẽ đáp lại, trong lúc nhất thời xấu hổ sờ sờ cái mũi, cư nhiên không biết phải trả lời thế nào mới tốt.

Chẳng lẽ nói, vừa nhìn y và Lăng Thần mọi người đã có thể phân ra ai là lão bà ai là lão công sao?

"Đi, mập mạp, trong nhà người ta ai thượng ai hạ ngươi cũng muốn quản à, ta trước kia sao không phát hiện ngươi bát quái như vậy!" Có người thấy không khí cứng lại lập tức đi ra giải vây.

"Hạ thiếu, ngươi có thể cho ta hỏi một chút một tay đua xe xinh đẹp của ngươi kia là thế nào luyện ra không?" Diệp Tích hai mắt sáng lên như cún con nhìn Hạ Thiên Tịch, hắn thực sự rất hiếu kỳ.

"Cái gì? Hạ thiếu cư nhiên còn biết đua xe!" Có người lập tức đi ra phụ họa, kết quả là xấu hổ vừa nãy bị hóa giải, Hạ Thiên Tịch bị vài người vây quanh ở giữa giảng giải vấn đề đua xe và những việc cần chú ý.

Mà Lăng Thần bởi vì đêm nay uống rượu có chút nhiều, liền bưng một ly nước muốn ra ngoài hóng gió thanh tỉnh đầu óc, nhìn Hạ Thiên Tịch cùng mọi người thực vui vẻ, cũng không quấy rầy nữa.

Hắn một mình bưng một ly nước đi vào trong đình viện, bị gió lạnh ban đêm thổi qua, đầu óc có chút nóng lên lập tức thanh tỉnh không ít, hắn nhìn màn đêm đen nhánh trên bầu trời, khóe môi nhếch lên, đêm nay quan hệ của bọn họ bị Hạ Thiên Tịch công bố ra thật sự ngoài dự kiến của hắn, hắn càng không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch sẽ lớn mật bày tỏ tình yêu ở trước mặt mọi người như vậy.

Nhưng mà một mặt lớn mật như vậy của Hạ Thiên Tịch càng làm hắn càng lúc càng yêu y hơn.

Lăng Thần cảm thấy gió thổi không sai biệt mấy, hiện tại cũng đã khuya, chuẩn bị trở lại mang theo Hạ Thiên Tịch rời đi.

"Lăng thiếu." Một nữ hài chắn trước mặt Lăng Thần, vẻ mặt nũng nịu hai mắt hàm chứa ngượng ngùng nhìn Lăng Thần, nhu nhu nói: "Xin...xin chào"

Lăng Thần nhíu mày, nhấc chân liền đi, cùng nữ hài này nhìn thoáng qua.

"Lăng thiếu." Thanh âm nhu nhu của nữ hài mang theo một tia kinh hoảng, nâng tay bắt lấy cánh tay Lăng Thần.

"Buông tay" Lăng Thần nhíu mày, ngữ khí không khỏi lạnh xuống.

Ngữ khí lạnh lùng của Lăng Thần làm nữ hài không khỏi co rút thân thể một chút, một khuôn mặt kiều mỹ bởi vì Lăng Thần quát lạnh mà điềm đạm đáng yêu, thoạt nhìn phi thường khiến người thương tiếc, hai mắt hàm chứa nhu nhu lệ quang, cắn cắn cánh môi lại như cũ không buông cánh tay Lăng Thần ra nói: "Lăng thiếu, ta...ta thích ngươi, ta từ lần đầu thấy ngươi đã liền thích ngươi."

Lăng Thần có xuất thân cao quý, lại có ánh sáng thiên chi kiêu tử, từ lần đầu tiên tham dự yến hội đã khiến cho đông đảo mỹ nam mỹ nữ xiêu lòng, nhưng mà tính cách Lăng Thần quá lãnh, muốn nói một câu với Lăng Thần cũng phi thường khó khăn, nhưng ai cũng không nghĩ tới một người như vậy đêm nay lại tuyên bố có người yêu, còn ở trước mặt mọi người không chút nào kiêng kị khoe ân ái, đôi mắt bạch nhìn Hạ Thiên Tịch đầy ôn nhu, thật sự thực dễ khiến người động tâm.

Nữ hài này là một trong những người ngưỡng mộ Lăng Thần, mắt thấy người mình yêu tuyên bố người yêu, ả rốt cuộc không chịu được, cả đêm đều nhìn Lăng Thần, lúc này thật vất vả mới nhìn thấy Lăng Thần một mình ra ngoài, nữ hài này liền quyết định bày tỏ với Lăng Thần.

