Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 4 - Chương 11-1: Dương phủ báo ứng, đại khoái nhân tâm* 1

*đại khoái nhân tâm: lòng người hả dạ

           

“Càn rỡ, ngươi nói bậy!" Tĩnh Thái phi hoàn toàn không có nghĩ đến Tần Thái Tần sẽ nói những lời như vậy, chĩa mũi dùi về phía bà, vẻ mặt của bà một màu đen, lời như thế làm bà thấy rất xúc phạm!

"Tần Thái Tần, ngươi có biết bây giờ ngươi đang nói cái gì không?" Kiếm Thiếu Phong cuối cùng cũng không nén được tức giận, hắn cùng với Tĩnh Thái phi nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn*, hắn như vậy cũng là đang nhắc nhở Tần Thái Tần, để cho bà ta nghĩ kỹ rồi hãy nói!

*nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn: gần giống kiểu có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.

"Ta, chỉ muốn các ngươi không làm thương hại Trúc An!" Tần Thái Tần há miệng, nhưng cuối cùng không có nói cái gì, chỉ là nhẹ nhàng lắc đầu, ôm Trúc An càng thêm chặt, nhìn bộ dáng, giống như là bị Kiếm Thiếu Phong hù sợ, suy cho cùng cũng là một người nhát gan!

"Người tới, mang Tần Thái Tần dẫn đi, nếu như còn có lần sau nữa, Trẫm sẽ không dễ dãi như thế đâu!" Kiếm Thiếu Phong nhìn Tần Thái Tần hình như định mở miệng, vội vàng muốn sai người lôi họ đi, dù sao chuyện như vậy, thời gian càng lâu càng rối rắm, đối với bọn họ càng có hại, chuyện như vậy phải mau chóng kết thúc thật sớm vẫn tốt hơn!

"Không!" Tần Thái Tần nhìn lên thấy có người tới đây, ánh mắt cảnh giác nhìn họ, thân thể không khỏi lui về phía sau, cũng là bảo vệ Trúc An công chúa thật chặt, "Các ngươi đây là muốn giết người diệt khẩu sao, trừ phi các ngươi đồng ý, sẽ không làm thương tổn chúng ta, nếu như chúng ta có xảy ra chuyện gì, sẽ khiến Tĩnh Thái phi chôn theo chúng ta!" Tần Thái Tần cũng là chợt phản kháng mạnh mẽ, giống như bà ta đã nhìn thấy mấy mama tới gần, trong tay đều mang lưỡi dao sắc bén thật dài, phải giết hết mẹ con bọn họ!

Trên mặt Kiếm Thiếu Phong cũng càng hiện rõ không vui, Tần Thái Tần đây là cự tuyệt yêu cầu của hắn, nhưng nhóm triều thần lại không biết bộ mặt thật của Tần Thái Tần, cho rằng bà ta là một người nhu nhược, vào lúc này biết được bí mật của Dương gia, lúc này mới tìm kiếm sự che chở, tất cả cũng chỉ là vì mạng sống, suy cho cùng vô tình nhất chính là nhà Đế Vương, Tiên đế vừa chết, đáng thương nhất phải kể đến ….nhóm phi tần này rồi !

"Tần Thái Tần, Trẫm sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như hiện tại ngươi đi xuống, Trẫm có thể coi như không có chuyện gì, nếu như ngươi vẫn khăng khăng một mực, đừng trách Trẫm không để ý tới tình cảm và thể diện!" Kiếm Thiếu Phong nhíu mày thật chặt, suy cho cùng hắn là vẫn không muốn buông tha thế lực của Quy Tư quốc, lại nói hắn đây cũng là nhắc nhở Tần Thái Tần, ban đầu bọn họ nói xong sẽ cho Quy Tư quốc chỗ tốt, nếu như Tần Thái Tần vẫn như vậy, hắn chính là muốn đổi ý rồi!

