Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 192: Nhất minh kinh nhân! Vương gặp vương!

Giọng nói thanh lãnh của thiếu niên từng chữ từng chữ đánh vào nội tâm của mỗi người, Gia gia ta chính là thái tử gia!

Lời nói vô cùng kiêu ngạo, mỗi một chữ đều để lộ ra một sự khiêu khích, nhưng tại giờ phút này, nhìn thiếu niên đứng ở trung tâm lễ đường, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của y quả nhiên vô cùng bá khí, giờ phút này không có ai dám lên tiếng, nhóm người vừa rồi còn cười nhạo ha ha bọn họ, hiện tại ngay cả rắm cũng không dám đánh.

Ánh mắt nhìn thiếu niên của mọi người thay đổi, nhìn nhìn lại Ngụy Kiến nằm trên mặt đất, khổ người lớn như vậy, cả người cơ bắp, thiếu niên tay chân một nắm như vậy, nếu một quyền đánh vào người Ngụy Kiến, trước không nói có thể lay động Ngụy Kiện được gì không, nắm tay kia xương cốt chắc cũng nát!

Nhưng mà hiện tại, thiếu niên lại chọc mù mắt mọi người.

Ngụy Kiến nằm trên đất ngay cả một tiếng vang cũng không có, cũng không biết có phải chết rồi không? Nhưng mà, một quyền của thiếu niên có thể đánh chết Ngụy Kiến? Mọi người mặc kệ có tin hay không, đây là một màn chính mắt bọn họ nhìn thấy, dù bọn họ không tin, nhưng Ngụy Kiến không biết đã chết hay sống còn nằm một đống trên mặt đất, tại giờ phút này nhìn Ngụy Kiến và thiếu niên, ai cũng không dám lên tiếng.

Đại lễ đường trong nháy mắt cũng không còn tiếng động, ngay cả một cây kim rơi xuống cũng nghe thấy rõ.

Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn Ngụy Kiến đang nằm hôn mê trên mặt đất, bình thường một quyền của y còn không khiến Ngụy Kiến ra cơ sự này, dù sao vóc dáng của Ngụy Kiến cũng không phải người bình thường có thể lay động mảy may. Nhưng vừa rồi trên tay y vận dụng vài cái thổ hệ ma pháp nho nhỏ, chỉ là đem lực lượng nắm đấm tăng thêm, một quyền nho nhỏ kia tập kích lên thân thể Ngụy Kiến liền giống như thái sơn áp đỉnh, cho dù đánh không chết được Ngụy Kiến, cũng tuyệt đối sẽ khiến hắn hôn mê ngay lập tức.

Ánh mắt Hạ Thiên Tịch thong thả liếc nhìn mọi người trong lễ đường một cái, phàm là người bị ánh mắt y liếc qua, thân thể đều không tự giác rụt lại một chút, Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi mỉm cười, y muốn chính là hiệu quả như này.

"Ngụy Kiến." Ước chừng qua một phút đồng hồ, đại lễ đường không tiếng động rốt cuộc vang lên thanh âm hoảng loạn vài phần của Tinh Tuyết Y.

Đám người Tinh Tuyết Y phản ứng lại được lập tức chạy tới phía Ngụy Kiến, Hạ Thiên Tịch bước đi chậm rãi hướng về phía Lăng Thần, tại thời điểm bốn người gặp thoáng qua, không có ai dám dễ dàng coi khinh thiếu niên này.

Thẩm Vũ Uyên cố ý liếc thiếu niên một cái, đôi mắt hẹp dài của thiếu niên hơi hơi cong lên, ánh mắt lưu chuyển quang mang, mang theo một cỗ phong lưu mị hoặc nhân tâm, hắn không cảm nhận được bất kỳ lực lượng nào tồn tại trên người thiếu niên này, nhưng thiếu niên này lại có được một phen không giống bạo phát lực.

Trách không được, lão đại đã dặn dò hắn trước, bảo hắn nhất định phải phá lệ chiếu cố bọn họ.

Xem ra, vẫn là lão đại cao minh, thiếu niên này tuyệt đối không phải nhân vật bình thường.

Mà lúc này ở trong phòng điều khiển, đang ngồi bốn người.

Bốn người diện mạo phong cách khác nhau, nhưng không thể không nói mỗi người đều là tuấn nam "mỹ nữ".

