Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp

Chương 51

Người đàn ông nọ mặt lạnh nhìn hai tên không tiếc mặt mũi đi lừa gạt một đứa nhỏ liền không nhịn nỗi quát

" Còn không mau cút " gương mặt góc cạnh không giận mà tự uy . Khí thế như thái sơn áp đỉnh khiến người khác bất giác run rẩy sợ hãi.

" Vâng vâng chúng tôi cút "

Hai tên thiếu gia thi nhau chạy trối chết như lâm đại địch.

Lâm Hàn chớp chớp mắt nhìn ông cười nói cảm ơn

" Cảm ơn Ngài đã giúp đỡ "

Người đàn ông thu lại nét mặt lãnh khốc gật đầu với cậu nói " Không cần khách sáo , ta chỉ vừa khéo đi đến đây mà thôi "

Nói rồi ông tiến lại chỗ hai tên kia ngồi ban nãy mà ngồi xuống . Ý tứ rất rõ ràng là ông sẽ ngồi đây , Sẵn cũng bảo vệ cho cậu.

Người đàn ông nhìn cậu một lượt rồi ngã lưng ra ghế nhàn nhạt nói

" Cậu tốt nhất không nên đến nơi này một mình , vừa rồi nếu không có ta thì hai con dị thú của cậu hoặc là bị thu mua với cái giá rẻ bèo , hoặc là trực tiếp bị cướp lấy . Tiểu tử , ta khuyên cậu đừng dại dột tin người lạ"

Lâm Hàn cảm kϊƈɦ tấm lòng của ông , đôi mắt đen trong sáng hơi cong lên nhìn ông rồi nở một nụ cười thật đáng yêu đúng kiểu của một tiểu hài tử

" Vâng , xin nghe lời ngài chỉ bảo. Cảm ơn ngài đã giúp đỡ. "

" Tốt "

Cho cậu một cái gật đầu xem như đáp lại rồi ông lại chăm chú nhìn sân đấu phía xa.

Trong lúc đôi bên nói chuyện thì vài trận đấu cũng đã diễn ra hết sức sôi nỗi vậy nên sự cố của Lâm Hàn không gây nhiều sự chú ý.

Một giọng nói trong trẻo lại vang lên

" Tiếp theo xin mời thí sinh mang mã số 1800 lên sân đấu . Đối thủ là thí sinh mang mã số 2008 "

" Đi thôi "

Một giọng nói hữu lực vang lên , người đàn ông nhẹ giọng hạ lệnh cho dị thú của mình.

Lôi khuyển nọ khí thế hiên ngang mà bước đi , đối thủ của nó là một con tử thần ảo ảnh cấp 7

. Nói chính xác thì là một con bọ ngựa khổng lồ màu vàng nhạt. Có thể nói con bọ ngựa ... ukm cũng giống đến 90% trừ bỏ kϊƈɦ thước và tốc độ của nó.

Khi trận chiến chính thức bắt đầu con bọ ngựa ngay lập tức biến mất tại chỗ .

Đây chính là lý do nó được gọi là tử thần ảo ảnh . Kẻ địch của nó thường sẽ chết trước khi có thể nhìn thấy thân ảnh của nó. Mà cho dù là nhìn thấy cũng chưa chắc chạm được vào nó.

Hai lưỡi đao phía trước người nó chính là lợi trảo ngút hiểm nhất , tốt độ nhanh đến mức mị hồ cũng phải kiêng dè.

Lâm Hàn cũng ngạc nhiên muốn rớt càm , nhưng cậu không thể dùng tinh thần lực để truy tung nên chỉ đành ngồi xem phải ứng của Lôi khuyển nọ. Có một số việc vẫn nên cẩn thận đề phòng là ưu tiên hàng đầu.

Người đàn ông vẫn bình chân như vại , một chút khẩn trương đều không có mà nhìn trận chiến .

Phốc ___ bóng dáng Lôi Khuyển cũng biến mất không thấy đâu.

