*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Đi bắt lấy nàng." Thái hoàng Thái hậu quay đầu nhẹ giọng phân phó Hoa ma ma bên cạnh, ánh mắt nhìn Mạnh Vi mang theo sát ý nồng đậm.
"Vào lúc này sợ rằng đã quá chậm rồi!" Chẳng biết Nạp Lan Tĩnh đã đi tới sau lưng Thái hoàng Thái hậu lúc nào, trong giọng nói mang theo chút hả hê!
Nghe được tiếng của Nạp Lan Tĩnh, Thái hoàng Thái hậu không khỏi quay đầu nhìn chằm chằm Nạp Lan Tĩnh, giống như là muốn nhìn thấu nội tâm của nàng!
"Thái hoàng Thái hậu nương nương, ngài bỏ qua cho Mạnh Vi là bởi vì đối với nàng ta hổ thẹn đi, ta nghe nói mắt tổ mẫu Thượng Quan Tầm có tật, ta tìm đọc bệnh án trong cung, phát hiện mắt của Thánh hoàng đế năm đó cũng bị tật, về sau được chữa khỏi, vừa vặn sau đó tổ mẫu của Thượng Quan Tầm cũng bị đưa ra khỏi cung, cái gọi là thân huynh muội, hay hoặc giả cái gì từng có một chuyện xưa, cũng chỉ do Thái hoàng Thái hậu nương nương ngài soạn ra mà thôi, ngài nhiều lần tha cho tính mạng Thượng Quan gia, đoán rằng tất nhiên có liên quan đến Thánh hoàng đế!" Nạp Lan Tĩnh cười tự nhiên, đêm qua nàng trở về trầm tư suy nghĩ, chung quy vẫn không tin trong hoàng cung này có thể có người lương thiện thực sự, đúng là vẫn để cho nàng phát hiện ra đầu mối!
"Về phần thân phận thật sự của tổ mẫu Thượng Quan Tầm, rốt cuộc có đúng là một cung nhân đơn giản như vậy hay không, sợ cũng chỉ có Thánh hoàng đế cùng ngài biết được!" Nạp Lan Tĩnh nhỏ giọng, thân thể cũng nhích lại gần Thái hoàng Thái hậu, khiến mọi người nhìn lại, giống như họ đang thương thảo chuyện gì, ngược lại có mấy phần hài hòa quỷ dị!
"Ngươi làm sao biết được?" Sắc mặt Thái hoàng Thái hậu thay đổi trong nháy mắt, cho dù những lời nói trước đó của Nạp Lan Tĩnh, bà cũng không có khẩn trương như vậy, nhưng nói đến thân phận của tổ mẫu Thượng Quan Tầm, thân thể của bà chính là nhịn không được run lên!
"Đoán!" Thân thể Nạp Lan Tĩnh nhích lại gần phía trước, chính là hướng về phía bên tai Thái hoàng Thái hậu nhẹ giọng nói một câu, liền xoay người nhìn Mạnh Vi vẫn còn hô to ở phía dưới!
"Ngươi!" Thái hoàng Thái hậu thiếu chút nữa thì giữ không được bình tĩnh, may mắn có Hoa ma ma ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở, mới không có ở trước mặt của bá quan văn võ, không có chừng mực!
"Hoàng thượng băng hà, là bọn họ, là bọn họ liên thủ hại chết Hoàng thượng!" Mạnh Vi vẫn còn ở phía dưới khổ sở hô to, ngón tay xẹt qua mỗi một người đứng ở chính giữa, trong ánh mắt ác độc, giống như muốn tất cả mọi người hóa thành tro bụi!
Mọi người châu đầu ghé tai, không ngừng thảo luận, trong lúc nhất thời trên tường thành này, trên giáo trường đều tràn ngập âm thanh thảo luận!
"Lấy tên tới!" Tương Bình vương không vui cau mày, trên mặt mang theo nồng đâm tức giận, những người bên cạnh cũng không dám trì hoãn, nhanh chóng đưa mũi tên cho Tương Bình vương, Tương Bình vương hơi híp mắt lại, mủi tên kia xé gió, nhanh khiến cho người ta không nhìn rõ ràng, chính xác không sai đâm vào cổ họng Mạnh Vi!
Mạnh Vi cũng không kịp rên lên một tiếng, liền bị mũi tên nhọn này bắn ngã trên mặt đất, ánh mắt của nàng mở thật to, trên khuôn mặt tuyệt lệ, trong nháy mắt mất đi phong thái của ngày xưa, thế nhưng khóe miệng của nàng nhẹ nhàng nâng lên, khi nàng quyết định tới đây đã ôm một lòng muốn chết, đêm qua khi Hữu Tướng nói cho nàng biết thân phận thật sự của nàng, lòng của nàng hận vô cùng!
Nàng vốn nên là công chúa, thiên kim của Hoàng thất, lại lưu lạc như nữ tử thanh lâu, làm sao nàng có thể không hận, ban đầu vì quyền lợi, nàng thiết kế gả cho Kiếm Thiếu Phong, nhưng nàng lại không biết, nghênh đón nàng không phải vinh sủng, mà là một cái thân phận tân nương xung hỉ hèn mọn, nhưng nàng không quan tâm, nàng chịu đựng, nàng vì quyền lợi, nàng bán đứng chính mình ** (nguyên văn ** của tác giả), cả đời nàng đều ở đây tính toán, tuy nhiên cuối cùng lại rơi vào kết quả bi thảm, nàng còn hận, nếu như nàng là nam nhi, thì sẽ không cho phép những người này ở đây hô phong hoán vũ rồi!
"Người đâu, kéo thi thể Mạnh Vi kéo ra ngoài thị chúng ba ngày, để trừng trị!" Tương Bình vương vung tay lên, quyết đoán của Hoàng gia kiên quyết, toàn bộ bộc lộ ra!
"Khởi bẩm Thái hoàng Thái hậu nương nương, Vương Gia, các nô tài trong lãnh cung phát hiện thi thể Hữu Tướng!" Tương Bình vương mới vừa phân phó, liền có cung nhân tới đây bẩm báo!
Thái hoàng Thái hậu cười lạnh một tiếng, "Ngược lại người Mạnh gia này chết rất tốt, Hữu Tướng thân là triều thần thế nhưng len lén lẻn vào lãnh cung, mà nàng, làm con thế nhưng lại vì chạy trốn mà giết hại thân phụ (cha đẻ), trời đất khó tha, lại ở nơi đây nói lời tà đạo mê hoặc người khác, tội không thể tha thứ, nên tru di cửu tộc, người tới truyền ý chỉ Ai gia, một nhà Mạnh thị, không chừa một ai!" Thái hoàng Thái hậu đứng ở chính giữa, khí thế cũng bộc lộ ra toàn bộ