Mồng một nguyên đán đầy trời sắc xuân, vũ thiên long đang cùng đám người nội tộc quây quần thì bất ngờ phát sinh một sự kiện ngoài ý muốn.
Một vị quan viên trong triều từ kinh đô mang tới thánh chỉ, thánh chỉ này là đích thân đương kim đại đế hạ bút, nó không phải truyền ngôn thông thường mà chân chính thư tín.Thánh chỉ viết.Công hầu vũ thiên nguyên tận trung vì nước, mười năm đánh đông dẹp bắc mở mang bờ cõi công trạng đã ghi, nay biên cương tạm ổn trẫm muốn khanh hồi trả thượng phương kiếm, đồng thời thăng chức bình định đô thống cai quản hoàn toàn địa chính vùng trung bộ.Vũ thiên nguyên đọc xong thánh chỉ thì nét mặt thoáng sa sầm xuống, cả đại điện phút chốc trở nên im lặng.Khi tên quan viên kia vừa đi, đám người nội tộc cũng giải tán hết, bên trong đại điện chỉ còn lại bốn vị thủ hộ giả, vũ thiên nguyên, lý phi yến cùng vũ thiên long."cha! có chuyện gì sao?".Vũ thiên long cảm giác có điều khác lạ thì tò mò hỏi."xong rồi! lần này thì xong thật rồi!".Vũ thiên nguyên nhăn nhó, vô lực thả người trên chiếc ghế gia chủ, không vì được thăng chức mà vui, bốn vị thủ hộ giả cũng âm trầm bất định, ai nấy trong lòng đều hiện lên sự bất lực cùng tâm lý nặng nề."rốt cuộc là thứ gì?".Vũ thiên long tò mò tự hỏi.Lý phi yến thở dài, hướng nhi tử nhẹ giọng."chuyện này ngoài sáu người chúng ta ra, cả gia tộc không ai biết, nếu để ngoại nhân nghe được sẽ mang lại phiền phức rất lớn".Lý phi yến hàng mi nhăn lại, ngưng chút mới thở dài tiếp tục nói."thượng phương kiếm là bảo kiếm do đương kim đại đế đích thân ban tặng cho cha con lúc được bổ nhiệm thống soái, thứ này vật bất ly thân, nó vừa là hoàng ân vừa là một mối hoạ lớn, mặc dù chúng ta đã lường trước nhưng vẫn vô lực. Sáu năm trước thượng phương kiếm không cánh mà bay, đoán chắc có kẻ ngầm ám hại, người này nhất định là tộc nhân vũ gia, đoạn thời gian ấy chúng ta rất đau đầu may mắn là biên ải thái bình thượng phương không cần xuất thế cho nên mới dấu nhẹm được đến lúc này, trôi đi mấy năm, thực không ngờ đại đế lại mở miệng đòi vật!"."thì ra là vậy!".Vũ thiên long thoáng suy tư, trong đầu óc cũng bắt đầu hình dung loại chuyện bất lợi gì sẽ phát sinh về sau.Nếu cha hắn không giao trả được kiếm hiển nhiên phải chịu tội khi quân, đại tội này vũ gia không gánh nổi, như mẫu thân hắn nói, nhất định có kẻ ngầm ám hại mà kẻ này là người vũ gia làm nội gián cho ngoại nhân, giặc ngoài không đáng sợ, giặc trong nhà mới thực sự đáng sợ.Vũ thiên long tất nhiên hiểu mọi chuyện, hắn từ khi sinh ra đã vô cùng thông tuệ, không giống với hài tử bình thường, loại chuyện khiến cho người lớn cũng phải đau đầu thì lúc này đây vũ thiên long lại đang âm thầm suy tính.Cái im lặng đáng sợ khiến cho toàn bộ đại điện tựa hồ rơi vào hố băng, không ai dám kỳ vọng vũ thiên long sẽ tìm ra giải pháp, hoặc đơn giản chỉ là nêu lên ý kiến, dù gì thì vũ thiên long cũng chỉ là hài tử."cha! ta có cách này".