Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 187: Đông La Mã Byzantine

Tháng 6 năm 633, hoàng đế Đông La Mã Byzantine là Flavius Heraclius đã gửi thư cho Jack, chúc mừng Đại Đường đã đánh bại được người Hồi giáo. Flavius Heraclius còn yêu cầu được trở thành đồng minh Đại Đường và đẩy mạnh hoạt động giao lưu buôn bán. Jack đã đồng ý.

Đông La Mã Byzantine là một đế quốc giàu có bậc nhất trong vùng địa trung hải, sự giàu có của Byzantine làm cho các quốc gia man di phương Tây thèm khát nhỏ dãi, luôn nhìn Byzantine chằm chằm. 

Đông La Mã biết rõ điều đó, trước đây khi chiến tranh với đế quốc Sasan, bọn họ luôn lo sợ các nước phương Tây sẽ tập kích. Hiện tại, Đại Đường là một đế quốc khổng lồ mà họ thấy ít có khả năng đánh lại, bọn họ chọn lựa làm đồng minh với Đại Đường để rảnh tay đối phó với các quốc gia man di phía Tây. 

Jack cũng hiểu rõ suy tính của Flavius Heraclius, tuy nhiên, hắn đồng ý đề nghị của Flavius Heraclius cũng là có lý do. Không ai hiểu các quốc gia man di phương Tây như Đông La Mã, Đại Đường có Đông La Mã trợ giúp sẽ dễ dàng thu phục các quốc gia man di phương Tây hơn nhiều.

Ngày 25 tháng 8 năm 633, Thái Cực Điện, Kinh thành Trường An.

“ Bẩm bệ hạ, kỳ khoa cử năm nay, 3 vị đỗ Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa lần lượt là Trịnh Huyền, Đỗ Khắc Di, Phùng Thế Hữu. Ba người bọn họ đang chờ ở ngoài đại điện, chờ Bệ hạ cho diện kiến” Lại Bộ Thượng Thư Phùng Thế Kiệt chắp tay nói.

“ Cho bọn họ vào” Jack phất tay nói.

“ Truyền Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa vào điện”

“ Truyền Trang Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa vào điện”

Một lúc sau, ba người thanh niên thân mặc áo mão theo 3 màu khác nhau biểu thị cho ba thứ hạng, cung kính tiến vào đại điện.

“ Thảo dân Trịnh Huyền khấu kiến hoàng thượng”

“ Thảo dân Đỗ Khắc Di, khấu kiến hoàng thượng”

“ Thảo dân Phùng Thế Hữu, khấu kiến hoàng thượng”

Ba người cung kính quỳ sát xuống đất hành lễ.

“ Trẫm miễn lễ”

“ Tạ ơn hoàng thượng”

Jack nhìn qua ba người một lượt, sau đó mỉm cười, hắn đã nhận ra một người quen.

“ Trịnh Huyền, Trẫm lại gặp ngươi, không ngờ ngươi đã đỗ Trạng Nguyên, thật là có tài” Jack nhìn Trịnh Huyền cười nói.

Trịnh Huyền giật mình, thân hình run rẩy, vội quỳ xuống dập đầu nói: “ Khởi bẩm hoàng thượng, xin hoàng thượng thứ lỗi cho sự ngạo mạn của thảo dân vào sáu năm trước, thảo dân có mắt mà không thấy thái sơn”

“ Đứng lên đi, Trẫm đâu có bắt tội gì khanh, từ lúc gặp mặt vào sáu năm trước, Trẫm đã biết khanh là một người có tài, nay khanh đã đỗ Trạng Nguyên, đã chứng thực suy nghĩ đó của Trẫm”

“ Tạ ơn hoàng thượng” Trịnh Huyền lồm cồm đứng dậy, hắn đang thầm chửi chính mình thật quá ngu xuẩn, nhớ đến những lời khi trước nói với Jack, hắn tâm muốn tự tử đều có.

