Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 212: Thâm tàng bất lộ Lục Thiên Thiên!

Ngày hôm sau.

Sau khi các đệ tử tập luyện xong bài thể dục buổi sáng, Quân Thường Tiếu tuyên bố, đệ tử không có tôi luyện đủ hai tháng trong phòng huấn luyện, cấm tiến vào tháp rèn luyện.

Không thể không thừa nhận trọng lực của tầng thứ nhất, vừa tiến vào thì ngay lập tức nghẻo, quá lãng phí thời gian công sức.

"Chưởng môn."

Lý Thanh Dương nói:

"Phòng cải tạo cơ bắp bên trong phòng huấn luyện không nhiều, muốn cho mấy trăm đệ tử sử dụng có chút quá sức."

Trước kia chỉ có trên dưới trăm tên đệ tử, phòng huấn luyện đã có chút giật gấu vá vai, hiện tại số lượng đệ tử đã đạt tới con số 500, khẳng định không thể phân chia đồng đều.

Quân Thường Tiếu đắn so suy nghĩ một phen, sau đó tiến vào phòng huấn luyện, mua thêm 10 đài phòng cải tạo cơ bắp từ khu mua sắm, đồng thời cũng ban bố mệnh lệnh, đệ tử đã trải qua hai tháng tôi luyện, không cần phải tiếp tục tiến vào phòng huấn luyện.

Cứ như vậy, vấn đề đã được giải quyết.

Tuy rằng vẫn hơi có chút thiếu thiếu, nhưng ít ra có thể giúp cho đệ tử mỗi ngày tu luyện, được một đoạn thời gian.

Bời vì liên tục duy trì Linh Lực Trận (Linh Pháp Trận), điểm cống hiến đã tiêu hao hết 200 điểm, Quân Thường Tiếu chỉ còn lại một chút điểm cống hiến nhỏ nhoi.

Chuyện này rất thảm, rất không có cảm giác an toàn.

Tuy nhiên, vì mục đích giúp cho đệ tử trở nên cường đại, theo con đường tông môn mạnh nhất rảo bước tiến tới, cho dù là tiêu sạch toàn bộ điểm cống hiến, thì hắn cũng không tiếc.

"Môn phái còn 497 vị trí đệ tử trống chỗ, một khi chiêu mộ đầy lại có không ít điểm cống hiến."

Quân Thường Tiếu nỉ non nói.

Trong lòng của hắn đã có tính toán mở rộng sơn môn, một lần nữa chiêu mộ đệ tử gia nhập.

Cứ như vậy, đệ tử có cường độ thân thể không đủ mạnh, trước tiên chủ yêu tôi luyện bên trong phòng huấn luyện, sau khi đạt tới yêu cầu lại tiến vào tháp rèn luyện nâng cao trình độ.

Đương nhiên.

Quân Thường Tiếu cũng có ngồi chơi xơi nước.

Sau khi ăn cơm tối xong, một mình hắn tiến vào tầng thứ nhất của tháp rèn luyện, tiếp tục khắc khổ tôi luyện thân thể.

Vì cái gì phải chờ đến tối mới đi?

Nguyên nhân là hắn không muốn bị bọn đệ tử nhìn thấy bộ dạng chật vật, trong quá trình tôi luyện của mình.

Thân là người đứng đầu một phái, đương nhiên phải bảo trì uy nghiêm!

Lần thứ hai lịch luyện, Quân Thường Tiếu rất nghiêm túc, không chỉ có khiêu chiến thành công, còn chống đỡ được hơn hai tiếng.

Trên phương diện cường độ thân thể, hắn cũng không yếu hơn Tiêu Tội Kỷ, dù sao từ lúc mua phòng cải tạo cơ bắp, cũng là thường xuyên tập luyện suốt cả đêm.

"Hà!"

Quân Thường Tiếu nằm trên đồng cỏ, hít thở có hơi vật vã, hai mắt nhìn lên bầu trời đầy sao sáng, sắc mặt dần dần thả lỏng.

Đây là lần thứ ba hắn tiến vào rèn luyện, miễn cưỡng chèo chống đến ba tiếng.

Tuy rằng hắn đã phá kỷ lục, nhưng bản thân có thân phận chưởng môn, cho nên tháp rèn luyện không có ghi lại kỷ lục.

Tính đi, tính lại.

Kỷ lục là một loại khích lệ đệ tử nỗ lực, mình cần gì phải để ý làm gì.

"Hửm?"

Ngay lúc này, Quân Thường Tiếu phát hiện Lục Thiên Thiên mặc một bộ áo trắng xuất hiện trong đêm tối, sau đó đứng ở trước cửa tháp rèn luyện.

Nữ nhân này làm sao không tôi luyện vào ban ngày đâu nhỉ?

Chẳng lẽ, nàng muốn giữ gìn khí chất của một cái mỹ nữ lạnh lùng sao?

