Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Chương 146

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dù sao Khương Sam đến đây vì muốn kiếm thêm chút thu nhập, nên mới hợp tác với đạo diễn, ông không chỉ cho cô cơ hội, mà tín nhiệm sau này của đạo diễn đối với cô mới là vấn đề lớn.

Nếu đánh mất công viêc này, không chỉ mình Khương Sam mất mặt, ngay cả người tiến cử cô là Mục Vân cũng bị ảnh hưởng không tốt.

Quả thật nhảy đôi cần phải hỗ trợ qua lại với bạn nhảy, nhưng yêu cầu trình độ vũ đạo của nó cũng cao, chỉ cần có thời gian để điều chỉnh lại, d☼ d☀ l☁ q☂ d☃ ❄ trước đó không nói đến cô không hề nói cô không thể nhảy được, mà là do cậu ta không cho cô thời gian đuổi kịp tiết tấu, trái lại người này còn quay lại cắn ngược cô một cái.

Biết đối phương đánh chủ ý gì, vẻ mặt Khương Sam không thể hòa nhã nữa, chỉ hỏi cậu ta:

“Thật sự không muốn thương lượng sao, ngay cả thử một lần cũng không được?”

Đạo diễn cũng nhíu mày nhìn bạn nhảy nam.

Bạn nhảy nam nghiêm túc lắc đầu nói:

“Thật xin lỗi, tôi không thể làm việc trái lương tâm của mình, người vũ công cũng có kiêu ngạo của mình, không được là không được, nếu cô muốn nhảy, tìm người khác hợp tác đi, tôi không muốn nhảy với cô.”

Văn Văn khó xử nhìn Khương Sam:

“Cô đừng tức giận, anh ấy hay nói chuyện trực tiếp, thường xuyên dễ đắc tội với người khác.”

Nhìn mặt ngoài giống như đang giải vây cho cô, nhưng thật ra đang ám chỉ lời nói của bạn nhảy nam kia là thật, nói trình độ của Khương Sam không có tư cách nhảy chung với bạn nhảy nam kia để hoàn thành bài hát này.

Bên kia Nhạc Mạt Nhi và Dương Sam cũng đã luyện tập đi xuống dưới đây rồi, mà bên này vẫn còn đang giằng co, Nhạc Mạt Nhi có chút mất hứng.

“Sao lại thế này, chỉ tìm bạn nhảy thôi mà, cũng không phải chuyện quan trọng gì, quyết định nhanh đi, chúng tôi còn nhiều chuyện khác để chuẩn bị, không thể lãng phí thời gian cho việc này được.”

Nói xong liếc mắt nhìn Khương Sam, Lãng ##Quên rồi lại nhìn về phía bạn nhảy nam và cô gái Văn Văn, đang định lên tiếng chỉ định người.

Trước khi Nhạc Mạc Nhi mở miệng nói, Khương Sam giành nói trước:

“Nếu đã khiến cho anh khó xử như thế, tôi cũng không miễn cưỡng, anh không muốn làm bạn nhảy của tôi, tôi tìm người khác cũng giống nhau thôi,  cũng hoàn thành tốt điệu nhảy này thôi, theo lời anh nói cần mất thời gian một buổi trưa để luyện nhảy, tốn thời gian lâu như vậy cũng chậm trễ chuyện của tôi!”

Bạn nhảy nam biến sắc, ý tứ của cậu ta là muốn Khương Sam chủ động rút lui, quả thật cậu có nói không muốn nhảy cùng Khương Sam, khi nào nói qua bản thân không muốn nhảy chứ?

Rõ ràng Khương Sam trộm đổi khái niệm ở đây, huống chi còn nói bản thân mình làm chậm trễ thời gian! Chưa tới một bữa trưa đã hoàn thành một điệu nhảy đôi, cô ta cho rằng mình ai? Cũng dám nói ẩu nói tả trước mặt bọn họ!

“Nói mạnh miệng cũng không sợ bị rút đầu lưỡi, thế nào, cô nghĩ rằng có thể tùy tiện kiếm một người luyện tập hai ba lần là hoàn thành bài nhảy này? Trời à, chưa từng thấy một cô gái tự cao tự đại giống như cô, tuổi trẻ thật tốt!”

Bạn nhảy nam bị Khương Sam nói tức không nhịn được nở nụ cười, mà những người bạn nhảy xung quanh cũng nhịn không được cười ra tiếng, Khương Sam không biết tự lượng sức mình khiến cho bọn họ không biết nên khóc hay nên cười nữa, giống như bạn nhảy nam nói, tuổi trẻ thật tốt, thật liều lĩnh, chuyện gì cũng có thể nói ra ngoài miệng được!

