Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp

Chương 47

Lâm Hàn theo chân Zakal đến một căn phòng huấn luyện theo tiêu chuẩn quân đội.

Không gian phi thường rộng lớn cùng các loại thiết bị mà cậu chưa từng nhìn thấy bao giờ . Đôi mắt to tròn quan sát khắp nơi tràn đầy phấn khích , đôi môi không tự chủ mà nở nụ cười , có thể nhìn ra cậu phi thường thích nơi này .

Zakal bước đến trước cửa một căn phòng tập luyện trọng lực , nhìn sâu vào

thiếu niên non non trước mặt không biểu tình nói

" Trước khi bắt đầu buổi luyện tập ngày hôm nay , tôi muốn nói cho cậu biết một việc .

Trước hết , do điểm đến của chúng ta là một tinh cầu tương đối đặc biệt , đây sẽ là nơi cậu chính thức tiếp nhận huấn luyện .

Cho nên trong hành trình kéo dài mười ngày này nhiệm vụ của cậu là phải làm quen và thích nghi với môi trường trọng lực đặc biệt.

Cậu có thắc mắc gì không ? "

Lâm Hàn mặc dù đầu đã đổ mồ hôi lạnh nhưng cậu vẫn cố gắng giữ bình tĩnh đáp " Thưa không "

Cảm nhận của cậu lúc này chỉ có một chữ " xong " .

" Tốt , cậu vào đây với tôi "

Hai người cùng tiến vào một

căn phòng hình tròn rộng rãi có thể chứa được năm mươi người .

" Căn phòng này chính là phòng trọng lực , cũng là nơi cậu sẽ được luyện tập mỗi ngày.

Mức độ trọng lực sẽ tăng lên từng ngày .

Chuẩn bị tốt tinh thần . Chúng ra sẽ bắt đầu bài học ngày hôm nay. "

" Vâng thưa trưởng quan , tôi đã sẵn sàng " hai bàn tay tứa mồ hôi nhẹ run lên , nhưng trêи mặt vẫn là vẻ kiên định không lùi bước.

" Tốt ,trước mắt tôi sẽ cho cậu làm quen ở mức độ nhẹ nhất trong vòng một giờ . Sau khi thích ứng mức độ sẽ được tăng lên theo đúng yêu cầu đã được đề ra."

Zakal xoay người về phía bản điều khiển , tay phải lướt nhẹ lên nút điều khiển ở mức thứ hai , thành thật mà nói bản thân anh cũng cảm thấy Lâm Đại tá hẳn có thù oán với cậu nhóc này , bằng không sẽ không ra chiêu hiểm ác thế này .

Một học viên xuất sắc chưa qua trường lớp thì vẫn phải bắt đầu từ mức thấp nhất là một sau đó mới tăng dần lên , đến bản thân anh cũng chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng được đến mức 6 . Vậy mà đại tướng lại yêu cầu trong mười ngày cậu ta phải đạt mức mười . Điều càng khủng khϊế͙p͙ hơn chính là địa điểm tập huấn lại là tinh cầu có lực hút cấp mười cực mạnh.

Ngón tay nặng nề chọn xuống mức độ được yêu cầu sau đó mới bước sang một bên quan sát đứa trẻ đáng thương kia tuỳ thời giúp đỡ.

Lâm Hàn một giây trước còn tự động viên bản thân phải cố gắng , một giây sau cả cơ thể liền bị một sức mạnh vô hình đè ép xuống một cách tàn nhẫn .

Hai đầu gối ôm lấy mặt sàn một cách nồng nhiệt .

Hai cánh tay run rẫy chống đỡ thân thể đang có xu hướng muốn nằm bẹp trêи sàn tập .

" Aaaaa......"

Lồng ngực phi thường nặng nề , theo tiếng thở dốc mà

kịch liệt phập phồng .

Gương mặt tức khắc đỏ ngầu ,mồ hôi túa ra như tắm lăn dài theo chóp mũi rồi rơi xuống .