Lục Thiên Thiên phát hiện chưởng môn cũng có mặt, nhưng chỉ nhìn một cái, sau đó tiến vào trong tháp rèn luyện.

"Véo!"

Tầng thứ nhất lấp lóe ánh sáng, chiếu sáng khu vực xung quanh.

Thanh âm cổ xưa vang lên:

"Lục Thiên Thiên, khiêu chiến tầng thứ nhất của tháp rèn luyện!"

Quân Thường Tiếu lẩm bẩm nói:

"Nàng chưa từng bước vào phòng cải tạo cơ bắp, ngay lần thứ nhất đã có thể chống đỡ mấy tiếng, thành tích rất không tệ, lần này không biết có thể chống đỡ bao lâu đây?"

"Tách."

Quân Thường Tiếu lấy ra một cái đồng hồ bấm giây từ trong không gian giới chỉ, đồ chơi này mua lúc buộc phải đổi mới khu mua sắm, sau đó bấm nút tính giờ cho Lục Thiên Thiên.

Không thể không nói, khu mua sắm xuất hiện vài vật phẩm nhìn như không có tác dụng gì, nhưng có lúc cũng thể hiện được một chút giá trị thực tế nha.

Một tiếng trôi qua.

Thanh âm cổ xưa lại vang lên:

"Lục Thiên Thiên, khiêu chiến thành công!"

Quân Thường Tiếu cảm thấy không có gì ngoài ý muốn, điều hắn để ý là, nữ nhân này có thể đạt tới hai canh giờ rưỡi hay không?

Thời gian thấm thoát trôi qua, Quân Thường Tiếu với thân thể rã rời bị từng cơn buồn ngủ kích thích, rốt cuộc không nhịn được lăn ra đất ngủ, đồng hồ bấm giây cầm trong tay vẫn đang không ngừng chạy.

Bốn tiếng sau.

Thanh âm cổ xưa trong tháp rèn luyện phát ra:

"Đệ tử khiêu chiến kết thúc, Lục Thiên Thiên vượt qua ba tiếng, trở thành người nắm giữ kỷ lục tầng thứ nhất của tháp rèn luyện!"

Lần thứ hai lịch luyện, thế mà phá vỡ kỷ lục do Tiêu Tội Kỷ sáng tạo!

Đáng tiếc, Quân chưởng môn quá mệt mỏi, ngủ như heo chết, căn bản không nghe thấy âm thanh gì.

"Cót két!"

Cửa tháp mở ra, Lục Thiên Thiên mang gương mặt tái nhợt bước ra ngoài.

Nếu như Quân Thường Tiếu nhìn thấy hình ảnh bây giờ của nàng, trong lòng sẽ cực kỳ chấn động, bởi vì sau khi gắng gượng chống đỡ ba tiếng, nàng vẫn còn dư sức bước đi lại!

"Phương thức tôi luyện thân thể của cái tháp rèn luyện này, so với Cực Hàn Trận Rèn Luyện mạnh hơn không ít."

Lục Thiên Thiên đang thầm nghĩ, vô tình nhìn thấy chưởng môn đang phát ra tiếng ngáy ngủ ở nơi xa.

Nàng ráng chống đỡ thân thể suy yếu, hướng về phía nội viện bước đi.

Bất quá, đi không được bao nhiêu bước thì dừng lại, sau đó trở về trước mặt Quân Thường Tiếu, trong hai tròng mắt vẫn là một nét lạnh lùng.

Bình minh dâng lên, Quân Thường Tiếu đột nhiên mở to mắt, nói:

"Ối, ta vậy mà ngủ quên mất tiêu!"

"Hửm?"

Hắn chuẩn bị ngồi dậy, phát hiện trên người có đắp một tấm chăn, trên chăn vẫn còn một mùi thơm nhàn nhạt.

Trong nháy mắt, Quân chưởng môn đã đoán ra, hương thơm này là của Lục Thiên Thiên!

Làm một tên độc thân cẩu, thế mà có thể ngay lập tức từ mùi hương nhận biết chủ nhân, thật đúng là có thiên phú dị bẩm mà.

Quân Thường Tiếu gấp tấm chăn lại gọn gàng, lẩm bẩm nói:

"Còn biết quan tâm chưởng môn luôn này, quả nhiên người lạnh nhưng tâm không lạnh nha."

Mà lại nói.

Nữ nhân này chống đỡ được bao lâu?

Quân Thường Tiếu vô ý thức ngẩng đầu nhìn về phía tháp rèn luyện, phát hiện phía trên tầng thứ nhất có viết, người giữ kỷ lục - Lục Thiên Thiên, thời gian ba tiếng.

Hự.

Hắn lập tức biểu lộ thần thái ngây ngẩn.

Nữ nhân này phá vỡ kỷ lục rồi?

Sau khi bài thể dục buổi sáng kết thúc và ăn điểm tâm xong, bọn người Lý Thanh Dương tiếp tục đến rèn luyện tháp tôi luyện bản thân, bất quá khi nhìn thấy kỷ lục đã bị Lục Thiên Thiên phá mất, từng người đứng ngây như trời trồng.