“ Trịnh Huyền nghe chỉ”

“ Dạ hoàng thượng”

“ Trẫm đặc biệt sắc phong cho khanh làm Lại Bộ Thị Lang, thưởng 100 lạng vàng, 100 cuộn lụa”

Trịnh Huyền vui mừng quá đỗi, vội quỳ xuống bái tạ: “ Tạ hoàng thượng long ân”

“ Đỗ Khắc Di, Trẫm thưởng ngươi 100 lượng vàng, 100 cuộn lụa”

“ Phùng Thế Hữu, Trẩm thưởng ngươi 100 lượng vàng, 100 cuộn lụa”

“ Tạ hoàng thượng long ân”

“ Phùng ái khanh, hãy sắp xếp quan vị cho hai vị này theo năng lực” Jack hướng Phùng Thế Kiệt nói.

“ Vi thần tuân chỉ”

“ Trịnh Huyền”

“ Có vi thần”

“ Em gái của khanh, Trịnh Như Ý, dạo này có khỏe không?” Jack ôn tồn hỏi.

Trịnh Huyền run bắn người, không ngờ hoàng thượng lại nhớ đến em gái của mình, vội thành thật nói: “ Khởi bẩm hoàng thượng, em gái thần vẫn khỏe, nàng vẫn luôn ngày đêm nhung nhớ đến hoàng thượng, đến nay vẫn chưa chịu lấy chồng”

“ Có chuyện này sao? Thật tội nghiệp cho nàng ấy, vậy đi, Trẫm truyền chỉ Trịnh Như Ý vào cung làm Mỹ Nhân” Jack mỉm cười nói.

“ Tạ hoàng thượng long ân” Trịnh Huyền vội quỳ xuống bái tạ, ngày hôm nay Jack đã cho hắn quá nhiều kinh hỷ.

“ Được rồi, đứng lên đi” 

Lễ Bộ Thượng Thư Trương Nhữ Hài tiến lên nói: “ Khởi bẩm hoàng thượng, Hoàng đế Đông La Mã Flavius Heraclius có gửi một phong thư cho Hoàng thượng”

“ Trong thư viết gì?” Jack nhàn nhạt hỏi.

“ Khởi bẩm hoàng thượng, hoàng đế Đông La Mã Flavius Heraclius muốn cầu thân. Hoàng đế Flavius Heraclius có người con gái thứ 12 là công chúa Olivia, nhan sắc tuyệt trần lại tài hoa hơn người. Hoàng đế Flavius Heraclius muốn gả công chúa cho Hoàng thượng làm phi tần, để tạo mối quan hệ khắng khít giữa Đại Đường và Đông La Mã”

“ Các khanh thấy thế nào?” Jack nhìn một lượt các văn võ đại thần nói.

Ngụy Trưng tiến lên nói: “Bệ hạ, hành động cầu thân của hoàng đế Flavius Heraclius cũng dễ hiểu, ông ta đang muốn nhờ Đại Đường làm một việc gì đó, có mối quan hệ dựa trên hôn nhân sẽ dễ nhờ vả hơn. Thần thiết nghĩ việc này nên”

“ Thưa bệ hạ, vi thần cũng thấy việc này nên” Phong Đức Di chắp tay nói.

“ Được rồi, Trẫm chuẩn tấu, Trương ái khanh, thảo một bức thư cho hoàng đế Flavius Heraclius, nói rằng Trẫm chấp thuận đề nghị. Trẫm sẽ đích thân đến Đông La Mã để đón công chúa” Jack ôn tồn nói.

“ Bẩm bệ hạ, việc này không thể, từ Trường An đến Đông La Mã đường xa vạn dặm, Bệ hạ thân thể quý trọng, không thể chịu khổ cực như vậy, cứ để cho sứ đoàn Đông La Mã hộ tống công chúa đến đây là được” Tiêu Vũ vội tiến lên nói.

“ Đúng vậy bệ hạ, việc này không thể” Ngụy Trưng cũng tiến lên nói.

Jack nghe các văn thần nhao nhao lên thì cười nói: “ Các ái khanh yên tâm, Trẫm không đi đường bộ mà đi đường hàng không, Trẫm tự có sắp xếp về việc này”

“ Đường hàng không? vi thần cô lậu quả văn, thật chưa nghe con người có thể bay được” Ngụy Trưng chắp tay nói.

“ Ai nói con người không thể bay được, chờ đến tháng sau, Trẫm sẽ biểu diễn cho các khanh thấy” Jack cười nói.