Khương Sam cũng không thèm để ý tới việc mọi người xung quanh đang cười nhạo, tầm mắt tìm kiếm xung quanh, dừng lại ở một chỗ, vẫy vẫy tay.

Cách chỗ đó không xa, Ngô Minh chậm rãi đi đến:

“Gọi tôi?”

Khương Sam gật gật đầu:

“Tôi thiếu một bạn nhảy, có thể theo nhảy giúp tôi một bài không? Tiền thù lao ở đây cũng không tệ.”

Hôm nay Ngô Minh ăn mặc vẫn như cũ, hai tay đút vào trong túi quần, áo giáo màu nâu, tóc hơi dài, khuôn mặt thiên về trung tính, đẹp trai tiêu sái gan dạ, chẳng qua chỉ lớn hơn Khương Sam hai tuổi, nhìn qua vô cùng trẻ trung.

Ngô Minh nói:

“Tôi chưa bao giờ nhảy đôi với ai hết?”

Cái này Khương Sam biết, tính cách Ngô Minh ôn hòa, có thói quen độc lai độc vãng, ở kiếp trước cũng chưa từng nghe nói cậu từng trải qua những việc này.

“Tôi cũng không có, thử xem sao, thế nào?”

Ngô Minh từ chối cho ý kiến, nhảy múa đối với cậu đơn giản như một bữa cơm, lần này tới thành phố S là vì Khương Sam, yêu cầu này của cô, cậu tự nhiên sẽ không từ chối, huống chi yêu cầu này là cùng nhau hoàn thành một điệu nhảy.

Một nhóm người bạn nhảy nam không ai lên tiếng, cười lạnh nhìn mấy người vãn bối  tuổi trẻ khí thịnh nói ẩu nói tả, vậy mà có thể tạm thời kêu bạn mình đến hỗ trợ, vẫn là tuổi trẻ không có kinh nghiệm, $#LangQuen%$LQĐ*$ thật sự không biết nên nói gì với bọn họ cho tốt, chỉ có thể đứng chờ xem bọn họ tự làm xấu mặt thôi.

Người khác không biết, nhưng đạo diễn biết Khương Sam có nền tảng hẳn hoi, tuy ông tin tưởng Khương Sam, nhưng không có nghĩa là ông tin tưởng Khương Sam tùy tiện gọi bạn đến hỗ trợ, vẻ mặt có chút do dự.

“Cậu ta…”

Khương Sam giới thiệu nói:

“Đây là Ngô Minh, trong lần thi đấu tỉnh lần này đoạt giải á quân, thời gian sắp tới sẽ gia nhập vũ đoàn của chúng tôi.”

Cái danh này vừa mới nói ra, không chỉ riêng đạo diễn, liền cả một đám bạn nhảy ghé mắt nhìn qua Ngô Minh, thi đấu tỉnh bọn họ có biết đến, nhưng bởi vì thân phận của bọn họ không có tư cách tham gia nên cũng không chú ý đến nhiều, nhưng thân phận như vậy là đủ rồi, không ngờ Khương Sam tùy tiện gọi một người bạn đến lại có thân phận là vũ giả, cũng ngoài dự kiến của mọi người.

Bạn nhảy nam nhịn không được nói:

“Ở thi đấu tỉnh đoạt được thứ tự tốt thì sao, dù sao nhảy đơn cũng khác xa với nhảy đôi, chỉ dựa vào một người nhảy tốt cũng không thể kéo bạn nhảy….”

Tính tình Ngô Minh ôn hòa, cũng bị người con trai dài dòng này khiến cho bực dọc, thản nhiên nói:

“Mấy người không xem tivi à? Tôi đoạt giải á quân, nhưng Khương Sam là quán quân.”

Hiện trường yên tĩnh vài giây, sau đó truyền tới vài trận hút khí.

Nhìn Khương Sam nhỏ tuổi như vậy, làm sao có thể?

Lề mề lâu như vậy vẫn chưa quyết định được bạn nhảy, đạo diễn đối với bạn nhảy nam không phối hợp dâng lên vài phần không kiên nhẫn.

“Cậu căn bản không cần lo lắng trình độ của Khương Sam, cô ấy là người của Niết Bàn, là người có trình độ cao nhất trong đám người bọn cậu!”

Niết Bàn! Khương Sam là người của vũ đoàn Niết Bàn?!

Trong đám người bạn nhảy vàng thau lẫn lộn, không ít người cũng không được đào tạo chính quy mà ra, có một ít là nửa đường học nhảy, tên tuổi Niết Bàn đương nhiên bọn họ có nghe nói, là vũ đoàn đứng thứ nhất thứ hai trong nước, rất khó tiến vào, người bên trong Niết Bàn toàn là nhân vật ngọa hổ tàng long, Khương Sam thực sự là người của Niết Bàn?

