Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 188: Kiếm Thức, Kinh Hồng!

Xoát! Xoát!"

Tật Phong Lang tốc độ rất nhanh, bốn chân giẫm trên mặt băng, thân thể không thể khống chế trượt loạn trên mặt băng, sau đó giống y hệt như Tô Tiểu Mạt hoặc là đâm vào gốc cây, hoặc là đâm vào trên vách núi đá.

Nhưng vì tốc độ quá nhanh mà vài con va chạm xong đều bị hôn mê bất tỉnh tại chỗ.

Những con Tật Phong Lang không bị hôn mê thì cũng va chạm đến mức hoa mắt chóng mặt, các đệ tử Thiết Cốt Phái nhân lúc thân thể chúng nó còn chưa kịp ổn định lại, lập tức xông lên tạo ra một trận đơn phương chém giết loạn xạ.

"Đinh! Số lượng tiêu diệt Tật Phong Lang: 29/100."

Quân Thường Tiếu nói:

"Tiểu Mạt, tiếp tục đi dụ quái."

"Chưởng... Chưởng môn..."

Tô Tiểu Mạt khóe miệng co giật, trên đầu là một mảnh ngôi sao xoay vòng, cả người lảo đảo vịn vách đá, nói:

"Đệ tử có hơi choáng... cần chút thời gian hồi phục."

"Tiểu Phi!"

Quân Thường Tiếu nói:

"Tới lượt ngươi đi!"

"Vâng!"

Một tên đệ tử khác có tốc độ rất nhanh là Lý Phi tiến vào cửa đường hầm.

Không bao lâu sau, hình ảnh hắn há to họng, lè lưỡi thở hồng hộc, liều mạng chạy như điên ra ngoài, đằng sau hắn là mười con Tật Phong Lang đang điên cuồng đuổi giết.

"Xoát!"

"Xoát!"

Hai người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ mai phục ở hai bên đường đi, ngay khi Lý Phi chạy ra thì lập tức vung kiếm chém giết.

Dưới đao quang kiếm ảnh chém loạn xạ, những con Tật Phong lang xông ra đều bị chém giết!

Cứ như vậy.

Tô Tiểu Mạt và Lý Phi thay phiên nhau liên tiếp đi dụ quái, đệ tử Thiết Cốt Phái bố trí mai phục chặn ở cửa đường hầm, hết lần này đến lần khác đại khai sát giới.

Nửa tiếng sau.

Bên trong cốc, thi thể của hơn một trăm con Tật Phong lang chồng chất, một loại hung thú khác trong nhiệm vụ sử thi cũng đã hoàn thành.

"Đinh! Số lượng tiêu diệt Tật Phong Lang: 100/100."

"Đinh! Chủ nhân hoàn thành số lượng yêu cầu của một loại hung thú, nhiệm vụ sử thi hoàn thành 60%, nhận được 200 điểm cống hiến môn phái."

"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 955/1000."

Quân Thường Tiếu kéo cửa sổ nhiệm vụ ra xem, thầm nghĩ:

"Chỉ còn lại một con Hỏa Long Thú, một khi tìm được nó thì nhiệm vụ sử thi (II) cũng coi như hoàn thành."

"Tuy nhiên."

"Nhiệm vụ sử thi yêu cầu săn giết một con, Hỏa Long Thú này chỉ sợ thuộc về loại trùm cuối của game nha."

"Ngao ô!"

Ngay lúc này, trong đường hầm truyền ra một tiếng rống giận dữ, một con Tật Phong Lang to lớn như được màn gió bao phủ đột nhiên lao ra!

"Tật Phong Lang Vương!"

Đám tán tu bị dọa đến sắc mặt không còn chút máu.

Lý Thanh Dương ngưng trọng nói: "Chưởng môn, con thú này có thực lực thấp nhất cũng là cao nhất phẩm!"

Hung thú sơ giai tương đương với Võ Đồ cảnh.

Hung thú trung giai tương đương với Võ Sư cảnh.

Còn về hung thú cao giai chính là Võ Tông cảnh!

Nói cách khác, toàn thân Tật Phong Lang Vương giống như được ngưng tụ từ luồng gió, thực lực của nó không kém gì minh chủ liên minh Bách Tông Tần Hạo Nhiên!

Nếu như chỉ là một Võ Tông nhất phẩm thông thường, vấn đề không có gì to tát.

Quan trọng là đây là một con hung thú có thân thể cường hãn, hơn nữa nó còn thiên về tốc độ!

Ngay cả Tần minh chủ đụng phải con Tật Phong Lang Vương này, trong đầu hắn cũng chỉ có một cái ý nghĩ, đó chính là chạy càng nhanh càng tốt!