"Tiểu Hạ quả thực quá soái khí." Vân Bối Nhi nhìn hình ảnh trong video gợi lên cánh môi đỏ tươi vẻ mặt đầy kích động nói: "Khê ca ca, ngươi có phải cũng cảm thấy tiểu Hạ rất soái khí hay không?"

Đừng thấy người ta gầy gầy yếu yếu, nhưng sức bật tuyệt đối kinh người!

Bọn họ thân là người đứng đầu tứ đại thế lực, vốn dĩ đối với việc chiêu nạp tân sinh cũng không để bụng, dù sao an bài người phụ trách là được rồi, nhưng năm nay không giống như cũ, có đế đô ba vị thái tử gia, khi chưa biết được ý tưởng của ba vị thái tử gia này ra sao họ cũng chỉ có thể thông qua video nhìn thử mấy vị nhân vật này, để tránh thời điểm thủ hạ trấn không được ném người.

Nhưng hiện tại xem ra, thủ hạ thực sự là không trấn được.

Tô Thanh Khê khuôn mặt ưu nhã biểu tình nhàn nhạt khiến người khác không nhìn ra được hắn có bất cứ suy nghĩ gì, chỉ là khích lệ gật gật đầu phụ họa cho Vân Bối Nhi đang kích động.

Đôi mắt Hạ Cung quả thực tối tăm đáng sợ, âm u nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên Tịch trong video, gã không nghĩ tới, đệ đệ của mình vừa tới đã trêu chọc chính là nhân vật như Hạ Thiên Tịch vậy.

Có điều, cho dù y là nhân vật nào thì có thể như nào chứ? Nơi này không phải đế đô, Thái tử gia? A! ở chỗ này dựa vào thực lực chứ không phải thế lực của mình, gã muốn chỉnh y, đó là việc dễ như trở bàn tay.

Eureka khuôn mặt lạnh lùng nhìn một màn trong video, sắc mặt của hắn phi thường lạnh nhạt âm trầm, càng khiến người không hiểu giờ phút này suy nghĩ trong đầu hắn là gì.

Mà ở đại lễ đường, giờ phút này cục diện không phải bốn người bọn họ có thể chế trụ, Tô Thanh Khê nhìn nhìn Ngụy Kiến bị người nâng đi, cười cười nói: "Có phải chúng ta nên lên sân khấu không?"

"Ừ ừ, đi một chút...vừa lúc nhìn xem tiểu Hạ đi, y quá soái khí." Vân Bối Nhi tiếp theo lời Tô Thanh Khê nói, hôm nay Vân Bối Nhi vẫn như cũ là một bộ nữ trang xinh đẹp, mái tóc lửa đỏ khiến cả người có vẻ giống như nắng gắt, thực dễ dàng khiến người đối với mỹ nhân này nổi lên tạp niệm.

Tô Thanh Khê nhìn Vân Bối Nhi giả trang không khỏi lắc đầu, trong ánh mắt có bất đắc dĩ cùng sủng nịnh.

Không có cách nào, Vân Bối Nhi chính là thích đóng giả nữ, nếu không trường học cũng sẽ không đồn các chủ Vân Các Vân Bối Nhi là nữ nhân, người biết hắn là nam nhân căn bản chỉ có vài người.

Đương nhiên, mấy vị đang ngồi ở đây đều biết rõ ràng.

Nhưng bọn họ cũng đã thành thói quen Vân Bối Nhi điên điên khùng khùng như vậy, tuy Vân Bối nhi thoạt nhìn có chút điên điên, nhưng thực lực của hắn không thấp, lúc trước vị trí các chủ Vân Các cũng là hắn dựa vào thực lực mà lấy được.

Theo Tô Thanh Khê và Vân Bối Nhi rời đi, Hạ Cung sắc mặt âm u theo sát bọn họ, Eureka cũng đứng dậy, dáng người cao lớn khủng bố giống như một đầu hung lang trên thảo nguyên, trước khi hắn đi, đôi mắt của hắn nặng nề liếc hình ảnh trong video một cái, ánh mắt dừng lại trên mặt Hạ Thiên Tịch, nhìn một giây đồng hồ, ngay sau đó đi theo Tô Thanh Khê bọn họ ra ngoài.