Đại não cực tốc vận chuyển, mấy mươi cái hơi thở thôi diễn cùng cân nhắc vũ thiên long bỗng dưng lên tiếng."thiếu gia cứ nói!".Đại thủ hộ giả uể oải hướng vũ thiên long nhẹ nhấc tay, năm người còn lại đều bị đánh động, nhãn thần hơi hơi sáng lên.Vũ thiên long cười, ánh mắt thâm thuý nhìn ra bên ngoài cửa lớn, đại thủ hộ giả tựa hồ hiểu ý, tu vi chuyển động phong bế toàn bộ đại điện."cha cứ cho người chế ra một thanh kiếm giả rồi cố tình để lộ thông tin, mọi chuyện cứ giao cho hài nhi giải quyết, lần này nhất định phải bắt được kẻ kia, thậm chí thế lực đứng đằng sau cũng phải giải quyết triệt để!".Vũ thiên long vẻ mặt đanh lại, tâm cơ của hắn không hề thâm trầm như những lão giả sống qua trăm năm tuế nguyệt mà cách nhìn nhận này đơn giản là của trẻ thơ, sạch sẽ, thanh khiết vô cùng.Sáng hôm sau thượng phương kiếm đã được làm xong, y hệt nguyên bản, treo tại một nơi trang trọng nhất của đại điện vũ gia, mấy người thủ hộ giả mặc dù đáy lòng ủ dột nhưng ai nấy ngoài mặt đều cố tình biểu hiện ra cảm xúc trái ngược.Hôm nay vũ gia tiệc mừng vũ thiên nguyên được thăng chức cũng như để đa tạ hoàng ân.Sáng sớm quan khách trong trấn đã lục tục kéo đến gần như đông đủ, tối hôm trước hơn trăm tấm thiệp mời được cấp tốc phát đi, khách mời phàm bước qua cổng chính vũ gia đều là gia tộc lớn, hoặc những kẻ có danh vọng, địa vị cực cao.Vũ thiên nguyên thần sắc sáng láng ngồi trên ghế gia chủ, phía dưới là bốn vị thủ hộ giả, đại điện được chia đôi làm nơi tiếp khách, ở giữa chừa ra một khoảng trống lớn để đi lại giao lưu.Chẳng mấy chốc mà không khí trở nên vô cùng nhộn nhịp, trên bàn ăn dọn sẵn rượu quý, đầy ắp thức ăn thượng hạng, trong một trăm tấm thiệp mời được phát đi đồng dạng khách mời đều đến gần như đông đủ, đơn giản địa vị của vũ thiên nguyên viễn siêu thế gia bình thường, nhìn nhận ở một khía cạnh khác thì hắn chính là công thần trụ quốc.Chúng nhân sau khi hỏi han nhau vài câu cùng nâng ly chúc tụng thì ai nấy đều chăm chăm, biểu cảm mỗi người một vẻ nhìn lên bức tường trước mặt, ở đó treo cao một thanh kiếm chuôi vàng vỏ ngọc cực kỳ tinh xảo, thậm chí trận trận uy áp mang theo mãnh liệt sát khí tràn ra khiến cho lòng người thất sắc, sát khí tượng trưng mười năm chém giết, khai địa lập quốc của vũ thiên nguyên, sát khí này chính là sự tự tôn của vũ gia, là căn cơ vũ gia, hôm nay hắn hào phóng đưa ra cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.Chúng nhân đáy lòng kinh sợ, một vài người cảm khái không thôi, xưa nay thượng phương kiếm chỉ có một, mười năm đều nằm tại vũ gia đủ để thấy đại đế xem trọng vũ thiên nguyên đến thế nào.Kính úy, thán phục, có người bắt đầu nảy sinh tâm ý kết giao."nghe nói thống soái có nam hài a! vừa vặn nữ nhi nhà ta cũng bắt đầu trổ mã, nếu thống soái không chê thì hai nhà hoàn toàn có thể kết thân, đợi