"Đưa súng cho bổn tọa."

"Xoát!"

Quân Thường Tiếu cầm khẩu QBU-88 trong tay, tiêu hao 5 điểm cống hiến môn phái để kích hoạt chế độ tăng cường, mục tiêu là cái đầu của Tật Phong Lang Vương đang từng bước một đi tới.

Véo véo véo!

Trong nháy mắt, ba phát súng liên tục được bắn ra.

"Ngao ô!"

Tật Phong Lang Vương ý thức được nguy hiểm, ngửa đầu lên trời gầm thét.

Màn gió bao bọc quanh người nó trong nháy mắt xao động, bốn cái chân di chuyển, thân thể hóa thành một luồng ánh sáng.

Tốc độ có thể nói là cực nhanh!

Bất quá dưới chế độ tăng cường, mặc cho nó có né tránh thế nào cũng không thể thoát.

Nhưng mà ngay lúc sắp trúng mục tiêu, ba viên đạn ma sát với màn gió một hồi, sau đó bị lệch hướng bay ra ngoài!

Đánh thì trúng đấy, nhưng không thể tạo ra được sát thương!

"Đậu phộng!"

Quân Thường Tiếu mở to hai mắt nhìn.

Hệ thống nói:

"Loại hung thú có thể ngưng tụ màn gió này tương đương với việc hình thành một tầng phòng ngự trước người, một khi viên đạn va chạm vào sẽ bị giảm lực sát thương trên diện rộng."

Thật quá bất công.

Quân Tiếu xách súng lên, trực tiếp bắn liên tục bảy viên đạn.

Bảy phát đạn bắn ra, thân thể hắn bị lực phản chấn đầy lùi về phía sau một bước.

Véo véo..!

Bảy đạo ánh sáng nối tiếp nhau mà tới!

Đáng tiếc, khi bảy viên đạn ma sát với màn gió quanh thân Tật Phong Lang Vương, lực sát thương lập tức bị suy yếu, sau đó chệch hướng bay ra ngoài, xuyên vào trên cây hoặc trên vách đá.

Chuyện này quá tổn thương!

Mẹ nó.

Lão tử đổi sang đạn cao cấp, không tin không xuyên được cái luồng gió này!

Quân Thường Tiếu lấy tinh hạch của Đại Độc Tri Chu Vương ra, cùng lúc đó thì Tật Phong Lang Vương há rộng miệng phun ra một chùm sáng do gió xoáy tạo thành bay tới.

Tốc độ siêu nhanh, chỉ trong chớp mắt!

"Xoát!"

Tiêu Tội Kỷ nhanh chóng bước ra, kích hoạt hàng rào phòng ngự, chặn lại hướng đi của đạn gió.

"Ầm ầm!"

Lực lượng gió xoáy, đánh trực diện vào hàng rào phòng ngự.

"Đăng đăng đăng!"

Tiêu Tội Kỷ cắn chặt răng, từng bước một lùi về phía sau.

Có thể thấy, hung thú cao nhất phẩm ngưng tụ ra lực gió là vô cùng mạnh mẽ!

"Hô hô!"

Đạn gió điên cuồng xung kích, năng lượng của Kiên Thiết Thuẫn tiêu hao kịch liệt, hàng rào phòng ngự vốn ngưng thực nhanh chóng trở nên mờ ảo.

"Chưởng môn, đệ tử sắp chịu không nổi nữa rồi!"

Vừa dứt lời, năng lượng bên trong tấm khiên đã cạn sạch, hàng rào phòng ngự cũng trong nháy mắt biến mất, Tiêu Tội Kỷ đang trong lúc lùi lại chuyển người một cái, đạn gió "Véo" một tiếng từ bên người sượt qua.

"Bành!"

Đạn gió đi một đường thẳng trực tiếp đâm vào trên vách đá, tạo ra một cái lỗ thủng cực to!

Quân Thường Tiếu nhân lúc Tiêu Tội Kỷ đang cố gắng chèo chống, rốt cuộc đã nạp đầy đạn, sau đó xách súng lên bắn liên tục hẳn mười phát.

Đăng đăng đăng!

Lực phản chấn khiến thân thể bất giác phải lùi về sau ba bước!

Mười phát đạn được ngưng tụ từ tinh hạch cao cấp, tốc độ và lực sát thương mạnh phi thường, trong chớp mắt bay tới ma sát với làn gió ngưng tụ quanh người Tật Phong Lang Vương.

Cả hai bắt đầu va chạm kịch liệt!