Bài huấn luyện vừa mới bắt đầu Lâm Hàn đã cảm thấy bản thân đã muốn không cầm cự nỗi , cơ thể như bị nghiền ép đau đớn vô cùng. Hai hàm răng cắn chặt chống đỡ ý chí của bản thân.

Zakal đứng bên cạnh nhìn cậu trong lòng sớm đã đưa ra phán đoán , có thể chỉ cần năm phút nữa là cậu sẽ trực tiếp bỏ cuộc , học viên trường quân đội ít nhất cũng phải mất nhiều ngày mới có thể làm quen với trọng lực mức độ hai . Lòng khẽ thở ra một hơi , ngài ấy cũng ra tay quá hiểm rồi.

Có thể Zakal sớm đã dự đoán đúng kết quả , Lâm Hàn đầu óc đã muốn mụ mị , sức lực dần rút đi như thác lũ .

Phải bỏ cuộc như thế này sao ?

Không ,không thể ,không thể bỏ cuộc ,không thể phụ sự kỳ vọng của mọi người.

Aaaa thật khó chịu quá

Thật khó chịu ...

Mọi người ......

Cố gắng , nhất định phải kiên trì ,không thể bỏ cuộc vào lúc này.

KHÔNGGGG

Cắn chặt hai hàm răng vào nhau cố trấn định , chịu đựng sự thống khổ cùng đau đớn . Cậu không thể bỏ cuộc ,nhất định phải làm được .

Lâm Hàn có thể cảm nhận được tiếng thở nặng Nhọc của chính mình , muốn thở văng luôn cả nội tạng ra ngoài.

Trong đầu không ngừng tự trấn an , động viên bản thân không được bỏ cuộc .

Lý trí mê man bắt đầu thanh tĩnh dẫn , một luồng nhiệt ấm áp từ dưới bụng bắt đầu lan tỏa ra toàn thân , từng tế bào như được tiếp thêm sức sống mãnh liệt mà không ngừng bành trướng vững vàng chống chịu.

Luồng hơi nóng theo kinh mạch rộng mở vận hành trôi chảy khắp nơi trong cơ thể cậu , nó đi đến đâu nơi đó liền như được hồi sinh .

Ở một góc khuất Zakal không thể nhìn thấy đôi mắt đen vô hại kia dần đỏ lên trong thấy. Không lâu sau

đó liền nhanh chóng lui đi như chưa hề xuất hiện.

Nhưng thứ nó mang lại mắt thường liền có thể nhìn ra .

Zakal vốn đã chuẩn bị tắt thiết bị để cứu người nhưng điều không thể tin được đã

diễn ra.

Người vốn dĩ nên nằm bò trêи mặt đất dỡ sống dỡ chết thì đột nhiên lại thở phi thường ổn định , bộ dáng chật vật cũng biến mất một cách từ từ thay vào là một bộ dạng cực kỳ ổn trọng , mặc dù người nọ vẫn không thể đứng lên , tứ chi vẫn tiếp xúc với sàn tập nhưng đây rõ ràng là biểu hiện của việc người đó đang dần thích nghi.

Việc này là thật sao?

Mười phút .... Khoé môi Zakal phá lệ giật giật , ánh mắt thoáng hiện lên sự

kinh ngạc không nhỏ.

Bản thân anh ngày đầu làm quen mức độ hai cũng phải mất ba mươi phút mới có thể bước đến trạng thái này ... cậu ta ... là quái vật sao?

Không có ai trả lời câu hỏi của Zakal nhưng ba mươi phút sau Lâm Hàn đã cho anh đáp án.

Lâm Hàn dần thích nghi với trọng lực , cơ thể cũng dần thoát khỏi trạng thái nặng nề bất lực .

Cậu thử nâng người chỉ chống đỡ bằng đầu gối , nâng một chân lên dẫm lên mặt sàn kim loại lạnh băng

,một cánh tay vẫn làm nhiệm vụ chống đỡ , tay còn lại chống lên đầu gối một cách chậm chạp rồi nâng người lên từng chút một.