đến khi đôi uyên ương cùng lớn thì kết thành phu phụ.. ha ha!".Người vừa lên tiếng là gia chủ tề gia, cũng là một đại gia tộc trong trấn thiên quan." hừ.. vũ thiếu gia là hạng người gì? tiên căn a! đã được chú định nhân trung chi long, con gái ngươi xứng đôi vừa lứa sao? thiên nguyên huynh, con gái ta mặc dù tầm thường nhưng cũng là linh căn thượng phẩm, đã bái nhập vào phong vũ môn, về sau nhất định sẽ theo kịp bước chân của thiên long, nếu có thể ta hy vọng được cùng huynh đệ ngươi kết thành thông gia hảo nghị! ".Một trung niên nhân ngồi ở bàn đầu, hắn mày ngài mắt én, tướng mạo phương phi, trung niên này cũng là quan lớn trong triều, thật vậy, từ khi biết vũ thiên long sở hữu tiên căn, không những vậy còn được ngũ đại tông môn tranh dành hắn đã có ý định bán gả con gái mình cho vũ gia, hắn tự tin bằng vào mối quan hệ với vũ thiên nguyên, bằng vào địa vị siêu nhiên thì mối duyên này sẽ được tác hợp một cách dễ dàng."haha.. khuyển tử vẫn còn rất nhỏ, chuyện này tính sau, đa tạ lô huynh đã để tâm, lại đợi thêm tám năm lúc đó mới xem xét còn chưa muộn.".Vũ thiên nguyên cười cười khoát tay, hắn chỉ nghe ngóng, thỉnh thoảng nâng ly xã giao hoặc hoa thoại vài câu, tâm tình hắn hiện tại không nằm ở đây.Thực sự thì bản thân hắn cũng cảm thấy khiếp sợ, bởi lẽ thượng phương kiếm giả này y hệt nguyên mẫu, thậm chí giống từ chi tiết đến khí chất, e là nếu thượng phương kiếm không bị kẻ khác trộm mất thì hắn sẽ cho rằng thứ trước mắt mới là hàng thật, giá thật."thiên nguyên, đây là lần đầu ta nhìn thấy bảo kiếm nhưng tựa hồ có gì đó không đúng thì phải, thanh kiếm này chỉ e...".Ngồi bên dưới hàng ghế thứ hai phía tay phải vũ thiên nguyên một trung niên thân mặc chiến giáp, hình như hắn có công sự mới giải quyết xong nhân tiện ghé đến vũ gia chung vui cho nên giáp trụ vẫn chưa được thay ra."ồ! diệp huynh có ý kiến gì sao? huynh nói vậy khác nào kề đầu tiểu đệ vào long đao, tội khi quân ta không gánh được a!".Vũ thiên nguyên đáy lòng rớt xuống nhưng vẫn cố tình gắng gượng đổi lấy chút trấn định, nửa cười nhìn trung niên nhân họ diệp ôn tồn nói."vậy mà ta nghe đồn sáu năm trước thượng phương kiếm bị kẻ khác lấy mất!".Thanh âm cố tình phóng đại, diệp vô ngân đảo mắt xung quanh một vòng, bĩu môi nói.Chúng nhân nghe được không khỏi giật mình kinh sợ, mặc dù còn bán tín bán nghi nhưng loại chuyện thế này tuyệt đối là đại sự, diệp vô ngân không có lý do gì để hồ ngôn loạn ngữ hay ngậm máu phun người, nhất định có uẩn khúc gì đó, ai nấy đồng thời nghi hoặc nhìn vũ thiên nguyên, chờ đợi một lời giải đáp hợp tình hợp lý.Lúc này ở phía sau cánh gà vũ thiên long tay phải mân mê tay trái, nhếch môi cười lạnh."là ngươi, nhất định là ngươi rồi!".Rốt cuộc vẫy tay cho gọi một tên gia nhân thân tín hỏi sơ qua về mối quan hệ xưa nay của diệp, vũ hai nhà.Hắn đại khái hiểu, bên trong trấn thiên quan phàm