Ả nghĩ, ả tốt xấu cũng là nữ nhân, tuy xã hội hiện tại nam nam cũng không hiếm thấy, nhưng rất nhiều nam nhân vẫn cưới nữ nhân là chính, bởi vì hai nam nhân kết hợp, nếu sinh hài tử, không thể sinh con gái, mà thứ nguyên tinh tế nữ nhân càng lúc càng ít, nữ nhân hiện tại thực trân quý, rất nhiều gia đình đều muốn có một đứa con gái.

Cho nên, đây là ưu thế hơn Hạ Thiên Tịch mà ả nghĩ.

Ả có khả năng sinh được con gái, nhưng Hạ Thiên Tịch lại không có.

"Buông tay." Lăng Thần căn bản không để ý tới lời tỏ tình của nữ hài, nhìn nữ hài còn không định buông tay, lập tức nâng lên cánh tay chuẩn bị đem tay nữ hài ném ra, mà nữ hài này tựa hồ sớm chuẩn bị, khi Lăng Thần giơ tay liền buông cánh tay Lăng Thần ra, cả người bổ nhào vào trong lồng ngực Lăng Thần.

Hai người vốn dĩ đã đứng cực gần, Lăng Thần căn bản không nghĩ tới nữ sinh này cư nhiên sẽ lớn mật như vậy, đột nhiên không kịp phòng bị đã bị nữ hài này xông tới. Mà một tay hắn còn cầm ly rượu, một tay khác lại giơ lên, cánh tay này vốn dĩ hắn muốn ném nữ hài ra, không nghĩ tới nữ hài này nhạy bén buông tay ra nhào vào lồng ngực hắn, mặt chôn trước ngực hắn anh anh khóc thút thít, một màn này người khác nhìn vào chính là Lăng Tần đang an ủi nữ hài tử đang khóc thút thít trong lòng kia.

Khi Lăng Thần không kiên nhẫn muốn đẩy nữ hài tử trong lòng ngực ra, một giọng nói không mang theo chút cảm xúc nào vang lên--

"A! Thật là hình ảnh không tồi, ta có phải nên chúc mừng hai vị hay không?" Hạ Thiên Tịch một tay bưng rượu vang đỏ, thong thả nhấp một ngụm, gợi lên khóe môi trào phúng nhìn một màn này, trong ánh mắt không hề gợn sóng.

Diệp Tích mấy người đi theo bên cạnh Hạ Thiên Tịch, cũng đều xấu hổ nhìn một màn này. Bọn họ không nghĩ tới, vừa rồi hai người còn ở bên trong lớn tiếng bày tỏ tình yêu, vừa ra tới cư nhiên liền thấy một màn như vậy.

"Tịch Tịch..." Lăng Thần lập tức đẩy nữ nhân trong lồng ngực ra.

Mà nữ nhân này anh anh khóc lên, một khuôn mặt kiều mỹ lê hoa đái vũ, nhìn thật khiến người yêu thương, ả nhìn Hạ Thiên Tịch nhu nhu nói: "Hạ...Hạ thiếu, thực xin lỗi, Lăng thiếu vừa mới nói thích ta, sau đó liền...liền đem ta ôm vào lòng, ta ta...."

Mặt ả thần sắc hoảng loạn, ánh mắt tràn ngập sợ hãi nhìn Hạ Thiên Tịch, ủy khuất vạn phần nói: "Ta...ta cũng thực thích Lăng thiếu..."

Ả đem nguyên nhân đều đổ lên trên người Lăng Thần, dù sao ả là một nữ nhân, lại còn có một màn Lăng Thần ôm ả vừa rồi, đủ để khiêu khích mọi người đối ả linh mẫn chi tâm.

Nữ nhân này bàn tính vang lên bùm bùm trong lòng, cho dù hiện tại Lăng Thần không thích ả, nếu hôm nay có thể khiến Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch chia tay vậy cũng tốt. Cho dù không thể chia tay, tình cảm giữa hai người nhất định sẽ có khoảng cách, chỉ cần có khoảng cách ả sẽ không sợ, ả sẽ nghĩ cách khiến khoảng cách này càng lúc càng lớn.

Đáng tiếc, nữ nhân này bàn tính đánh rất là vang dội, nhưng là ả đã xem nhẹ Hạ Thiên Tịch là người như nào.

Nếu là người khác thấy một màn như vậy nhất định sẽ hiểu lầm, nhưng Hạ Thiên Tịch trước này đều không hiểu lầm, hai người bọn họ là Lăng Thần theo đuổi y trước, so với nữ nhân này Flina dung mạo còn hơn gấp trăm lần, Lăng Thần nếu thật sự thích nữ nhân cũng không có khả năng thích cái nữ nhân có tính cách như này.

Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi vài phần trào phúng, mặt vênh lên, cũng không tức giận, dùng một đôi mắt cười như không cười nhìn Lăng Thần, chậm rãi hướng về phía hắn, chậm rãi hỏi: "Ngươi vừa mới nói thích nữ nhân này?"

"Không có." Giọng nói lạnh lẽo không chút tình cảm nào của Lăng Thần vang lên.

"Lăng thiếu, ngươi vừa mới rõ ràng nói ngươi thích ta, sao có thể...sao có thể...Hạ thiếu vừa tới ngươi liền không nhận?" Nữ nhân khóc lóc đến lê hoa đái vũ nhìn Lăng Thần, ánh mắt tràn ngập ủy khuất.

Một câu của ả càng vô cớ khiến người đem sai lầm đổ lên người Hạ Thiên Tịch, nếu người không rõ chân tướng tuyệt đối sẽ đem Hạ Thiên Tịch là người hoành đao đoạt ái.

Phì ――

Hạ Thiên Tịch nhịn không được phát ra một tiếng cười nhạo, trước khi Lăng Thần phát hỏa đi tới trước mặt Lăng Thần, mặt đối mặt nhìn nữ nhân này, ánh mắt rất là soi mói đánh giá nữ nhân này hỏi: "Ngươi chắc chắn Lăng Thần vừa rồi nói thích ngươi?"

"Đương, đương nhiên." Nữ nhân không biết vì sao hoảng loạn, bị ánh mắt kia của Hạ Thiên Tịch nhìn, liền cảm giác được nội tâm trần trụi lộ ra trước mặt Hạ Thiên Tịch vậy, ngữ khí cũng có vài phần hoảng loạn.

"Vậy sao?" Hạ Thiên Tịch một chút cũng không nóng nảy cầm rượu vang đỏ trong tay đặt lên môi nhấp một ngụm, sau đó vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm liếm cánh môi mê người nói: "Trước không có sau không cong, ngực nhỏ ngốc nghếch, mắt xếch miệng méo....ngươi sao xác định Lăng Thần sẽ cảm thấy hứng thú với một nữ nhân như ngươi?"

Bị một câu phê bình không đúng tí nào của Hạ Thiên Tịch, nữ nhân lập tức sửng sốt, nàng căn bản sẽ không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch cư nhiên miệng lưỡi lại độc như vậy, cũng không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch sẽ nói như vậy.

"Đừng nói là Lăng Thần, ngay cả ta, ta cũng sẽ không coi trọng nữ nhân như ngươi." Ngữ khí của Hạ Thiên Tịch quả thực giống như đang nói về một thứ rác rưởi phi thường chán ghét: "Ôm một nữ nhân như ngươi, ta tình nguyện đi ôm một đầu heo mẹ còn hơn"

Phụt ――

Có người nhịn không được vui vẻ, thật sự là Hạ Thiên Tịch nói quá mức kinh điển.

Vài người xem diễn trộm nghĩ, trong lòng quá mức bội phục Hạ Thiên Tịch, đối với một nữ nhân cư nhiên có thể độc mồm như vậy, đặc biệt là câu cuối cùng, này đối với nữ nhân mà nói chính là đả kích lớn nhất!

"Ngươi....ngươi...." Nghe tiếng cười nhạo xung quanh, nữ nhân tức giận nhìn Hạ Thiên Tịch, lê hoa đái vũ, nhìn biểu tình cao ngạo của Hạ Thiên Tịch, ả khí không thuận giơ tay muốn cho Hạ Thiên Tịch một cái tát.

Bàn tay ả nửa đường bị Lăng Thần ngăn lại, đôi mắt sắc lạnh của Lăng Thần nhìn ả, tràn ngập hàn ý băng sương, làm nữ nhân trong nháy mắt liền sợ hãi, trong lòng giờ phút này phi thường sợ hãi Lăng Thần, nàng có một loại dự cảm xấu, có lẽ gia tộc nàng sắp xong đời.

"Ta không đánh nữ nhân." Lăng Thần nhìn nữ nhân này không mang theo một chút tình cảm nói: "Nhưng ta hận nhất có người dám ở trước mặt ta đánh người ta yêu, cho dù là nữ nhân, ta cũng sẽ không bỏ qua."

Lăng Thần nói xong, buông ra tay đang cầm tay nữ nhân này, nâng lên một tay khác cho nữ nhân này một cái tát.

Tuy rằng nam nhân đánh nữ nhân có chút khó nghe, nhưng là....

Ai bảo nữ nhân này động vào nghịch lân của hắn!

Hạ Thiên Tịch chính là nghịch lân của Lăng Thần, ai dám thương tổn Hạ Thiên Tịch, ở trong mắt hắn ai cũng không được tha thứ.

Cho dù là nữ nhân, hắn cũng tuyệt đối không dễ dàng buông tha!

..........