Từng cử động như tăng thêm một phần thống khổ nhưng rất nhanh liền qua đi.

Thích nghi và nghỉ ngơi đủ Cậu liền cố gắng cử động phần còn lại , tìm cách đứng lên trong ánh mắt không thể tin được của Zakal .

Gương mặt liệt của Zakal bắt đầu xuất hiện một vết nứt .

Lâm Hàn xiu vẹo đứng lên ,phải mất một lúc lâu cậu mới có thể hoàn toàn đứng thẳng người , mồ hôi thấm ướt chiếc áo cậu đang mặc . Hơi thở có chút nặng nề nhưng rất đều đặn có

quy luật,gương mặt hơi ửng hồng nhưng không quá

miễn cưỡng .

Lâm Hàn gian nan ổn định lại cơ thể , nhắm mắt cảm nhận từng cơ quan đang thổn thức , từng tế bào đang bừng bừng sức sống , cảm nhận thêm một lần nữa luồng khí nóng nhẹ nhàng dâng lên sau đó liền chậm rãi du nhập vào khắp nơi trong cơ thể . Một cảm giác

dễ chịu đến lạ kỳ , tựa như cậu có thể tuỳ ý mà dẫn nó du tẩu đến những nơi cậu mong muốn . Nó cũng không mất đi mà là hoà nhập làm một thể vào cơ thể cậu , tuỳ thời mà sinh ra cũng tuỳ thời mà ẩn đi đâu đó.

Một lần nữa mở mắt ra , Lâm Hàn đối Diện với một ánh mắt lạnh băng tựa như đang tìm tòi lại tựa như không thể tin tưởng mà quan sát câu từ trêи xuống dưới.

Lâm Hàn bị nhìn đến ngượng ngùng , chịu không nỗi ánh mắt xoi mói đành lên tiếng hỏi

" Trưởng quan Zakal ,biểu hiện của tôi ... có phải không được tốt phải không?"

Zakal thiếu điều muốn trợn mắt mà đáp " Cậu còn muốn thế nào mới gọi là tốt hả?"

Nhưng anh không thể không thể diện mà làm như thế , anh thu hồi biểu tình , gương mặt lại trở nên nghiêm túc mà trả lời cậu

" Không , cậu làm rất tốt.

Còn hai mươi phút nữa mới kết thúc thời gian làm quen với trọng lực , tiếp tục phát huy như hiện tại là được"

" Vâng thưa trưởng quan "

Lâm Hàn bình ổn hơi thở trầm ổn trả lời anh,một chút cũng không hề tỏ ra suy yếu.

Khó khăn qua đi mọi thứ liền trở nên thực dễ dàng , Lâm Hàn cũng vượt qua bài huấn luyện đầu tiên một cách hoàn hảo.

Cũng thành công đạp đỗ luôn chút kiêu hãnh của đại tá Zakal .

Rời khỏi phòng huấn luyện Lâm Hàn đã đói đến bụng dán vào lưng , mặc dù có chút mệt mỏi nhưng vẫn là có thể chịu đựng được .

Uống tạm một túi dịch dinh dưỡng ngàn năm dỡ tệ Lâm Hàn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi , héo rũ bước

vào phòng tắm tẩy rửa bản thân , sau đó cứ thế quấn khăn tắm quanh eo rồi ngã ra giường không muốn cử động. Buổi chiều mới chính thức là buổi học nghiêm túc đầu tiên cho cậu , mệt , thật sự rất mệt .

Đôi mắt bỗng có chút xót , một giọt nước lặng im lăn dài trêи má bị Lâm Hàn hung hăng lau Đi một cách thô bạo. Sau đó cả gương mặt đều chìm trêи gối nằm , không ai có thể nhìn thấy nét mặt của cậu , chỉ có hai bàn tay khẽ siết chặt góc gối đến trắng bệch.

Zakal ngồi trêи ghế chỉ huy nghiêm túc nhìn bản kế hoạch huấn luyện trong tay, lòng bỗng trầm xuống. Nhịn không được mà nhấp vào một cái tên quen thuộc : Lâm đại tướng

Tich Tích Tích .....