là đại gia tộc nếu không liên quan gì đến chính trị thì người đứng đầu nắm quyền nhất định cũng là hạng thương gia tài phiệt.Họ vũ xưa nay không hành nghề thương mại mà chỉ ăn lộc vua ban cho nên vấn đề cạnh tranh thương trường hiển nhiên không hiện hữu, chỉ có thể ở trên chính trường vũ thiên nguyên cùng người ma sát tạo thành xung đột, mà lúc này đây diệp vô ngân chính là đối tượng đáng để lưu tâm nhất.Vũ thiên long nghiêm túc cân nhắc, hắn đã bắt đầu nhìn rõ chân dung của kẻ đứng phía sau âm mưu ám hại vũ gia, đối sách mặc dù có sẵn từ trước thế nhưng vũ thiên long vẫn muốn tường tận, như lời cổ nhân.Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.Tâm cơ thâm trầm như vậy đáng lý không nên xuất hiện trong đầu một hài tử, bất quá, con đường về sau còn rất dài, lòng người nóng lạnh, âm mưu thủ đoạn cũng muôn hình vạn trạng, đây vô hình chung là một hồi kinh lịch, trải nghiệm quý giá của riêng bản thân vũ thiên long.Lúc này vũ thiên nguyên, tứ đại thủ hộ giả, thậm chí là lý phi yến đều phần nào nhận diện được kẻ địch, mặc dù con chuột ẩn nấp bên trong vũ gia còn chưa lộ diện, bất quá, đến hiện tại mọi chuyện phát sinh đều vừa vặn trùng khớp với toan tính ban đầu của vũ thiên long.Bọn họ ký thác hoàn toàn hi vọng lên người hắn, lần này bắt buộc phải lật ngược tình thế nếu không vũ gia về sau e khó bề trụ vững.Bên trong chính điện, toạ vị trên chiếc ghế gia chủ vũ thiên nguyên thần sắc âm trầm xuống, nghe xong lời nói của đối phương hắn thể hiện ra bên ngoài vẻ mặt khó chịu.Vũ thiên nguyên quắc mắt nhìn diệp vô ngân, âm trầm hỏi."diệp huynh! thứ mà huynh mới nói là lời đồn thôi sao? thử hỏi chư vị ở đây có ai nghe được lời đồn tương tự hay chưa?".Thở sâu, quét mắt tứ phương, ngữ điệu càng thêm rắn rỏi, vũ thiên nguyên bộc phát, tựa hồ gầm thét từ trong cổ họng."tội này vũ gia không gánh nổi! diệp gia, vũ gia xưa nay mặc dù có chút bất hoà nhưng cũng không đến mức để hai nhà phải phát sinh mâu thuẫn, dồn nhau vào đường cùng như vậy, nếu hôm nay chỉ có hai chúng ta thì thiên nguyên sẽ cho rằng huynh nói đùa, nhưng ở trước mặt đông đủ quan khách huynh lại giám trắng trợn phun vào ta một ngụm máu?".Toàn bộ chúng nhân đều cảm thấy hết sức mù mờ, lời vũ thiên nguyên nghe thì có vẻ hợp tình hợp lý nhưng khi không ở trước mặt đông đủ khách quan vì cớ gì diệp vô ngân lại thẳng thừng tố tội hắn, làm mất thượng phương tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ, hoàn toàn có thể dẫn đến hoạ diệt tộc.Ai nấy đều ngầm hiểu xưa nay song phương vốn bằng mặt mà không bằng lòng, bên trong trấn thiên quan chung đụng một cách bất đắc dĩ, cả hai cùng theo nghiệp binh đao cùng là mãnh tướng trụ cột triều đình nên rất khó để hoà hảo, tại thời điểm này diệp vô ngân chính thức khai chiến, loại chuyện như vậy không hề đơn giản và những thứ sẽ tiếp diễn, thậm chí hậu quả phía sau