Cả đấu trường là một mảng thất thanh.

Trêи không trung rất nhanh liền vang lên từng tiếng động lớn cùng tàn ảnh.

Một trận đấu đỉnh cao không dành cho dân thường , có thể rất nhiều người chỉ có thể nghe thấy âm Thanh cùng những vụ nổ cày nát mặt đất nhưng những cường giả có thể nhìn ra đôi bên giao chiến với tốc độ cực nhanh cùng sóng tinh thần lực truy kϊƈɦ với độ chính xác kinh người .

Nếu đối thủ đổi lại tiểu Lôi thì có thể có cửa thắng nhờ hơn cấp bậc tinh thần lực nhưng con Lôi khuyến này không phải là đối thủ của tử thần ảo ảnh.

Rất nhanh trêи cơ thể Lôi Khuyển đã xuất hiện không ít vết thương sâu thấu xương.

Ầm..... một thân ảnh màu trắng nặng nề đập mạnh vào lồng phòng hộ rồi rơi xuống mặt cỏ đã bị cày nát như đám ruộng.

" shrttttttttt " rất nhiều tiếng hút khí lạnh vang lên .

Chẳng ai lại muốn dị thú của mình đụng độ với tử thần ảo ảnh , khả năng chết không phải 100% nhưng cũng không còn khả năng ra trận trong suốt quãng đời còn lại.

Người đàn ông nọ vẫn phi thường bình tĩnh , nhận được tầm nhìn của Lâm Hàn tràn đầy lo lắng ông cũng không kiệm lời mà giải thích

" Không phải lo lắng , chút vết thương này không ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu của nó. Đây chỉ có thể xem như một buổi tập luyện nhỏ mà thôi , chỉ cần chăm sóc một chút là có thể khỏe mạnh như thường"

Ông nói nhẹ như thể điều này vốn là việc bình thường như ăn cơm bữa vậy.

Lâm Hàn muốn á khẩu , nhìn con đi thú cả người bê bết máu trái tim cậu đã muốn nhói lên . người này cũng quá nhẫn tâm đi , dị thú của cậu mà như thế

Chắc cậu đau lòng chết .

" Thật ... thật ạ ? Vậy ..... ngài nhất định phải

chăm sóc nó thật tốt , vết thương thật sự là

không hề nhẹ chút nào "

" Ukm , ta đi đây . Nhóc con mọi việc nên cẩn thận , tốt nhất là nên gọi người thân đến đón mình đi"

" Vâng "

Chào tạm biệt người đàn ông tốt bụng , Lâm Hàn lúc này mới có thể tự do quan sát từng trận đấu , cậu cảm

Thấy người đàn ông kia không phải người bình thường , không có dao động tinh thần lực không có nghĩa là không có.

Vậy nên cẩn thận vẫn là việc nên làm.

Một vòng chiến mới lại bắt đầu

"Tiếp theo xin mời số 2008 và thí sinh mang mã số 1799 ra sân "

" Hoan hoooooo"

Toàn đầu trường như muốn bị chấn động vì tiếng gào thét đầy Hưng phấn của khám giả.

Họ không ngờ hôm nay lại liên tiếp có người xui xẻo như thế , nhưng cũng thật hiếm khi được chiêm ngưỡng tử thần ảo ảnh ở cự ly gần thế này càng đừng nói đến sức chiến đấu kinh người của nó khiến họ mê mệt điên đảo.

Trong sảnh chờ cũng vang lên không ít tiếng cười khi thấy người khác gặp hoạ.

Nhưng họ nghĩ gì cậu cũng không hơi đâu để ý làm gì , nhìn hai con dị thú đang nhìn cậu với đôi mắt tràn đầy Hưng phấn .

Tim Lâm Hàn mềm nhũn .

Nhìn nhìn một chút cậu liền nhìn Lôi khuyển nhẹ giọng nói

" Tiểu Lôi người kia đã giúp chúng ta một lần , lần này chúng ta cũng nên vì họ mà báo thù đi , mi thấy sao ?"