Cuộc gọi nhanh chóng được chấp nhận , tựa hồ người bên kia sớm đã mong chờ cuộc gọi này .

Gương mặt lãnh khốc của Lâm Lôi hiện lên trêи màn ảnh . Đây là gương mặt thật của ông , dáng vẻ lãnh khóc nhàn nhạt xuyên qua màn hình nhìn thẳng vào nam nhân trước mặt nhàn nhạt nói

" Cậu tìm ta có việc gì ?"

Zakal không bị giọng điệu của ông đánh lạc hưởng , rõ là là đã biết mà vẫn cố giả vờ, anh vẫn điềm tĩnh nói lên suy nghĩ của mình

" Cậu ta .... thật sự có thể hoàn thành kế hoạch ngài đặt ra?"

" Sao ? Cậu không tin ta ? Mau nói vấn đề chính đi "

" Vâng . Cậu ta thật sự đã hoàn thành bài huấn luyện đầu tiên một cách xuất sắc "

" ... thời gian bao lâu ?"

Zakal dường như có thể nhìn ra sự đắc ý đằng sau gương mặt lạnh lùng của ông

" Ba mươi phút "

Hai tay vô thức siết chặt , thật cmn quá nghịch thiên rồi , kỷ lục tốt nhất là một giờ a .

" Tốt , cậu cứ y như kế hoạch mà tiến hành . Ta đã nói rồi , cậu ta vốn không phải người thường . Nếu không còn việc gì thì ta gác máy đây."

Không đợi Zakal trả lời liền dứt khoát ngắt kết nối , sau đó liền treo lên nụ cười phi thường đắc ý .

Lâm Hàn tranh thủ một tiếng nghỉ trưa để lấy lại sức , khoát lên mình bộ quần áo đơn giản cùng chiếc áp thun màu đen ôm sát người , cậu uống thêm một túi dịch dinh dưỡng nữa rồi mới nhanh chóng chạy đến phòng tập nhận mệnh.

Nhìn thấy Lâm Hàn vẫn còn sinh long hoạt hổ Zakal rất hài lòng , tư chất tốt . Rất rất không tệ.

" Tốt , nhiệm vụ hôm nay của cậu rất đơn giản , chỉ cần trụ lại càng lâu càng tốt. Trong lúc đó cậu có thể tham khảo thêm những bài luyện tập cơ giáp căn bản

Tôi đã chuyển tư liệu sang quang não cho cậu.

Trong thời gian này cậu phải hoàn thành một trăm cái hít đất , hoàn thành các động tác bài tập trụ căn bản mà tôi sắp dạy cho cậu, nhớ kỹ những động tác .

Khi nào chịu không nỗi có thể trực tiếp tắt thiết bị bằng cách ấn cái nút màu đỏ ở trêи bảng điều khiển . Sau đó cậu có thể về phòng nghỉ ngơi "

" Vâng thưa trưởng quan "

Lâm Hàn gian nan nuốt nước miếng , cậu là một siêu cấp cá vàng luôn ak . Học đó rồi quên đó , thành ra cậu tốn thời gian gấp đôi người khác mới có thể học thuộc một bản đàn. Nhưng một khi đã thuộc thì sẽ nhớ rất rất lâu.

Zakal giảng dạy một lượt từng động tác cho Lâm Hàn , giúp cậu chỉnh sửa cho đúng sau đó mới hài lòng rời đi mặc cho cậu tự sinh tự diệt . Bất quá điều đó là trêи bề mặt , thực tế thì là luôn theo sát động tĩnh của cậu qua máy theo dõi.

Phi thuyền rất lớn nhưng trêи thực tế chỉ có hai người họ mà thôi , vì nhiệm vụ huấn luyện lần này được xếp vào loại cơ mật không ai được phép biết đến. Zakal cũng không có ý muốn truy hỏi , cũng không thắc mắc nữa lời. Lâm đại tướng chưa bao giờ làm việc gì vô ích cả.