Ngay lập tức sắc mặt bản nhảy nam trở nên không tốt, cậu ta xuất thân từ trường chính quy ra, nhưng Văn Văn không phải, lúc trước tự cho mình lấy thân phận tiền bối muốn cho bạn gái lên sân khấu, trước mắt có chút bị bẽ mặt, bị đạo diễn trước mặt ép buộc, bạn nhảy nam cảm thấy vô cùng mất mặt.

Tuy thực lực Khương Sam và Ngô Minh xuất sắc, dù sao tình huống trước mắt cũng không giống một trận đấu vũ đạo chính quy, kỹ thuật nhảy cũng không giống với nhảy đơn, bạn nhảy nam cắn chặt răng, tìm lối thoát cho chính mình.

“Người xuất thân từ Niết Bàn tự nhiên không thể coi thường, nhưng nhảy đôi không đơn thuần giống như nhảy đơn, nếu muốn thử thì thử đi, chỉ hy vọng giống như lời cô nói, tập hai ba lần đã nhớ kỹ điệu nhảy.”

Học được một điệu nhảy xa lạ phải mất ít nhất hai giờ, sau đó mới phối hợp nhảy cùng bạn nhảy, bạn nhảy nam này vì muốn cứu vãn mặt mũi mới xuống nước nói như thế, cố tình muốn hai người trực tiếp luyện tập ở đây.

Nhưng hiển nhiên cậu ta đã đánh bàn tính sai.

Người khác thì thôi, nhưng Khương Sam và Ngô Minh là người sinh ra đã có bản năng mẫn cảm với vũ đạo, Ngô Minh là chân chính thiên tài, còn Khương Sam ở kiếp trước đã có kinh nghiệm vũ đạo vô cùng phong phú, hai người bọn họ cái khác không nói, riêng về vũ đạo, đối với động tác nhảy múa có một trí nhớ siêu quần.

Thi đấu tỉnh chỉ có mười phút để biên đạo một bài nhảy còn không làm khó được hai người, huống chi bây giờ còn có sẵn video clip.

Khương Sam nói với đạo diễn:

“Ông mở video nhảy bài này đi.”

Đạo diễn có chút sửng sốt, hai người này giống như muốn làm theo lời bạn nam nhảy kia nói, trực tiếp diễn múa tại đây.

“Hai người đừng làm việc theo cảm tính, các cô vẫn nên ở phía sau hậu trường luyện tập một chút đi, dù sao cũng có động tác nâng lên hạ xuống, rất dễ bị thương.”

Ngô Minh lắc đầu:

“Không cần, tôi có thể theo được động tác của cô ấy.”

Khương Sam nở nụ cười, Ngô Minh đã từng nhảy qua điệu múa tốn nhiều thể lực và lực khống chế rất tốt, nhìn qua vô cùng nhẹ nhàng đơn giản thật ra tốn rất nhiều khí lực mới có thể hoàn thành được những động tác đó, bình thường phải luyện tập làm những động tác tương tự như thế không ít, nên đơn giản nói như thế cũng không phải là nói chơi.

Tuy đạo diễn tin tưởng trình độ vũ đạo của hai người, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ cũng không thể nào chỉ xem qua video một hai lần là có thể trực tiếp nhảy tốt được. Chỉ là Khương Sam đã nói đến mức này, ông cũng không thể tiếp tục thiên vị để hai người ra phía sau hậu trường luyện tập sẽ khiến cho mọi người tức giận, chỉ có thể cười khổ nói người mở video.

“Đừng miễn cưỡng bản thân, nếu nhảy không được thì ngừng lại, an toàn là trên hết.”

Văn Văn đứng ở một bên cười tít mắt, trình độ khác nhau nên khi nhìn mọi chuyện cũng không giống nhau, cô không giống như bạn trai mình được xuất thân chinh quy, tự nhiên cũng không có lo lắng quẫn bách không xuống đài được như bạn nhảy nam.

Đã cùng bạn nhảy lăn lộn ở vòng lẩn quẩn này lâu như vậy, cô ta chưa từng thấy một ai có thể chỉ cần xem qua một lần video clip là nhảy tốt, lập tức mang theo vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa chờ hai người luống cuống.

Lúc trước Khương Sam đã xem video một lần, Ngô Minh là lần đầu tiên xem, mở lại một lần nữa, đạo diễn định ra hiệu để chiếu video chậm lại, Ngô Minh đã dời tầm mắt trước, nhìn qua phía Khương Sam trừng cầu ý kiến, Khương Sam hiểu ý, gật gật đầu với Ngô Minh.

“Không cần, một lần được rồi!”

Khương Sam nói như thế, ngay lập tức dẫn đến một trận xôn xao.

Hết chương 86