"Nếu không phải các ngươi làm hại Trúc An, ta cũng sẽ không nói chuyện này ra ngoài, các ngươi ngay cả đứa bé nhỏ như vậy cũng dám xuống tay, còn có cái gì không làm được sao, hôm nay ngay trước mặt các vị đại thần, nếu như Hoàng thượng không tin, đại khái có thể phái người đi lục soát cung của Tĩnh Thái phi, mọi chuyện dĩ nhiên là có kết luận rồi!" Tần Thái Tần không muốn dừng lại chút nào, nhìn trong mắt của Kiếm Thiếu Phong cùng Tĩnh Thái phi, mang theo hận ý dày đặc, Tần Thượng thư ở một bên, hình như cũng biết cái gì, tiểu nữ nhi của ông vô cớ mất tích, nhìn Tần Thái Tần kích động như vậy, sợ là nàng đã rơi vào trong tay Tĩnh Thái phi rồi !

"Càn rỡ, ngươi chẳng qua chỉ là một Thái Tần nho nhỏ, sao có thể bởi vì lời nói phiến diện của ngươi, đã nghi ngờ trinh tiết (trong sạch) củaThái phi, quả thật là buồn cười, người đâu, dẫn bà ta đi xuống, Trẫm thấy ngươi chính là cứng đầu!" Kiếm Thiếu Phong chợt vỗ bàn một cái thật mạnh, trong lòng hắn rất rõ ràng, nếu như Tĩnh Thái phi chết, Dương gia không chắc sẽ đối với hắn một lòng một dạ, lại nói, bây giờ Tĩnh Thái phi đã không có tác dụng gì rồi, nhưng tuyệt đối không thể lấy loại lý do này định tội được, nếu không, hắn làm sao có thể ngẩng đầu ở trước mặt người trong thiên hạ!

"Hoàng thượng, ngươi chính là cố ý muốn bảo vệ Tĩnh Thái phi sao?" Tần Thái Tần hơi híp mắt một cái, giọng nói mang theo vài phần gấp gáp, giống như là đang làm cái giãy giụa cuối cùng, chỉ là ánh mắt của bà rơi vào trên người của Nạp Lan Tĩnh, ân oán của nàng cùng Dương phủ, đương nhiên Tần Thái Tần biết được, bà ta chính là không tin, Nạp Lan Tĩnh không quan tâm không để ý, việc bây giờ Tần Thái Tần phải làm, chính là muốn kéo dài thời gian, chuyện này đối với bà ta mà nói, cũng không phải việc khó gì!

"Hoàng thượng, chân tướng như thế nào, dĩ nhiên là nên tra rõ ràng, nếu không rốt cuộc khó có thể phục chúng (ý là để người dưới phục tùng), hơn nữa thần thiếp cũng nghe trong cung truyền không ít lời đồn đãi, chuyện này sợ là không thể khinh thường đi!" Vận Ninh hơi cười cười, mắt nhẹ nhàng híp lại, chỉ là đôi môi đỏ mọng cũng càng phát sáng rỡ, giọng nói trong trẻo, mang theo vài phần mị hoặc!

"Hiền phi thật là có nhã hứng!" Kiếm Thiếu Phong không vui trợn mắt nhìn Vận Ninh một cái, tay cũng là càng nắm thật chặt tay Vận Ninh, giống như là đang trả thù Vận Ninh!

Chân mày Vận Ninh nhăn nhẹ, trên tay truyền đến cảm giác đau đớn, nàng nghĩ muốn rút tay ra, không nghĩ Kiếm Thiếu Phong hoàn toàn cũng không tính buông ra, khiến cho nàng dùng sức, nhưng cuối cùng lại không thể rút tay ra khỏi tay Kiếm Thiếu Phong được, Vận Ninh bĩu môi khinh thường, chỉ là nụ cười cũng càng thêm rực rỡ, "Hoàng thượng, lực nắm của ngài quá lớn, làm đau thần thiếp rồi!" Vận Ninh nói xong, chính là dùng khăn nhẹ nhàng che miệng, giống như đang cười Kiếm Thiếu Phong không biết nặng nhẹ!