Trong phòng tập , mặc dù Lâm Hàn đúng là học trò ngu lâu dốt bền nhưng rất khôn vặt. Cậu đã lén thu hình lại những chi dẫn của Zakal , giờ đây cậu đang phi thường nghiêm túc mà học .

Luyện chán cậu dứt khoát hoàn thành nhiệm vụ hít đất của mình .

Ummm thật ....sự ...là ... không ... dễ ....

Hoàn thành một cái hít đất Lâm Hàn cảm thấy như

Mình đã muốn mất nữa cái mạng.

Hai cánh tay không thể tự chủ mà run rẫy muốn khụy xuống bất cứ lúc nào .

Cậu làm thật chậm ... chậm dần cho đến khi không thể nhấc nỗi dù chỉ một ngón tay của mình.

Nằm úp trêи sàn kim loại lạnh lẽo vẫn không khiến cậu cảm thấy mát mẻ chút nào .thật nóng bức . Từng hơi thở nặng nề vang lên không dứt , cả người cậu đều ướt sủng như vừa được vớt từ hồ nước ra.

Tám mươi ... cậu còn tận tám mươi cái hít đất nữa.

Lật người nằm ngửa ra sàn,

Cố nhất lên một cánh tay gần như không còn cảm giác đặt lên hai mắt của mình , miệng mở hờ khó khăn thở từng hồi.

Cả thế giới lại rơi vào bóng tối .... cố cảm nhận cơ thể của mình . Giới hạn của bản thân .

Trong đầu không ngừng vang vọng tiếng nói của chính mình " Không bỏ cuộc , không được phép bỏ cuộc . Nhất định mình sẽ làm được , nhất định phải

trở nên cường đại , nhất định "

Một tiếng thở dài được phát ra , Lâm Hàn thả lỏng cơ thể , buông bỏ mọi cảm xúc dư thừa. Nương theo bản năng mà dung hợp thể

Xác , tinh thần cùng nhau. Cậu có thể cảm nhận rõ ràng phản ứng của cơ thể , cậu không chống lại mà nương theo , tuỳ ý nó bành trướng .

Cơ thể dần nóng lên rồi dịu lại , cảm giác mệt mỏi cũng tiêu tán phần nào.

Lâm Hàn thật sự cảm thấy ngạc nhiên với chính khả năng của mình . Bất quá vẫn là câu nói cũ " thế giới này chính là nơi tồn tại những điều phi thường khó tin, vậy cho nên ... cứ tập cho quen dần là được .

Nhấc nhẹ cánh tay ra khỏi đôi mắt của mình , Lâm Hàn một lần nữa khôi phục trạng thái ổn định tiếp tục hoàn thành tám mươi cái hít đất .

Sau đó mới thật sự không chống đỡ nỗi nữa mà kéo lê thân xác mệt nhoài trở về phòng.

Bốn tiếng ..... ngày đầu tiên dưới một núi áp lực thế mà cậu có thể trụ lại tận bốn tiếng . Zakal ngồi tê liệt trêи ghế nhìn màn hình theo dõi mà muốn á khẩu.

Sau đó .... một quyền nệnh mạnh xuống bàn chỉ huy

" Tốt , thật sự là rất thú vị

Hahaha một tiểu quái vật.

Thật sảng kɧօáϊ , thật là sảng kɧօáϊ a.

Cuối cùng dưới tay ta cũng có thể huấn luyện ra một tiểu quái vật. Ta cuối cùng cũng có thể khiến cho các người nghẹn chết hahaha "

Zakal vốn không ưa gì mấy tay trưởng quan bên phe cánh tinh cầu Brook mà cầm đầu là Matell , nghe nói mấy tên khốn kia vào năm sau cũng sẽ tranh vé cho con mình vào học trường quân đội Sử Lai Khắc , nói thì nói cho oách chứ toàn là nhờ quan hệ cửa sau , nhưng mà ... haha vào được hay không còn phải xem ngươi có thực lực không đã.