" Gâu ..."

" Tốt , đi đi nhưng ... đừng đánh chết nhé "

Đôi môi nở một nụ cười nhạt đầy mê hoặc , cậu tin tiểu Lôi sẽ cho bọn họ bị rát mặt nhanh thôi.

" Gâu .." Lôi khuyển vui vẻ chạy đi đúng kiểu cừu non không sợ sói khiến cả sảnh chờ cùng khán giả bên ngoài đấu trường được thêm một tràn cười trào nước mắt .

" ....." Mị hồ ỉu xìu nhìn cậu đầy uỷ khuất.

" Ngoan , lần sau sẽ đến lượt mi. Yên tâm " xoa xoa đầu mị hồ Lâm Hàn nhẹ nhàng an ủi .

Mị hồ nghe nói thế liền vui vẻ cọ cọ chân cậu bán manh , sau đó mới an phận ngồi xem trận đấu.

Lần này đối thủ của tử thần ảo ảnh thậm chí còn trong yếu hơn cả đối thủ lần trước cho nên số lượng người cược cho Tiểu Lôi hiển nhiên là không có ai cả. Nhưng vì muốn gom một mẻ lớn ăn chắc mặc bền cho nên cậu đề nghị Lôi khuyển giả vờ thảm hại một chút . Đợi khi số tiền cược cao một chút mới phản công.

Và hiện tại Lôi Khuyển trông có vẻ khá chật vật .

Tử thần ảo ảnh không ngừng di chuyển tốc độ cao liên tục ra đòn hiểm , nhưng Nhiu đó chỉ đủ cho tiểu Lôi gải ngứa.

Nhưng tiểu Lôi vẫn rất phối hợp mà để bản thân bị ném như bao cát. Lâm Hàn nhìn mà khoé môi không tự chủ được run rẩy.

Những người khác thấy cậu mím môi cam chịu đều vui vẻ cười trêu chọc nỗi đau của cậu, nhưng có trời mới biết Lâm Hàn là đang cố nhịn cười. Tiểu Lôi diễn cũng quá nhập tâm rồi .

Mở giao diện cá cược , số tiền cá cược lúc này đã tăng đến con số chóng mặt và đang có dấu hiệu dừng lại . Lúc này số người ôm tâm lý theo dõi để đưa ra quyết định cá cược đã giảm đi rõ rệt . Nhất định phải đánh nhanh rút gọn , nêu chỉ cần xuất hiện thêm một kẻ cơ hội thì số tiền của cậu liền bị chia đôi a.

Giờ thì cậu đã Hiểu cái cảm giác tức tối của Đường thiếu gia lúc trước hahaha chả trách anh lại tức giận như thế.

Cậu nhanh chóng xác nhận cá cược sau đó phát tín hiệu cho tiểu Lôi . Đây chính là tiền tiêu vặt của cậu nha , không thể nương tay được.

Trận đấu vừa diễn ra được năm phút mà tiểu Lôi đáng thương đã bị đánh văng

không dưới một trăm lần , nhìn vẻ chật vật của nó khán giả đều cảm Thấy đau dùm , nhưng trừ bỏ cái bộ dạng bị thương của nó ra thì một vết thương nhỏ cũng không thấy . Điều này khiến một số kẻ lõi đời ôm tâm lý hoài nghi nên vẫn chưa xuống tay cược .

Trong lúc mọi người cho rằng trận. Chiến đã vào thế đã định thì chợt phát sinh dị thường khiến mấy tay lõi đời tức muốn hộc máu.

Lôi khuyển nọ bỗng dưng như được tiêm chất kϊƈɦ thích mà phản công thần tốc , tử thần ảo ảnh lập tức bị nệnh cho tê liệt , hai lưỡi dao của nó đã xuất hiện vết nứt rất rõ ràng.

Cả đám người đều kinh hoàng mà trợn mắt

" Đây .... Đây là chuyện gì ?"

" Không thể nào ..."

