Mới rạng sáng, LK đã chạy vòng vòng khắp cánh rừng rậm, băng qua một cái đầm lầy, như thường lệ tìm kiếm trong mấy chỗ tối, cái tên Im lặng là vàng, người của M quốc quả nhiên trốn trong góc rừng đánh quái.Hắc ám Sâm lâm [Rừng rậm U tối] giống hệt tên của nó vậy, là nơi tràn ngập không khí giết chóc và máu me, hằng năm chưa bao giờ thấy được ánh nắng mặt trời, âm u ẩm ướt, tạo cho người ta độc một cảm giác hắc ám. Đây là đường duy nhất tới phó bản Thiên Trì, cho nên người của ba quốc gia sẽ thường xuyên chạm trán nhau ở đây, mà ba nước này vốn dĩ đối đầu nhau, hễ gặp mặt là chém giết. Ấy mới nói vị tiểu anh hùng này lá gan cũng ghê gớm thật, lại lựa ngay chỗ này đánh quái luyện cấp. Thật sự là can đảm đầy mình luôn!LK dừng bước, trong tay bắn ra một cái băng tiễn ngắn nhỏ, nhắm ngay vị tiểu anh hùng kia…Vừa lúc này, phía sau truyền đến tiếng vó ngựa, LK lập tức thu hồi năng lượng, đám kỵ sĩ kia đã gần đến trước mặt hắn.Người cầm đầu xuống ngựa hành lẽ, rất ư cung kính nói: “Quốc vương, tốc độ của người càng lúc càng nhanh, kỵ mã chúng ta đuổi cũng không kịp người nữa!”LK nhìn qua một lượt những người chung quanh, xem chừng đã đến đông đủ. Cửa lớn của Thiên Trì cũng sắp mở, không nên làm chậm trễ thêm thời gian nữa.“Đi thôi.”LK ra lệnh, dẫn đầu đoàn người tiến về phía trước.Đám thủ hạ kia lục tục theo sát.Tiếng vó ngựa ngày càng xa dần.Vị tiểu anh hùng Im lặng là vàng rời khỏi chỗ tối, lau đi một phen mồ hôi lạnh, hung tợn mắng nhiếc:“Bố khỉ! Cá nhỏ không cắn câu, lại mắc phải cá lớn, xém chút nữa mất luôn cái mạng nhỏ ông đây!”