Trong đại lễ đường, Tinh Tuyết Y bọn họ xem xét Ngụy Kiến một chút, phát hiện Ngụy Kiến cư nhiên chịu nội thương hôn mê, mấy người bọn họ trực tiếp nhíu mày, một quyền liền khiến Ngụy Kiến có khổ người lớn như vậy bị đánh đến hôn mê, như vậy lực báo phát nắm đấm của y có bao nhiêu khủng bố chứ?

Nhớ tới vừa rồi Hạ Thiên Tịch giơ lên nắm đấm, nhìn nắm tay yếu đuối mong manh như vậy ai có thể ngờ lại có lực bạo phát khủng bố đến thế, hiện tại chỉ có thể vì Ngụy Kiến yên lặng thắp nến, ai bảo ngươi xui xẻo chứ!

Cho người lập tức nâng Ngụy Kiến đi phòng y tế bỏ vào khoang chữa thương tĩnh dưỡng, ánh mắt mấy người phức tạp nhìn Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch đứng bên cạnh Lăng Thần, ánh mắt nhàn nhạt, đuôi mắt đào hoa hẹp dài mang theo ý cười, thật là một đôi mắt phi thường câu nhân.

Nhìn bộ dáng vô hại hiền lành như vậy của thiếu niên, bốn người bọn họ run rẩy khóe miệng, nếu không phải vừa rồi tận mắt nhìn thấy một màn kia, chỉ sợ thực sự không có ai sẽ tin rằng thiếu niên này kỳ thực là một thiếu niên phi thường khủng bố.

"Làm sao bây giờ?" Tinh Tuyết Y nhìn ba người, hỏi.

"Phát tin tức đi!" Thẩm Vũ Uyên nói, sự tình trước mắt đã không phải bọn họ có thể dễ dàng giải quyết.

Mọi người đồng ý gật đầu, không phải nói bọn họ sợ hãi Hạ Thiên Tịch, chỉ là nhìn lực bạo phát khủng bố kia của thiếu niên, mấy người cảm thấy vẫn là đem lão đại của bọn họ đến tốt hơn.

Nhưng là, bọn họ vừa mới nâng cánh tay lên, một giọng nói kích động vang lên: "Tiểu Hạ, ngươi thực soái khí!"

Thanh âm đầy kích động cùng vui sướng, kích thích Tinh Tuyết Y thiếu chút nữa không trụ được mà quỳ xuống.

Tinh Tuyết Y ngẩng đầu vừa thấy, quả nhiên là Vân Bối Nhi đang dẫm đôi giày cao gót 10 cm chạy băng băng tới.

Ở trường quân đội, khi không có nhiệm vụ, khi rèn luyện cùng đi học, là có thể đi giày cao gót

Nhìn vẻ mặt đầy kích động của Vân Bối Nhi, Tinh Tuyết Y nhịn không được run rẩy khóe miệng, nam giả nữ thật không chịu nổi! Ngươi một đại nam nhân cố tình thích đóng giả nữ, lại còn có thể giả đúng như đúc, thật sự khiến cho một nữ nhân như nàng chịu không nổi!

Bốn người vừa đến lập tức được mọi người chú ý, đặc biệt là Vân Bối Nhi, càng là tiêu điểm cho mọi người chú ý, so với Tinh Tuyết Y và Flina các nàng còn xinh đẹp hơn ba phần, khiến đông đảo nam sinh quả thực chính là hai mắt sáng ngời.

Nếu có thể nói một câu với mỹ nữ như vậy, cuộc đời này của bọn họ có chết cũng không oán.

Hạ Thiên Tịch run run khóe miệng, hắc tuyến đầm đìa, bị giọng nói của Vân Bối Nhi cho một kích, y cũng thiếu chút nữa muốn quỳ xuống.

Nam giả nữ, đối với người biết giới tính thật của hắn nhìn hắn trong bộ dạng như này, thật là chịu không nổi.