Nhưng muộn rồi , họ có muốn khóc cũng không kịp nữa .

Ầm....

Một tiếng nổ long trời vang lên cùng lớp Bụi mù mịt trêи sân .

Tử thần ảo ảnh nằm bất động trong một cái hổ đất siêu cấp to , lưỡi dao gãy đôi vô pháp phục hồi.

Làn bụi nhanh chóng tản

Đi , Lôi khuyển vẫn đứng đó hiên ngang ưởng ngực .

Hừ muốn chơi khoe trảo với nó ah , chẳng cần móng vuốt phải dài , một cái vô ảnh trảo cũng đủ diệt một con tử thần ảo ảnh . Nhưng chủ nhân dặn phải khiêm tốn nên nó liền cho con dị thú kia ngu người luôn.

" A....."

" Không có khả năng ..."

Tiếng hét thất thanh vang lên khắp đấu trường .

Ukm số tiền cược của họ theo gió bay rồi .

Một vài tay cơ hội thì đã không cơ hội được nữa , nhìn tỷ số cá cược 1:1000 liền muốn thổ huyết.

" Rốt cuộc là tên khốn nào đã cược a ? Ta nhất định phải giết hắn ...."

Nhưng một số khác thì vui không chịu nỗi

"Haha thật sảng kɧօáϊ ,đánh rất hay hahaha cuối cùng dị thú của ta cũng đã có người giúp nó báo thù ..."

" Thật không thể tin được , quá xảo quyệt rồi hahaha ta nghĩ một số người sẽ cảm

Thấy mặt rất đau hahaha thật sảng kɧօáϊ "

" Cái này thật quá nghịch thiên rồi ... aaaa ta cũng muốn một con dị thú mạnh như thế . Ta muốn mua "

" Ta cũng thế , ta nhất định phải mua lại con dị thú này cho bằng được "

" Này ngươi trông cái kiểu nghịch thiên này có quen quen không ?"

Một thiếu niên tóc xanh huých huynh đệ tóc đen bên cạnh nói nhỏ.

Người kia hiển nhiên hiểu ý hắn , xoa xoa cằm nói

" Lôi khuyển - một năm trước trong trận thách đấu đã thắng được một con mị hồ cấp 8"

" Rất có thể "

" Nếu là người đó khả năng cao là sẽ có một con mị hồ đi bên cạnh một thiếu niên " người tóc đen giảng giải suy nghĩ trong lòng.

" Thật ra ngươi không cần

Đoán , Ta đã nhìn thấy ."

"Sao?" Người tóc đen giật mình nhìn thằng bạn thần kinh thô của mình

Thanh niên tóc xanh hất hàm theo hướng đại sảnh đáp

" Chính là trong sảnh đăng ký , ta nhìn thấy một cậu nhóc mang theo hai con dị thú kia , trêи tay còn ôm một con mị hồ nhỏ hình như chỉ là sủng vật không có sức chiến đấu . Đội hình như thế chỉ có mù mới không nhìn thấy , lúc đó ta cũng không nghĩ nhiều , thật không ngờ "

" Xuỳ .... nếu vậy thì con tử thần ảo ảnh này thua cũng không oan chút nào. " khoé môi câu lên một nụ cười nhạt . Dị thú thế này chỉ có thể nhìn chứ không có khả năng sở hữu a.

" Hahaha ngươi nhìn xem cái bộ dạng vờ Vịt của nó kìa , thật chết cười hahaha chủ nhân của nó thật thú vị a " thanh niên tóc xanh chỉ vào bóng dáng bước đi khập khiểng của Lôi khuyển .

Thanh niên tóc đen lúc này cũng nhìn ra điểm thú vị liền khai sáng cho thằng bạn

" Này , cậu nhìn một chút sẽ hiểu "

Anh chỉ màn hình cá cược .

" Đây .... hahaha thật gian xảo .." thanh niên tóc xanh cười bò ra ghế rất không để ý hình tượng của mình.

Trở về phía sảnh chờ .

Lâm Hàn ân cần ôm lấy tiểu Lôi đang bước khi khập khiễng trong thật đáng thương rồi đặt lên ghế xoa đầu khen thưởng .

" Tiểu Lôi thật giỏi , trở về ta sẽ làm vài món ngon cho mi nhé "

" Gâu ...." nó thật cao hứng

Mị hồ cũng cọ cọ bán manh

" Haha yên tâm , tất cả đều có phần "

Lúc này đã không ít ánh mắt tham lam , nguy hiểm đáp thẳng lên người Lôi Khuyển . Họ cũng lờ mờ

Nhận ra con dị thú này không phải loại tầm

Thường , khả năng là dị thú trêи tinh hệ thú nhân . Thật tốt ... đây chính là cơ hội ngàn năm có một . Chỉ cần cướp được vòng điều khiển thì con dị thú này họ cầm chắc rồi .

Một vòng lại một vòng đấu mới bắt đầu , Mị hồ

Cuối cùng cũng được ra sân . Nó cũng học dáng vẻ vô hại của Lôi khuyển nhưng số nó lại không may , đối thủ của nó làm gì có ai mạnh hơn cấp 8 đâu a.

Vậy nên nó cũng chỉ đành tiếc nuối mà đánh bẹp đối thủ rồi quay về cầu an ủi.

Chơi chán Lâm Hàn mới chậm rãi rời khỏi đấu trường , một vài người cũng nhanh chóng đuổi theo , bên ngoài cũng có không ít kẻ đang rình mò.

Ôm trong tay một khoảng tiền kha khá , tâm tình Lâm Hàn phi thường vui vẻ mà dẫn dị thú nhà mình trở về , cậu cũng không có thói quen đi chơi khuya cho nên đến lúc về thì nhất định phải về .

Trong bán kính 500m xung quanh đã có hơn năm mươi cao thủ phục kϊƈɦ cùng rất nhiều dị thú không cùng cấp bậc. Lâm Hàn cũng lười chơi mèo vờn chuột với họ , cậu rẽ sang một lối ngược hướng với nơi đậu phi hành khí , sau vài lần rẽ , khu vực không có máy theo dõi cậu liền biến mất khỏi tầm mắt của đám người.

Muốn chơi trò lẩn trốn thì mấy người này vẫn còn non lắm , bị cửu vỹ vờn cho bầm dập Lâm Hàn tiến bộ rất nhanh.

Khi cậu trở về nhà cũng đã hơn mười giờ nhưng vẫn là rất sớm ở tinh cầu Brook , nơi đây chính là sống về đêm . Quản gia phi thường vui vẻ khi nhìn thấy cậu trở về an toàn .

Mãi một lúc lâu sau một nhóm người mới nối gót trở về , họ bị mất dấu cậu . Phải nói là đuổi theo không kịp tốc độ của cậu.

Nghe họ báo cáo đôi mắt quản gia liền như có thể phát sáng ,phi thường vui vẻ , ông cũng không trách tội chỉ cho họ lui về nghỉ ngơi sớm .

Ngày đầu tiên được trở về thế giới loài người Lâm Hàn thật sự rất vui nhưng cũng có vài rắc rối nhỏ . Cậu vẫn chưa điều chỉnh hoàn toàn sức lực ,thường lỡ tay bóp nát thứ này thứ nọ . Vào bếp thì làm gãy dao , đánh sập bàn bếp , cho nên quá trình nấu ăn căn bản là đầu bếp thực hiện còn cậu thì dùng miệng hướng dẫn.

Bộ chén đĩa cậu dùng Cũng được đổi thành đồ chịu lực nếu không thì đồ trong nhà sẽ bị cậu đập nát hết.

Ngày tiếp theo trừ bỏ tập luyện như thường lệ cậu còn phải tiến hành làm kiểm tra toàn diện .

Quản gia trực tiếp tiến hành các bước kiểm tra , từng kết quả khiến ông vô cùng phấn khởi