"Véo!"

Kết quả, một viên đạn xông vào trong.

Quân Thường Tiếu còn chưa kịp vui mừng, viên đạn đâm vào trên thân thể Tật Phong Lang Vương, trên da của nó chỉ hiện lên một vết ngấn trắng, nói cách khác là không thể xuyên vào!

Hệ thống nói:

"Viên đạn đã bị màn gió suy yếu lực sát thương, khó có thể gây ra vết thương trên người của nó."

"Cái con em nó!"

Quân Thường Tiếu buộc phải chửi thề một câu.

Đây chỉ mới là hung thú tương đương với Võ Tông cảnh, mà hiệu quả của khẩu QBU-88 đã trở nên yếu như vậy rồi.

Quả nhiên hệ thống không có nói láo, càng về sau muốn mượn nhờ vũ khí nóng để gây sát thương kẻ địch, chỉ còn cách sử dụng pháo hoặc tên lửa!

Hệ thống: "..."

Cái này là ngươi tự biên tự diễn, ta nói khi nào!

Véo véo véo!

Mặt khác chín viên đạn đột phá màn gió đã bị suy giảm uy lực, chỉ có thể gây ra một chút đau đớn, không tạo thành cái gì vết thương chảy máu.

Mặc cho viên đạn có chính xác thế nào, cũng không cách nào chơi lại phòng ngự toàn thân được a!

"Ngao ô!"

Tật Phong Lang Vương bị chọc giận, bốn chân lập tức di chuyển, xông thẳng về phía Quân Thường Tiếu.

Xoát xoát xoát!

Màn gió quanh người nó ma sát với xung quanh, trong nháy mắt đem cây cối, tảng đá bốn phía chấn cho vỡ nát!

"Ngã trảm!"

"Ngã trảm!"

Lý Thanh Dương và bọn người Tô Tiểu Mạt thi triển võ học linh lực hóa hình, nhưng quanh thân đối phương có màn gió phòng ngự, căn bản có thi triển bao nhiêu đều vô dụng!

"Xoát —— —— "

Tật Phong Lang Vương chạy nhanh đến.

Quân Thường Tiếu sắc mặt đại biến, vội vàng thi triển Quỷ Ảnh Bộ muốn tránh đi.

"Vù vù!"

Ngay lúc này, một cổ khí lạnh khiếp người từ phía sau xông đến, trong nháy mắt hội tụ trước người hắn, hình thành một bức tường băng thật dày.

"Bành!"

Tật Phong Lang Vương trực tiếp va chạm vào bức tường, lực trùng kích mạnh mẽ khiến khối băng hiện đầy vết rách.

"Đăng đăng!"

Lục Thiên Thiên hơi nhíu lông mày, nàng lấy linh lực ngưng tụ ra tường băng nên khi nhận trùng kích thì thân thể bị ảnh hưởng lui về phía sau vài bước, đôi tay ngọc đang giao nhau cũng khẽ run rẩy.

"Rắc rối to rồi!"

"Chúng ta vẫn là nhanh chóng rúi lui thôi!"

Đám tán tu tận mắt thấy Thiết Cốt Phái bị Tật Phong Lang Vương khiến cho khốn đốn hết chỗ nói, trong lòng lập tức sinh ra ý nghĩ muốn chạy trốn.

Con em nó!

Quân Thường Tiếu lấp lóe lửa giận trong hai mắt.

Hắn vừa định bóp nát lực lượng phù bên trong không gian giới chỉ, sau đó lấy Thanh Long Yển Nguyệt chém chết con súc sinh này!

"Đăng."

Ngay lúc này, Chu Hồng xuất hiện tại bên cạnh Tật Phong Lang Vương, một tay đặt trên chuôi kiếm, thực hiện động tác rút kiếm, tóc đen gió lốc thổi bay tán loạn, sắc mặt nghiêm nghị quát:

"Kiếm thức, Kinh Hồng!"

"Roẹt!"

Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí phát ra, kiếm lại vào vỏ!

"Véo —— —— "

Một đạo kiếm khí vô cùng lạnh lùng xé rách không khí bay ra, nhanh chóng cắt đứt màn gió, sau đó quét qua thân thể Tật Phong lang vương rồi biến mất vào trong hư không.

Hừ!

Màn gió chợt ngưng.

Ánh mắt Tật Phong Lang Vương nổi lên sự thống khổ, trên thân thể hiện ra một đường chỉ nhỏ, sau đó tách ra làm hai dưới ánh mắt của mọi người, một nửa hướng phải, một nửa hướng trái ngã ầm xuống đất.