"Ối mẹ ơi!"

Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói:

"Hôm qua ta không thấy đại sư tỷ đến rèn luyện, vậy mà thần không biết quỷ không hay, một phát phá vỡ kỷ lục của Tiêu sư đệ!"

Tiêu Tội Kỷ gãi gãi đầu, bội phục nói:

"Đại sư tỷ thật quá trâu!"

Hôm qua hắn rèn luyện lần thứ ba, chỉ so với lần thứ hai chống đỡ nhiều hơn 20 phút, dựa theo tốc độ này, đạt tới ba canh giờ cần phải tốn vài ngày.

"Nữ nhân này quả nhiên không đơn giản!"

Dạ Tinh Thần cũng thầm nghĩ.

Thời điểm ở Tử Vong Cốc, nàng thi triển ra thiên phú băng hệ, chuyện này đã khiến hắn rất kinh ngạc, bây giờ có kỷ lục chống đỡ ba tiếng, thực lực không thể theo lẽ thường mà xét.

Lục Thiên Thiên thân là nữ nhi, có thể nắm giữ kỷ lục tầng thứ nhất của tháp rèn luyện, chuyện này để rất nhiều nữ đệ tử nở mày nở mặt không thôi.

Các nàng vốn là có chút sợ hãi không dám chơi, nhưng kỷ lục của đại sư tỷ khích lệ, rốt cuộc lấy hết dũng khí bước vào tháp rèn luyện.

Lăng Uyên Tuyết cũng đi vào, nàng đã muốn trở thành võ giả, chứng minh ai nói nữ tử không bằng nam nhân, mặc cho có thể không thể thách đấu thành công, nhưng ít ra cũng có chút dũng khí đối mặt.

Cứ như vậy.

Dựa theo kỷ lục được sáng tạo từ Lục Thiên Thiên, nam đệ tử quyết chí không chịu thua, tôi luyện càng thêm điên cuồng, nữ đệ tử như uống thuốc trợ tinh thần, cũng lớn gan đi tôi luyện.

Toàn bộ Thiết Cốt Phái, phong trào tôi luyện càng thêm khí thế.

Quân Thường Tiếu hiện ra vẻ mặt vui mừng mỉm cười, đứng bên ngoài tháp rèn luyện, nhìn thấy các đệ tử ra ra vào vào, từng người toát lên một cỗ ý chí cuồng nhiệt, như muốn nói ta sẽ trở nên mạnh hơn.

Buổi tối đến.

Hắn không có vội tiến vào rèn luyện, thay vào đó là đang đợi Lục Thiên Thiên.

Quả nhiên, thời điểm trời gần rạn sáng, nữ nhân này rốt cuộc chậm rãi đi tới.

"Hầy.."

Quân Thường Tiếu ngồi ở phía trên tảng đá, hô lên:

"Muộn như vậy còn không đi ngủ, ngươi đến đây để rèn luyện sao?"

Lục Thiên Thiên nói:

"Chưởng môn không phải cũng không ngủ còn gì."

Quân Thường Tiếu đem tấm chăn lấy ra, nói:

"Cái này chắc hẳn là của ngươi nha?"

"Chưởng môn đưa ta một cái vòng tay, ta trả lại một tấm chăn."

Lục Thiên Thiên nói.

Quân Thường Tiếu bất lực nói:

"Bổn tọa đưa đồ thế nhưng là một cái vòng tay băng hệ, ngươi thế mà đưa cho ta một tấm chăn, chênh lệch có hơi quá đáng lắm luôn."

"..."

Lục Thiên Thiên trầm mặc.

Từ lúc nàng đeo lên vòng tay băng hệ tại Tử Vong Cốc, bản thân đã cảm nhận được vòng tay chưởng môn đưa cho, bên trong ẩn chức lực lượng băng hệ, có thể giúp bản thân đề cao cường độ băng linh lực.

Nếu không phải vậy.

Nàng tuyệt đối không thể đóng băng Hỏa Long Thú, đến tận bốn năm hơi thở.

Lục Thiên Thiên nói:

"Tháp rèn luyện hẳn là một loại chí bảo cao cấp, chưởng môn có thể phân ra khu vực riêng cho nam nữ không?"

Quân Thường Tiếu hơi chút cân nhắc, nói:

"Hẳn là có thể đấy."

"Bất quá."

Hắn đi tới nói:

"Trước tiên, hôm nay ngươi cần phải cùng với bổn tọa, đi vào tôi luyện chung đã."

Lục Thiên Thiên hơi nhíu lông mày.

Quân Thường Tiếu nói:

"Bổn tọa chỉ là muốn nhìn một chút, đại đệ tử này của ta, rốt cuộc có cường độ thân thể mạnh đến cỡ nào, vậy mà dễ dàng phá vỡ kỷ lục."