"Hừ!" Kiếm Thiếu Phong rốt cuộc là không ngờ Vận Ninh sẽ ở trước mặt triều thần nói ra, hắn vốn là hoài nghi Vận Ninh cùng Nhiếp Các cấu kết, nên cố ý để Vận Ninh mặc trang phục đẹp đẽ, lại không nghĩ rằng nàng thật sự là cái gì cũng không quan tâm! Kiếm Thiếu Phong rốt cuộc vẫn là buông lỏng tay ra!

Vận Ninh giơ tay ngọc lên thật cao, trong miệng cũng là tấm tắc than thở, "Hoàng thượng, xem người này, chính là nắm tay thiếp đến nỗi có dấu đỏ rồi!" Vận Ninh nói ngữ điệu giống như làm nũng, thân thể dựa vào Kiếm Thiếu Phong gần chút, chính là vừa cười khanh khách vừa lên tiếng!

Nhưng lại khiến cho Kiếm Thiếu Phong càng thêm khó chịu, tiếng cười của Vận Ninh, giống như là đang cười nhạo hắn vô năng (không có năng lực), cười nhạo hắn cũng chỉ có thể dùng chút thủ đoạn ở sau lưng, tay của hắn ở dưới mặt bàn, chính là nắm thật chặt, ánh mắt của Nhiếp Các âm u, nàng là vui hay bi thương, chính mình không cách nào chạm đến, đời này chính là nhất định chỉ có thể nhìn nàng từ xa!

"Chỉ là, Tĩnh Thái phi cũng thật là, Phụ hoàng ngài mới vừa đi không lâu, sao lại chịu không nổi tịch mịch như vậy, cái này không phải khiến cho Phụ hoàng không còn mặt mũi nào sao?" Vận Ninh đùa nghịch móng tay được sơn đỏ của mình, giống như trong lúc vô tình mà nói một câu, cũng khiến sắc mặt của Tĩnh Thái phi đại biến (thay đổi lớn), nghe được lời này của Vận Ninh, thật giống như là bà đã làm chuyện mờ ám vậy, tuy nói từ xưa cũng có chuyện có nam sủng như thế, nhưng rốt cuộc đều là không lên được mặt bàn, cho dù là mọi người đều biết, cũng đều không nói ra, suy cho cùng cũng chả vinh quang gì!

"Càn rỡ!" Nghe thấy lời Vận Ninh nói khiêu khích như vậy, bàn tay của Kiếm Thiếu Phong mạnh mẽ đánh vào trên mặt Vận Ninh, có lẽ nam nhân đều có chỗ không tốt, hắn không chấp nhận được nhất chính là nữ nhân của hắn giễu cợt hắn, tình trạng của hắn cùng với Vận Ninh, có lẽ đã sớm được định trước là hành hạ lẫn nhau!

Vận Ninh lạnh lùng cười, ngón tay chạm vào khóe miệng, cũng là phát hiện máu đỏ, mang theo mùi tanh nhàn nhạt, có máu sao? Nàng nhẹ giọng hỏi mình, trong mắt cũng là ngưng tụ ánh sáng lạnh, Kiếm Thiếu Phong, máu này chắc chắn sẽ không chảy vô ích, ngược lại nàng phải nhìn một chút, người Dương gia sẽ phải bỏ ra cái giá lớn như thế nào!

Nhiếp Các đau lòng vô cùng, người hắn coi như đầu quả tim của mình, nhưng lại bị người tùy ý đánh chửi như vậy, làm sao hắn có thể chịu được, đã sớm biết Vận Ninh trôi qua những ngày không dễ chịu, thật không nghĩ rằng đến khi chính mắt nhìn thấy, tim của hắn so với trong tưởng tượng còn đau đớn hơn!

"Hoàng thượng, chuyện này còn chưa tra rõ ràng, Hiền phi nương nương cũng chỉ là đang bàn luận, không biết đã sai chỗ nào?" Nạp Lan Hiên chợt đứng lên, lúc Cung Ngao rời đi, đã cố ý dặn dò hắn, để cho hắn bảo vệ Vận Ninh, hôm nay thấy Kiếm Thiếu Phong thế nhưng đối đãi (đối xử) với Vận Ninh như vậy, sao mình có thể không lên tiếng được, Kiếm Thiếu Phong cho rằng Cung phủ ngã rồi, chính là dễ khi dễ (bắt nạt) sao!