sẽ hết sức khó lường."nếu bây giờ ta chứng minh được thanh thượng phương kia là giả thì ngươi tính thế nào?".Diệp vô ngân nét mặt lạnh băng, trước khi đi đến vũ gia hắn không hề bận công sự gì chỉ là cố tình mặc trên mình giáp trụ hòng trấn áp tâm lý chúng nhân, hơn nữa 500 tư binh tinh nhuệ cũng đang đợi sẵn bên ngoài, một khi vũ thiên nguyên cúi đầu nhận tội sẽ lập tức vây ráp.Kế hoạch của hắn kéo dài tận sáu năm cũng tương đối chu toàn, là người từng được ma luyện qua binh kỳ hiển nhiên tâm cơ diệp vô ngân không phải dạng tầm thường, chỉ là bản thân hắn quá khinh địch, cứ tưởng rằng mình từ trước đã hoàn toàn nắm ở cán dao mà không ngờ đến cán dao kia thậm chí còn sắc bén hơn cả lưỡi dao."nếu ngươi chứng minh được thượng phương là giả, thiên nguyên cùng vũ gia mấy trăm người sẵn sàng cùm tay tự tìm lên kinh đô chịu tội! bất quá, nếu như ngươi ngậm máu phun người thì thế nào?".Vũ thiên nguyên bước ra khỏi ghế gia chủ, hướng lên phía trên vị trí trang trọng nhất treo thượng phương kiếm cung kính gập đầu một cái, ngữ điệu vô cùng bình thản."tốt!".Diệp vô ngân cuồng tiếu, ngưng một chút hắn chỉ thẳng tay vào mặt vũ thiên nguyên lạnh giọng."hôm nay gần như đầy đủ cao tầng trấn thiên quan, ngươi tội khi quân chạy trời không khỏi nắng, chúng ta vốn là đồng hương, đồng đạo, diệp mỗ càng không muốn ép vũ gia vào đường cùng, nếu ngươi thú nhận đã làm mất thượng phương thì diệp mỗ sẽ không khó xử, nhất định đứng trước mặt đại đế cho ngươi một lời cầu tình, nhưng ngươi gây ra đại tội còn già mồm chống chế, diệp mỗ nhất định khiến ngươi đẹp mặt".Diệp vô ngân cười, nụ cười càng lúc càng trở nên lạnh lẽo, trong ánh mắt le lói sự gian manh tà ác, một lúc sau hắn vỗ mạnh lên mặt bàn, dứt khoát lấy từ bên trong túi trữ vật một viên ngọc giản truyền âm. Tầm mấy chục hơi thở, cửa lớn vũ gia ầm ầm tiếng bước chân, lập tức có hai người vội vã tiến vào, một người thanh niên lưng đeo chiếc hộp ngân đồng dài mười tấc, người còn lại thình lình là một vị khách khanh của vũ gia.Hắn tên gọi lữ gia kiệt, đúng sáu năm trước đi vào vũ gia làm khách khanh, người này dĩ vãng vốn kính tiếng cũng rất ít khi giao thiệp với ngoại nhân.Lữ gia kiệt từng theo vũ thiên nguyên dẹp loạn lâm ấp, tình nghĩa có, xem như nửa cái huynh đệ, lữ gia kiệt lúc này đằng đằng sát khí khó tránh toàn bộ khách khanh đều cảm thấy khó hiểu.Khoé môi vũ thiên nguyên bất giác cong lên, trong bụng cười thầm nhưng đồng thời cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, khiếp sợ vì con trai hắn, một hài tử chưa ráo máu đầu đã đầy bụng mưu toan.Từ lúc bắt đầu cha con bọn hắn vẫn thường xuyên truyền tin trao đổi, vũ thiên long đứng sau cánh gà thao túng hết thảy, thậm chí khiến cho tứ đại thủ hộ giả đều toát mồ hôi lạnh."lữ gia kiệt, tên kia là ai? sao ngươi lại đi cùng hắn?".Vũ thiên nguyên giả bộ ngờ vực, hỏi.Lữ gia kiệt làm như không nghe thấy, đứng im bất động, ánh mắt sắc lẹm hướng về diệp vô ngân nhẹ gật đầu một cái.Diệp vô ngân cũng gật đầu đáp trả sau đó bỗng dưng cười lớn, một cái dẫm chân liền phi thân lơ lửng phía trên đại điện, giáp trụ uy vũ, khí thế ngút trời."