Vân Bối Nhi băng băng chạy tới bên cạnh Hạ Thiên Tịch, một khuôn mặt xinh đẹp đầy hưng phấn quay chung quanh Hạ Thiên Tịch không chút nào bủn xỉn ca ngợi nói: "Tiểu Hạ, ta quả thực quá sùng bái ngươi, nhìn ngươi gầy yếu như vậy, ngươi làm thế nào có được lực bạo phát khủng bố như vậy? Chậc chậc..." Vân Bối Nhi hai mắt đánh giá vài vòng quanh Hạ Thiên Tịch, tựa hồ muốn đem Hạ Thiên Tịch từ trong ra ngoài nhìn thấu một lượt.

Hạ Thiên Tịch đứng trước mặt hắn, tay nhỏ chân nhỏ, trắng trắng nộn nộn, khuôn mặt hiền lành vô hại, cư nhiên lại có lực bạo phát khủng bố như vậy, chỉ sợ không có ai dám tin.

Cho dù là hắn, tuy rằng không cao hơn Hạ Thiên Tịch mấy, nhưng thân hình vẫn mập hơn Hạ Thiên Tịch tầm mười cân, vừa thấy Hạ Thiên Tịch đối lập như vậy, Vân Bối Nhi tâm lập tức không cân bằng. Hắn biết bản thân khẳng định không có lực bạo phát khủng bố như Hạ Thiên Tịch, cố tình Hạ Thiên Tịch còn gầy hơn so với hắn, quả thực không khoa học!

"Tiểu Hạ" Tô Thanh Khê đi lên trước kéo ra Vân Bối Nhi đang vẻ mặt không cân bằng, thần tình hưng phấn như chú cún con, nếu có thể dừng ở trên người hắn thì tốt biết bao.

Không thể không nói, Tô Thanh Khê nhìn Hạ Thiên Tịch, nội tâm cũng thật sâu ghen tị, chẳng qua loại ghen tị này không phải loại khiến lòng người vặn vẹo biến thái.

Hạ Thiên Tịch run rẩy khóe miệng gật đầu chào hỏi Tô Thanh Khê một cái: "Tô đại ca."

Còn đôi mắt nhỏ u oán của Vân Bối Nhi kia, đã bị y tự động xem nhẹ.

Tô Thanh Khê chào hỏi với hai người Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần khiến cho Hạ Cung đi sau bọn họ sắc mặt âm âm, ánh mắt càng thêm âm trầm.

Eureka một đôi mắt nặng nề cũng không có bất luận biểu tình gì, chẳng qua đôi mắt kia cũng đang gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch.

"Tiểu Hạ, ta tới giới thiệu với các ngươi, vị này chính là bang chủ Thanh Bang - Hạ Cung." Tô Thanh Khê chỉ vào Hạ Cung vẻ mặt âm u phía sau nói.

Hạ Thiên Tịch nhìn sắc mắt phi thường khó coi của Hạ Cung, khóe môi cong cong, đôi mắt đào hoa nhướng lên, tràn ngập hưng phấn nhìn Hạ Cung.

Không khí lưu chuyển giữa hai người, cho dù bọn họ không nói lời nào cũng có thể khiến người nhận ra không thích hợp.

Tô Thanh Khê nhìn thoáng qua Hạ Cung sắc mặt âm trầm, lại nhìn nhìn đôi mắt tràn ngập thần sắc khiêu khích của Hạ Thiên Tịch, không tự giác nhíu mày một chút, nhưng sắc mặt hết sức bình tĩnh, không ai có thể nhìn ra tâm tư của hắn. Giờ phút này Tô Thanh Khê tựa như không nhận ra không khí đầy ám sóng kích động giữa Hạ Thiên Tịch và Hạ Cung, lập tức giới thiệu: "Vị này chính là tinh chủ Lam Tinh - Eureka, đúng rồi, vừa rồi ngươi giáo huấn Ngụy Kiến chính là thủ hạ của Eureka."

Hạ Thiên Tịch hậm hực sờ sờ mũi, y lúc này mới tới trường Quân đội số 1 ngày đầu tiên, tứ đại thế lực thì y đã đắc tội mất hai vị?

Ba người bọn họ mặt đối mặt với bốn người, không khí trong đại lễ đường trong lúc nhất thời yên tĩnh, mọi người chỉ cảm thấy không khí tại đây càng ngày càng lạnh, bọn họ thật muốn ra ngoài nha!

Một mà vương gặp vương này, quả thực khổ cho đám tép riu bọn họ bị kẹp ở giữa!

..........