Một ngày đẹp trời khi Yue hơn năm tuổi, Tia dẫn hắn đến địa điểm trắc thí năng lực ma pháp. Nó chính là khu kiến trúc đối diện tòa nhà hội đồng thôn, quân khu trung tâm thôn Tuktuk.
Thôn Tuktuk là một thôn thuộc loại biên giới của đế quốc Si, bên kia rặng Spike là khu vực cấm địa đối với loài người. Theo quy hoạch từ xưa để lại, các kiến trúc hành chính, quân sự, xã hội quan trọng đều nằm ở trung tâm thôn. Các khu vực sản xuất, thương nghiệp và dân cư xây theo từng đường từ trung tâm ra ngoài. Có thể tưởng tượng khu vực trung tâm thôn Tuktuk như Khải Hoàn Môn Paris, xung quanh là các trục đường chính của thôn theo các hướng lục lăng. Trong thời chiến, dân cư có thể co cụm lại sống trong khu vực quân khu trung tâm. Bình thường thì quân khu trung tâm được tận dụng làm các khu phức hợp khác, ví dụ như khu thể thao vui chơi của dân làng, bởi vì diện tích trống trong quân khu trung tâm tương đối rộng lớn, có các kiến trúc hạ tầng ngầm và nổi, có hồ nước nhân tạo. Thao trường là nơi được dùng để huấn luyện quân sự, và khi cần cũng dùng làm địa điểm trắc thí độ nhạy ma lực của bọn trẻ. Vì sao lại trắc thí ở đây? Vậy phải nói đến ma pháp. Ma pháp có thể coi như một hình thái điều khiển vật chất và hiện thực. Nó đương nhiên có năng lượng, cũng như yêu cầu năng lượng để hiện thực hóa. Vậy năng lượng đó ở đâu? Trên Ether có rất nhiều sinh vật có thể sử dụng ma pháp, cho nên có thể nói năng lượng ma pháp tồn tại ở khắp nơi trên Ether. Tuy nhiên ma pháp mà các elf đại năng dạy loài người sử dụng có một chút khác biệt, nó không phải là tự nhiên, mà phải trải qua sự điều chỉnh của elf đại năng. Bởi, về bản chất, loài người không phải là chủng tộc có sức mạnh ma pháp tốt. Năng lực cường đại của nhân loại, là đẻ; à không, là truyền thừa. Giống loài heo vậy, nhưng thắng ở chỗ loài người thông minh hơn heo một chút. Nên dù số lượng người và heo không xê xích nhiều, loài người vẫn là chủng tộc có chủ quyền trên một phần Grundig. Còn heo, dù tồn tại khắp nơi, cả những nơi vốn là cấm địa với loài người, thì chúng vẫn không có chủ quyền ở đâu cả. Những kẻ nắm chủ quyền chỉ coi heo là đồ ăn. Đây là quy luật vận động của thế giới sinh vật. Kẻ thông minh hơn nắm quyền chủ động, và kẻ ngu thì phải ngoan ngoãn chấp nhận làm đồ ăn cho kẻ thông minh. Điều này đúng giữa các sinh vật cùng chủng tộc, cũng như khác chủng tộc. Các sinh vật biết sử dụng ma pháp một cách tự nhiên theo bản năng. Còn đối với loài người, các elf đại năng chế tạo ra một hệ thống ma pháp mới, trực tiếp tương thích với thể chất loài người. Zel đã truyền dạy cho nhân loại cách thực hành và phát triển hệ thống ma pháp này. Hệ thống do các elf đại năng thiết lập giúp loài người có thể thi triển những ma pháp mạnh mẽ vượt xa năng lực vốn có của mình. Nhưng nó không phải tự nhiên, cho nên có điều kiện sử dụng. Đó là nó phải được thi triển trong khu vực hiệu quả của Psy. Psy là một công nghệ đặc biệt do elf phát triển, tác dụng của nó giống một đài phát tín hiệu khuếch đại năng lực ma pháp. Tín hiệu khuếch đại năng lực ma pháp biến ma lực tự nhiên thành loại năng lượng đặc thù phù hợp cho elf và nhân loại. Chỉ ở trong khu vực bao trùm hiệu quả của Psy, các ma pháp sư mới phát huy được năng lực tối đa của mình. Nếu không thì năng lực ma pháp của ma pháp sư bị hạn chế rất nhiều, khoảng 90%. Các thần lực sĩ cũng sử dụng năng lực ma pháp, nhưng ở tầm thấp hơn rất nhiều so với ma pháp sư. Do đó họ có thể hoạt động ngoài vùng có Psy hiệu quả hơn nhiều so với ma pháp sư. Còn trong phạm vi hiệu lực của Psy, sức mạnh của các thần lực sỹ cũng được tăng lên đáng kể, nhưng năng lực của họ về đỉnh cao thì không bằng ma pháp sư. Nói cách khác, không có Psy, loài người tương đối nhỏ yếu. Tuy nhiên, Psy cũng có khuyết điểm. Khuyết điểm này khiến sau khi các elf đại năng trở về hư vô, loài người tốn hàng nghìn năm