để ta nói! thượng phương kiếm trên lưng hắn mới là hàng thật, năm ngày trước vô ngân tình cờ mua được ở một cửa tiệm bán đồ cổ, lúc đầu ta còn không biết lai lịch nhưng cảm giác vật này bất phàm mới bỏ ra ngàn lượng mua về.Qua lão tổ diệp gia nhận định thì nó chính là thượng phương kiếm, vừa vặn đại đế có chỉ thu hồi thượng phương, diệp mỗ hữu tâm đem vật hồi cố chủ, không biết vũ gia gia chủ dám nhận lại hay không?".Diệp vô ngân mắt quét tứ phương, thanh âm trầm trầm được gia trì thêm lực lượng tu vị khiến cho âm lực cuồn cuộn, hắn trực diện nhìn vũ thiên nguyên cười lạnh lẽo."ngược lại ta muốn xem thượng phương kiếm thật kia một chút, chẳng lẽ diệp vô ngân ngươi ám chỉ thứ mà đại đế ban tặng cho vũ gia ngày trước là đồ giả?".Vũ thiên nguyên trừng mắt, hai đạo ánh mắt ở giữa không trung trực tiếp va chạm."hồ ngôn!".Diệp vô ngân quát, cả người ung dung hạ xuống mặt đất, khí thế càng thêm sắc bén, lạnh nhạt nói."để ta cho các vị xem đâu mới là thượng phương bảo kiếm.Thanh âm vừa rơi xuống tức thì ngón tay hướng chiếc hộp ngân đồng trên lưng thanh niên bạch y cách không điểm ra một chỉ.Chỉ lực xé gió mà đi như thuyền trôi trên sóng, kình lực mạnh mẽ, táo bạo vô cùng.Vũ thiên long phía sau cánh gà vẻ mặt hơi chùng xuống, hắn nhận ra đây rõ ràng là lăng không kình của vũ gia.Lăng không kình mặc dù không hẳn võ kỹ bí tộc nhưng theo lời cha hắn thì vũ thiên nguyên ngày trước đạt được từ trong một cái động phủ của cổ võ tán tu niên đại sâu xa, đáng lý rất có khả năng đã thất truyền trên nhân thế, nhưng hôm nay diệp vô ngân xuất ra lăng không kình mới thấy bên trong vũ gia chuột bọ ẩn nấp rất nhiều.Nghĩ đến đây đáy lòng vũ thiên long không khỏi dâng lên khiếp sợ, bất kỳ gia tộc nào đều cũng có bí mật riêng, mà bí mật chính là căn cơ nội tình, giả như ngày trước hắn không bái lý trác thần làm sư tôn, không có tấm khiên to lớn kia, thử hỏi việc hắn mang tiên căn có thể dấu diếm được bao lâu?.Mỗi cái bí mật nội tình gia tộc khi để lộ ra đều dễ dàng dẫn đến hoạ sát thân.Chiếc hộp thanh đồng bật tung, một đạo kiếm ngân chói tai vang lên, sau đó ở giữa chính điện vũ gia phiêu phù một thanh trường kiếm, kiếm này vỏ vàng chuôi ngọc toàn thân tản mát ra kinh thiên khí tức, lại càng sắc bén vô cùng tựa hồ có thể chặt sắt chém ngọc, không những vậy trận trận long âm trầm thấp quanh quẩn vang vọng.Nó ngoại hình so với thượng phương kiếm vũ gia không hề khác biệt, cái khác biệt duy nhất là kiếm này được gia trì long uy khiến cho nó tựa hồ có linh tính, bảo kiếm vừa xuất chúng nhân phủ phục.Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm