Hôm nay là lễ tốt nghiệp của trường đại học Thiên Kim - trường đại học đứng đầu Trung Quốc...
Hạ Ninh Dung cùng bạn bè của cô đang tổ chức tiệc liên hoan chia tay tại một nhà hàng nổi tiếng của thành phố Thiên Long. Trước cửa nhà vệ sinh, nơi một cặp tình nhân đang lén lút trao nhau những ánh mắt tình tứ cùng những hành động khiến người ta phải phỉ nhổ. Chết tiệt! " Bạch Nam!!! Chúng ta phải lén lút như thế này đến bao giờ nữa hả? Em sắp không chịu nổi nữa rồi... " Mạc Hân Vy õng ẹo
Tên đàn ông đó vẫn tiếp tục sờ soạng, chạp vào những nơi đáng xấu hổ "Rất nhanh thôi sẽ không phải nữa. Ít nhất là sau hôm nay, anh sẽ đá bay cô ta ra và thế em vào chỗ đó" "Yêu anh nhất đó, Bạch Nam à!!!"
Ninh Dung sau khi chứng kiến khung cảnh kinh tởm đó thì cả người bỗng run lên.
Đây chẳng phải là người đàn ông mà cô yêu suốt 8 năm đây sao??? Sao lại thành ra như vậy? Còn kia nữa, đứa bạn thân mà cô coi như chị em ruột thịt của mình vậy mà lại...
Cô cảm thấy như cả thế giới bỗng chốc sụp đổ vậy. Người bạn trai mà cô dành 8 năm thanh xuân để yêu vậy mà lại cùng bạn thân cô lén lút làm chuyện xằng bậy sau lưng cô.
" Các người... Sao các người dám...Sao lại đối xử với tôi như vậy???" Cô đứng trước mặt đôi cẩu nam nữ mà run lên bần bật
Cả hai cùng quay lại nhìn cô với vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó Lâm Bạch Nam liền buông Mạc Hân Vy ra chạy đến nắm tay Ninh Dung
"Dung Dung, mọi chuyện không như em nghĩ đâu. Anh và Tiểu Vy không có gì..."
Cô hất tay Bạch Nam ra... "Tiểu Vy? Gọi cũng thân mật quá nhỉ? Sao trước đây tôi không thấy anh gọi cô ta như vậy? Hai người... Bao lâu rồi???"
Bị cô hỏi như vậy Lâm Bạch Nam cứng họng, ngược lại Mạc Hân Vy trên mặt lại hiên lên ý cười... " Sao? Không trả lời? Bị tôi bắt tại trận nên không còn gì để nói à?"
Không khí chợt trở lên căng thẳng, đợi mãi không thấy ai lên tiếng Ninh Dung như lên cơn khùng
" Sao không trả lời? Bộ câm hết rồi à? Hả???" Hạ Ninh Dung hét lên khiến cho những người đi ngang qua phải chú ý đến
Lâm Bạch Nam và Mạc Hân Vy cảm thấy có chút xấu hổ liền như chó cụp đuôi
" Ở đây không tiện chúng ta ra chỗ khác nói chuyện..." Lâm Bạch Nam chưa nói hết câu thì Ninh Dung hét lên
"Sao? Cảm thấy xấu hổ??? "
Cô liếc mắt về phía Hân Vy "Mày không có gì muốn nói với tao sao?"
"Không! Tao có rất nhiều thứ để nói với mày" Mạc Hân Vy quay sang nhìn Bạch Nam
" Chuyện đã đến nước thì cũng không còn gì phải giấu cô ta nữa đâu anh à" nói rồi cô ta quay sang nhìn Ninh Dung
" Đúng, tai với anh Bạch Nam đang quen nhau." Mạc Hân Vy dừng lại một lúc rồi nói tiếp " Cũng khá lâu rồi đó. chắc khoảng 5 năm"
5 năm? Đây không phải là khoảng thời gian mà cô quen Mạc Hân Vy sao? Ra là hai người họ đã cho cô một cái sừng dài đến không tưởng. Ngay từ đâu khi tiếp cận cô, Hân Vy đã lén lút qua lại với bạn trai cô rồi sao???
Ha, nực cười! "Ra là vậy à?" Ninh Dung cười đầy chế giễu
"Cũng do mày ngu không nhận ra thôi. Lại còn tình nguyện cấp tiền cho bọn tao nữa chứ... Kể ra thì cũng phải cảm ơn mày! " Mạc Hân Vy nói đầy sự khinh bỉ và sỉ nhục
"Sao lại như vậy? Tao tưởng mày là bạn thân của tao cơ mà? Ninh Dung bất lực lên tiếng
"Bạn thân?Chỉ có mày nghĩ như vậy thôi? Mày thử nhìn lại mày xem, có giống một đứa con gái không cơ chứ." Mạc Hân Vy tiến đến trước mặt Ninh Dung, chỉ tay vào cô nói
"Phụ nữ ấy, không phải chỉ cần có tiền là đủ thôi đâu.. Còn phải có nhan sắc nữa"
Hạ Ninh Dung không quan tâm đến những gì cô ta nói, trực tiếp đi thẳng đến chỗ Bạch Nam. "Bạch Nam, anh không có gì để nói với em sao?" cô đang cố níu kéo lấy một chút hi vọng nhỏ nhoi. Không, thực ra là cô không muốn chấp nhận sự thật này nên đang muốn tự lừa đôi bản thân mình
Bạch Nam lúc này mới lên tiếng " Xin lỗi"
" Chỉ vậy thôi à?" cô cảm thấy như mình đang tuyệt vọng, nước mắt mà cô cố kìm nén cuối cùng cũng không được nữa rồi. Nó đã rơi xuống, mang theo những uất ức và thù hận trong lòng cô rơi xuống...
Sau khi bữa tiệc kết thúc, mọi người đã ai về nhà nấy... Cô không muốn về nhà, hôm nay là một ngày thảm nhất trong cuộc đời cô từ trước tới nay. Cô yêu Lâm Bạch Nam 8 năm, ngày ngày vừa đi làm vừa đi học để kiếm tiền trợ cấp cho Lâm Bạch Nam. Vậy mà anh ta lại lừa dối cô, cặp kè với bạn thân cô suốt 5 năm trời mà cô không hề hay biết. ~ Tại khách sạn Hắc Kim~
Hạ Ninh Dung một mình ngồi bên quầy rượu, trên tay cô cầm một ly rượu Whisky chỉ còn lại một cục đá còn chưa kịp tan, xung quanh là những ly rượu đã uống cạn... " Người đâu... Lấy cho tôi ly nữa..." Ninh Dung lên tiếng nhưng ngay sau đó lại phủ nhận
" Mà thôi, cho tôi luôn một chai đi" Hạ Ninh Dung nhận lấy chai rượu từ tay phục vụ rồi tính tiền sau đó bước ra khỏi căn phòng tràn ngập tiếng nhạc đó...
Một mình cô lang thang trên hành lang của khách sạn, do uống quá nhiều rượu nên cảm thấy đau đầu chóng mặt. Hạ Ninh Dung tựa đầu vào cửa của căn phòng 1025, bất chợt cánh cửa bật mở. Bên trong căn phòng là một chàng trai có làn da trắng mịn còn hơn con gái, gương mặt góc cạnh, từng đường nét trên khuôn mặt như được điêu khắc mà ra, dáng người cân đối... Không, phải nói là còn đẹp hơn cả người mẫu ấy. Anh ta ngồi tựa lưng vào ghế sopha, vẻ mặt như đang phải kìm hãm một thứ gì đó. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, bung một cúc, yết hầu lộ ra chuyển động lên xuống thật mê người... Dưới ánh đèn mờ của căn phòng, anh ta nhìn thấy một cô gái. Tuy không rõ ràng nhưng có thể thấy cô ấy trên tay cầm một chai rượu đã uống được phân nửa, khuôn mặt đỏ ửng nhìn rất khiêu gợi... Bỗng nhiên anh ta chợt xông tới, nắm lấy tay Ninh Dung rồi nhanh chóng chốt cửa lại. Hạ Ninh Dung hoảng hốt đánh rơi chai rượu, một vài giọt bắn vào môi anh ta. Như một chất kích thích, anh ta liếm môi chạm vào giọt rượu Whisky cay nồng rồi hung hăng tấn công môi Hạ Ninh Dung... " Ưm...m..."