Ta cười ha ha. Trong tay còn mang theo chai bia, dùng một tay kia câu bả vai nàng."Cô không tốt nha, thục nữ trưởng thành như vậy còn nói thô tục. Còn có..."
Ta liếc một cái ngực nàng, "Ngài cũng không có 'vĩ đại' tí nào a ~ thiếu khiêm tốn rồi!"
Nàng khinh bỉ nhìn ta liếc mắt một cái, sau đó rút ra điếu thuốc hương bạc hà. Nhen lửa.
Ta đoạt lấy kề lên môi, thật sâu hút một hơi.
Nàng chỉ quay đầu, thờ ơ hỏi: "Dùng đồ của người khác cảm giác thành tựu lắm sao?"
Ta nheo mắt lại nuốt mây nhả khói."Đúng không... Ai biết được."
Nàng lại từ trong hộp thuốc lá rút ra một cái đốt. Hút thuốc tư thái u nhã, không giống ta hung tợn thô lỗ.
Dùng bàn tay sượt sượt mí mắt, ta cong khóe miệng bỗng nhiên cười ra tiếng.
"Làm T không phải thật phiền sao? Phụ nữ thích chơi thì chạy tới, đến cuối cùng cũng phải có bạn trai, nên lập gia đình thì lập gia đình. Nếu cô nói thế, tôi có phải là nên hận nam nhân?"
Nàng không có nhìn ta, tựa lưng vào ghế ngồi chậm rãi phun ra vòng khói trắng như tuyết.
"Đừng nói như vậy. Ai biết được sau này cô cũng lập gia đình đây."
Ta yên lặng nhìn về phía trước, nuốt vào một ngụm bia lớn.
Từ sau lần đó, ta cùng Trương Á Phi tự hiểu ngầm, giống như xuân thảo một đêm sinh trưởng, bằng hữu quen biết lâu năm. Tuy rằng vẫn cứ trêu chọc lẫn nhau, nhưng ngày tháng bọn họ ở Anh cùng ta đã không còn cô đơn tịch mịch.
Các nàng rời Anh quốc về trước, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc. Cô bé Đường Tiếu Tiếu lôi kéo tay ta lay động, "Về nước phải tới tìm chúng ta chơi đùa a!"
Cái con người dữ nhữ hổ mẹ kế bên trừng mắt nhìn ta, bộ dáng nếu như ta dám nói 'Được' tuyệt đối sẽ cho ta chết không toàn thây. Ta cố tình hùa theo nắm lấy tay mỹ nữ cười đến vẻ mặt ngọt ngào, "Tốt tốt, đến lúc đó nhớ mang tôi tham quan trường học các người nha!"
Nhìn Trương Á Phi nhanh chóng trợn trắng mắt, trong lòng ta vui mừng hả hê một hồi. Người này, quá thú vị rồi!
Khinh bỉ cười lớn như vậy, chế nhạo người khác yêu đương sến súa, có phải là nói rõ kỳ thực ta rất hâm mộ?
Đúng dịp bị chị hai nhìn thấy hình ảnhta và Á Phi cùng nhau trêu đùa. Sau đó hết lần này tới lần khác tra hỏi thám thính. Ta biết nàng hiểu lầm . Nếu hiểu lầm kia có thể làm cho nàng yên lòng, ta cũng nên theo ý nàng đi.
Mùa hè lại đến, bằng hữu viết tiểu thuyết xưa nay bế quan bỗng nhiên xuất hiện. Đơn giản nói chuyện phiếm, người kia khuyên nhủ ta: Tìm người không có gánh nặng con gái đàm luận yêu đương.
Giống như trong nháy mắt, toàn thế giới đều hi vọng ta có thể tốt lên. Thật sự nếu không tốt lên có phải là có chút không thức thời?
Cứ thế, ở ta quyết định thay đổi triệt để một lần nữa đối mặt nhân sinh, đặt vé về nước.
P/s: Tự nhiên phát hiện D edit thiếu một đoạn :> hèn chi thấy chương trước ngắn dị thường =]]]]