"Xin Hoàng thượng cân nhắc, Cung Tướng quân chính chiến ở bên ngoài, vừa mới đánh thắng trận, muội muội của mình lại không duyên cớ bị khi dễ, chẳng lẽ khiến chiến sĩ biên quan thất vọng sao!" Như lời Nạp Lan Hiên nói còn coi như tương đối uyển chuyển, lúc này Vi Thượng thư chính là nói trực tiếp, ngôn ngữ cũng là đang chỉ trích Kiếm Thiếu Phong khi dễ người, Tĩnh Thái phi không biết kiểm điểm, lại sợ người khác nói ra sao!

"Hoàng huynh, Hiền phi nương nương luôn luôn hiền đức, chuyện này chắc sẽ không phải là lời đồn vô căn cứ!" Kiếm Thiếu Huyền ôm quyền, cũng đứng lên!

"Hoàng thượng, thần cũng cảm thấy Hiền phi nương nương chẳng qua là đang luận sự (bàn luận)!" Tiếp đó, Thôi Nguyên cũng đứng lên, Nhiếp Các thấy nhiều người đứng lên như vậy, tự nhiên cũng không bỏ qua, ngay cả Tần Thượng Thư cũng không có ngồi, cũng vì Vận Ninh cầu tình!

Võ tướng ở bên kia, cũng lấy làm yên lòng cùng với các vị lão tướng quân cầm đầu, đều đứng dậy nói giúp cho Vận Ninh! Trong lúc nhất thời hơn phân nửa quan viên trong triều này cũng đều đứng lên!

"Được, thật tốt!" Kiếm Thiếu Phong tức giận mặt xanh mét, hôm nay cũng chỉ là bởi vì nữ nhân, chẳng lẽ những người này đều muốn phản hắn sao, hôm nay ngay cả phi tử của mình cũng không động được, chính hắn làm một Hoàng đế cũng thật sự là uất ức đi, lúc lâu sau, Kiếm Thiếu Phong mới bình ổn được lửa giận, cuối cùng là ngồi vào vị trí này, nhất định không thể đánh mất lý trí, "Dĩ nhiên là Hiền phi đang luận sự, nhưng thảo luận xằng bậy chuyện của trưởng bối, không hợp lễ nghĩa!" Kiếm Thiếu Phong bình ổn giọng nói, đến khi cất tiếng nói, trên mặt lại không có biểu tình gì!

"Hiền phi nương nương vốn là Quận chúa mà Tiên đế phong, là từ cửa chính hoàng cung Đại Dong nghênh vào, Hiền phi đã từng tế tổ (bái lạy tổ tiên), một Tội phi, cũng muốn xưng là trưởng bối, chẳng lẽ để người trong thiên hạ chê cười sao!" Giọng nói Nạp Lan Tĩnh nặng nề, nói ra lời mà các Đại Thần trong triều cũng không dám nói ra lời!

"Vương phi, nàng xem nàng đang nói cái gì vậy, một Tội phi, cũng chỉ là một nô tài, cùng một nô tài so đo, chẳng phải là đánh mất thân phận, lại nói, cho dù Tĩnh Thái phi làm cái gì cũng là hợp tình lý, nếu như bà hiền đức, sao Phụ hoàng còn có thể phế bà ấy?" Nếu như lời nói của Nạp Lan Tĩnh khiến cho mọi người ác độc, thì lời này của Kiếm Thiếu Niệm là độc càng thêm độc!

Lúc này kẻ xướng người họa, chính là đâm cho người ta thương tích đầy mình!