cũng không thể mở rộng quyền kiểm soát lãnh thổ trên toàn Grundig. Đó là nếu muốn tạo một Psy có thể hoạt động thời gian dài thì hệ thống rất đồ sộ và phức tạp. Hơn nữa Psy lớn như vậy thì không thể lưu động. Việc chế tạo đại trà cũng vượt quá khả năng của loài người. Tuy nhân loại có thể chế tạo các Psy nhỏ lưu động, nhưng chúng lại cần những loại nguyên liệu đặc thù để vận hành. Về lâu dài rất tốn kém, nên chỉ có thể sử dụng trong tình huống tạm thời, ví dụ như các chiến dịch ngắn hạn. Mỗi thành trấn và thôn xã của đế quốc Si đều được trang bị một Psy cố định. Nó được đặt tại trung tâm quân sự, hành chính của địa phương. Psy có cấu trúc hình tứ diện, cao thấp tùy công suất nhưng phổ biến khoảng mười đến hai mươi mét trên mặt đất, và từ hai mươi đến bốn mươi mét dưới lòng đất. Phần nổi trên mặt đất chia thành hai tầng. Tầng trên phát xạ tín hiệu, còn tầng dưới có những module cho phép kết nối với bên ngoài. Trong số các module kết nối có một khoang dùng để trắc thí cho trẻ em. Nó hình cubic, kích cỡ khoảng hai mét khối, có các bảng biểu đo và lưu lại các giá trị đo. Khi bước vào module, khoang chứa sẽ đóng kín và bên trong chỉ còn ma năng thuần do Psy tạo ra. Đứa trẻ sẽ cảm nhận ma năng trong đó và căn cứ vào các bài đo thử, thiên phú ma pháp của nó sẽ được xác định. Trong cuộc sống, một số người cũng có thể tự cảm nhận ma pháp tự nhiên; nhưng họ cần kinh nghiệm và rèn luyện nhất định, đó là những thần lực sĩ. Trường hợp không rèn luyện và có kiến thức ma pháp từ trước, rất hiếm người tự ngộ ra năng lực ma pháp. Hơn nữa khi đó cách họ cảm ngộ ma lực cũng sẽ có khác biệt nếu thông qua Psy, và họ sẽ gặp khó khăn nếu sử dụng ma pháp theo hệ thống mà các elf thiết kế. Việc trắc thí độ nhạy ma pháp nhằm xác định hai yếu tố sau: Hình thái ma năng trẻ cảm nhận được và độ tinh tế trong khả năng điều xuất ma năng. Đối với yếu tố thứ nhất, mỗi người có cảm nhận khác nhau về hình thái ma năng. Nó được quy định bởi tính cách và quan điểm của người đó về thế giới. Cho nên đối với hình thái ma năng, một nửa có thể định hướng, và một nửa là thiên định. Tính cách của mỗi người là bẩm sinh và riêng biệt với từng người, nhưng ở một mức độ nào đó có thể uốn nắn bằng các biện pháp giáo dục tâm lý nhất định. Quan điểm của một người về thế giới được quy định bởi thiên hướng nội tâm, hoàn cảnh sinh hoạt và hiểu biết về thế giới thông qua tri thức. Điều này làm cho việc hình thành các lưu phái ma pháp trong thế giới loài người trở nên phổ biến và dẫn đến sự phân chia thành các gia tộc. Hình thái ma năng có thể thay đổi trong quá trình sống của một người, theo sự thay đổi về tâm tính và tư duy của người đó. Tuy nhiên, sự thay đổi này thường là ở mức độ vừa và nhỏ, bởi tính cách bản chất của một người hầu như rất ít khả năng lay chuyển nổi. Đối với yếu tố thứ hai, nó hơi giống sự khéo tay trong việc làm thủ công; nhưng thay vì thao tác thủ công, nó là thao tác tinh tế về mặt tâm linh. Yếu tố này là thuần túy thiên phú. Nó được quyết định bởi sự tương thích về mặt tâm linh đối với tín hiệu khuếch đại ma năng của Psy. Độ tinh tế trong khả năng điều xuất ma năng là cơ sở để nhân loại đánh giá thiên phú ma pháp của một đứa trẻ. Nhân loại tu tập và sử dụng ma pháp dựa trên hệ thống được các elf tạo ra, khác với ma năng tự nhiên mà các sinh vật khác trên Ether thế giới sử dụng. Có thể gọi nôm na là “ma năng elf tạo”. Nếu không có đủ sự tương thích với ma năng elf tạo thì việc thi triển các ma pháp phức tạp là bất khả thi, cũng như không thể bù đắp. Đây cũng là ranh giới phân chia giữa ma pháp sư và người thường, hoặc thần lực sĩ. Loài người bản thân có khả năng thấp sử dụng ma pháp tự nhiên, và hoàn toàn có khả năng sử dụng một số ma pháp cơ bản cấp thấp trong hệ thống ma pháp do elf phát triển. Nhưng để có thể sử dụng các ma pháp phức tạp, cần thiết phải có sự tương thích cao về linh hồn đối với ma năng elf tạo. Nhân loại gọi chung là thiên phú ma pháp. Sở dĩ cần đề cập đến điều này là vì có một số trường hợp cá biệt, một người có khả năng sử dụng ma pháp tự nhiên tương đối mạnh và khéo léo, nhưng lại không tương thích nhiều với ma năng elf tạo, và do đó không thể trở thành ma pháp sư. Ví dụ như là Han. Han tháo vát, nhanh nhẹn, mạnh mẽ, khéo tay, cũng tương đối sáng dạ, nhưng không có thiên phú ma pháp. Trên con đường thần lực sĩ Han tiến bộ nhanh hơn bình thường. Bởi Han có khả năng vận dụng thuần thục các ma pháp cấp thấp. Đây cũng là con đường mà các thần lực sĩ đi theo. Thần lực sĩ là gì? Ngắn gọn mà định nghĩa, thần lực sĩ là những người sử dụng các ma pháp cơ bản để tăng cường năng lực tay chân và thể chất. Đối với một nhân loại bình thường, năng lực thể chất của họ bị giới hạn bởi sức chịu đựng tối đa của cơ bắp, khung xương. Nếu tập luyện đến mức độ tận cùng, một người có thể chạy với vận tốc tối đa gần bốn mươi ki lô mét trên giờ, hoặc nâng tạ đẩy khoảng năm trăm ký. Không ai có thể vượt qua mức này, bởi nó đã chạm đến công suất tối đa mà kết cấu sinh học của nhân loại có thể đạt được. Nhưng với việc vận dụng các ma pháp cơ bản cấp thấp, vượt qua các giới hạn này là khả thi. Tuy nhiên để tu luyện theo con đường thần lực sĩ, đòi hỏi người tu luyện phải rất chăm chỉ nỗ lực, bởi nó là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa vận động cơ bắp và vận dụng ma pháp cấp thấp. Nói cách khác, thiên phú tối thiểu mà thần lực sĩ yêu cầu là sự chăm chỉ cần cù, cùng với thể lực tốt. Thiên phú đặc biệt giúp một người trở thành thần lực sĩ xuất sắc là sự khéo léo chân tay. Nói thì đơn giản vậy, nhưng không phải ai không làm được ma pháp sư cũng làm thần lực sĩ. Loài người, ở thế giới Mai Chi, hay ở Ether, đều là giống loài thích hưởng thụ. Những kẻ đặc biệt chăm chỉ, chịu khó, có ý chí … vĩnh viễn là thiểu số. Để trở thành một thần lực sĩ, rèn luyện thường xuyên là bắt buộc. Nhưng không nhiều người nguyện ý ngày nào cũng lao động nặng hùng hục liên tục. Đến một mức độ nào đó, khi đạt được ngưỡng tiện nghi cuộc sống đủ để thỏa mãn, người ta sẽ dừng phấn đấu. Trừ khi trong cuộc sống có điều gì đó luôn thúc vào đít họ bắt họ liên tục nỗ lực, họ mới có thể hoạt động không ngừng. Han là một người “may mắn” (?) thỏa mãn điều kiện như vậy. Sinh ra trong gia đình không êm ấm, tự lập từ rất sớm, tính tình lại xởi lởi phóng khoáng, thiện ý với mọi người mà không thủ đoạn ích kỷ vì bản thân, nên đương nhiên từ nhỏ Han luôn sống trong trạng thái hoạt động luôn tay luôn chân. Han lao động và phấn đấu không ngừng, bôn ba nhiều nơi, rồi lại có những mục tiêu cao hơn, xa hơn, nên vẫn cần phấn đấu không ngừng nghỉ. Han vốn không có quá nhiều tham vọng, nhưng riêng việc rung động và kết hôn với ma pháp sư tài năng thuộc giới quý tộc Tia là đủ để Han phấn đấu phọt cơm. Tia rung động với Han vì tính tình thân thiện xởi lởi của Han và cũng vì Han đa năng cái gì cũng biết làm, cái gì cũng làm tốt. Nàng thường xuyên tỏ ra hâm mộ khi được Han nấu cho những món ăn ngon, hoặc thấy Han làm ra những vật gia dụng khéo léo tiện dụng, giữ nhà cửa sạch sẽ tiện nghi. Lấy một người vợ luôn hâm mộ mình vì sự chăm chỉ tháo vát mạnh mẽ, đồng nghĩa với việc Han lúc nào cũng có mô tơ gắn vào đít, luôn hừng hực khí thế lao động là vinh quang. Han biết và hiểu cuộc sống tiểu quý tộc kiêm ma pháp sư xuất sắc của Tia trước kia tiện nghi nhung lụa cỡ nào. Việc bà bỏ kinh đô phù hoa cùng gia thế lớn mạnh theo Han về vùng thôn quê biên giới là sự đánh đổi to lớn cỡ nào mà Tia làm vì tình yêu. Vậy nên những nỗ lực của Han trong cuộc sống và lao động luôn là thực tâm. Han cảm thấy mình thật may mắn, vì được sống, được phấn đấu hết mình để vun đắp cho hạnh phúc của cuộc đời hắn, là gia đình nhỏ có Tia và những đứa con, gồm cả Yue và Beer.