"Hừ, đủ rồi, cũng chỉ là muốn lục soát thôi, vậy thì đi nhìn một chút, ngược lại ta thật sự muốn nhìn một chút, đến tột cùng là người nào đang đùa giỡn trong tối!" Tĩnh Thái phi hơi nhíu mày, hôm nay ngược lại bà thấy rõ ràng, thiên hạ Đại Dong này, cũng không phải do Kiếm Thiếu Phong định đoạt!

"Tĩnh Thái phi thật thẳng thắn!" Kiếm Thiếu Niệm nhẹ nhàng vỗ tay, mặc dù lời nói này là ca ngợi, cũng khiến cho người ta tức giận vô cùng!

Kiếm Thiếu Phong hừ lạnh một tiếng, chính là dẫn đầu đứng lên, công công vội vàng nói một tiếng khởi giá, một đám người chậm rãi hùng dũng đi về phía cung của Tĩnh Thái phi, Nạp Lan Tĩnh bởi vì phân vị khá cao, đi ở đằng trước, vốn định tìm cơ hội nhìn Vận Ninh một chút, nhưng bởi vì tất cả mọi người đi vội vã, chính là đi đến bên ngoài cung, cũng không có tìm được cơ hội!

"Đi lục soát!" Kiếm Thiếu Phong cùng Mạnh Vi ngồi vào chỗ của mình, lúc này hắn mới ra lệnh, thị vệ đi theo sau lưng hắn liền đi vào, tất cả mọi người chờ ở bên ngoài!

Thật lâu sau, những thị vệ này từng người một tất cả đi ra, tất cả mọi người lắc đầu một cái không lục soát thấy có gì cả, lúc này Kiếm Thiếu Phong mới thở phào nhẹ nhõm, mới vừa rồi thấy Tần Thái Tần nói chuyện chắc chắn như vậy, suy cho cùng hắn vẫn rất lo lắng, mặc dù Tĩnh Thái phi chắc sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng sợ rằng không tránh khỏi bị người hãm hại, "Tần Thái Tần, ngươi thật to gan!" Hôm nay sự thật đang ở trước mắt, dĩ nhiên Kiếm Thiếu Phong trước tiên phải làm khó dễ Tần Thái Tần rồi!

"Người này đều là người của Hoàng thượng, chỉ cần một câu nói của Hoàng thượng cùng Tĩnh Thái phi nương nương, cho dù là nhìn thấy, người nào lại dám nói đây?" Tần Thái Tần lạnh lùng cong khóe miệng, nhưng lời nói cũng  không sai, bà lại chợt quỳ gối trước mặt Bình Thượng thư!

"Nương nương mau dậy đi, chuyện này sao có thể được!" Bình Thượng thư cả kinh, vội vàng muốn đỡ bà dậy, nhưng Tần Thái Tần hoàn toàn không có ý định đứng lên, "Tiên đế thánh minh (sáng suốt), cho dù đã phế Hậu vị (vị trí Hoàng hậu) của bà ta, nhưng rốt cuộc vẫn giữ lại tiện mệnh, hôm nay mẹ con chúng ta bị người hãm hại, suy cho cùng thì Trúc An nàng cũng là viên ngọc của Tiên, sao có thể đi không rõ ràng như vậy, Thượng Thư đại nhân luôn luôn trung nghĩa, mong rằng đại nhân có thể tra ra chân tướng của sự tình, cứu mẹ con chúng ta một mạng, đại ân đại đức, nhất định trọn đời không quên!" Tần Thái Tần nói xong, nước mắt liền chảy xuống rào rào!

"Mẫu phi không khóc!" Trúc An dáng vẻ của tiểu đại nhân, chính là vì Tần Thái Tần lau nước mắt, "Trúc An, mau khấu đầu với Bình Thượng thư!" Tần Thái Tần nói xong, cũng cùng Trúc An khấu đầu, hình như Trúc An chưa từng thấy qua trận thế như vậy, sợ đến khóc thét lên!

"Nương nương chuyện này sao có thể!" Suy cho cùng Bình Thượng thư cũng chỉ là một đại thần, làm sao có thể chịu được việc Thái Tần cùng Công chúa quỳ lạy, nhanh chóng quỳ trên mặt đất trả lễ!