21101.
"Con gái ngốc, thế giới này không chỉ có mỗi mình Long Dạ Tước đâu, đàn ông nhiều vô số, con có thể tùy ý chọn."
"Nhưng mà, con chỉ thích Long Dạ Tước, mà bây giờ anh lại chỉ cần con tiện nhân nha đầu Tô Lạc Lạc." "Yên tâm đi! Nhà họ Long cũng biết là cô ta không may mắn, cũng tuyệt đối sẽ không cho cô ta gả vào, thân phận của cô ta không ra ánh sáng được, lại là con gái riêng của nhà họ Tô, cô ta nếu dám gả, chúng ta làm người ngoài cười chê nhà họ Long bọn họ, để thế giới bên ngoài biết, Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc gian díu với nhau, để tất cả cái xấu của họ lộ ra hết."
"Đúng, bây giờ người cả nước đểu biết con và Long Dạ Tước trước đây là một đôi, tin tức của tụi con cũng đã truyền đi hơn năm năm rồi, anh ta nếu muốn lấy Tô Lạc Lạc, chúng ta lộ ra chuyện của họ, để bọn họ làm trò cười cho thế giới bên ngoài." Tô Ngữ Phù tức hồng hộc nói.
Bây giờ, bọn họ cũng chỉ có thể nghĩ như thế thôi, giải tỏa được cơn tức. Tại lễ kỷ niệm thành lập của nhãn hiệu thời trang quốc tế nổi tiếng nọ, Tô Lạc Lạc lúc còn ở công ty đã thay một bộ áo hàng hiệu của nhãn này, cùng Dạ Trạch Hạo tham gia, ngoài ngôi sao Dạ Trạch Hạo, còn ba nữ minh tinh khác cũng tham gia, các cô mặc những bộ quận áo cao cấp đặc chế, trước mặt ống kính ký giả tạo dáng hào phóng, Dạ Trạch Hạo chỉ là đặt tay vào túi quần mà cũng đủ đẹp trai rồi, mặc cho ký giả muốn chụp ảnh như thế nào, nói chung ba trăm sáu mươi góc độ khuôn mặt, chụp như thế nào, đều chỉ có một hiệu quả, đó là đẹp trai, các loại đẹp trai.
U uất, cởi mở, ánh dương, choai choai bất cần, bất luận bộ mặt nào của anh, đều là nam thần đẹp trai nhất trong lòng của fan hâm mộ.
Tô Lạc Lạc đứng kế bên khách khứa, cô không muốn làm gì để gây chú ý cả, hơn nữa, cô chỉ muốn im lặng đến nỗi người khác không nhìn thấy cô càng tốt. Đột nhiên, có một ký giả chụp mệt rồi, quay đầu lại nhìn, nhìn thấy khuôn mặt của Tô Lạc Lạc, người phóng viên đối với việc nhớ mặt một người là có trí nhớ rất tốt, anh lập tức vui lên, cúi đầu nói với trợ lý kế bên, "Chụp hình người phụ nữ này, cô ta có lẽ là bạn gái tin đồn lần trước với Dạ Trạch Hạo."
Trợ lý lập tức cầm máy chụp hình chụp lén Tô Lạc Lạc, Tô Lạc Lạc phát giác, cô lập tức xấu hổ mà lấy tay che lại một cái, "Đừng có chụp."
Mà cái người trợ lý này vừa chụp thìlập tức thu hút các kí giả phóng viên khác nhanh chóng lia máy sang, vốn dĩ ống kính đang chụp các nữ minh tinh, bỗng chốc tập trung sang người Tô Lạc Lạc, Tô Lạc Lạc hoảng hốt đưa tay che lại mặt, "Xin đừng chụp tôi, cảm ơn." Dạ Trạch Hạo lập tức chú ý đến tình hình bên đó, anh bước đôi chân dài đến đó, lạnh lùng khiển trách nói, "Các người làm gì vậy?" Nói xong, anh vươn tay nắm lấy Tô Lạc Lạc từ vị trí đó dậy, nói với kí giả, "Cô ấy là bạn của tôi, nếu như các người dám quấy rầy cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kì một phóng viên nào."
"Dạ thiếu gia, cái vị tiểu thư này là bạn gái tin đồn của ngài à?" một vị kí giả hỏi rất sắc bén.
Tô Lạc Lạc đã xấu hổ lắm rồi, mà vào lúc này, eo của cô đột nhiên có một bàn tay lớn bắt lấy, ôm cô vào lòng rất là thân mật, "Đúng vậy, cô ấy là bạn gái hiện giờ tôi đang quen, cô ấy là người ngoài ngành, xin các người đừng quấy rầy cô ấy."
Kí giả lập tức chụp mãnh liệt hơn, Tô Lạc Lạc lúc này cũng không tiện che nữa rồi, chỉ còn mặt xấu hổ mà đối diện với ống kính, còn Dạ Trạch Hạo quay người nói với nhân viên tiệm phục trang, " Dẫn cô ấy đến phía sau đài nghỉ ngơi."
Người nhân viên tiệm lập tức rất cung kính nhiệt tình kéo lấy Tô Lạc Lạc, dẫn cô đến phòng khách quí nghỉ ngơi.
Tô Lạc Lạc cảm thấy ánh sáng chớp lia lịa vào mắt, làm cho mắt cô thấy đau, thật không biết làm ngôi sao có gì tốt, Tô Lạc Lạc đột nhiên lại nhớ đến Dạ Trạch Hạo vừa rồi thừa nhận trước ống kính cô là bạn gái anh ta, lúc đó, tin đồn sẽ càng lớn hơn, đúng hơn là thành sự thật rồi.
Thật là bức bối mà! Dạ Trạch Hạo tại sao lại không xóa tan tin đồn trước mặt cánh phóng viên đi chứ? Thật sự thấy cô chưa đủ nổi tiếng hay sao vậy?
"Tiểu thư, mời uống nước, thật không ngờ, cô là bạn gái của Dạ thiếu gia đó! Thật xinh đẹp, cô đang mặc trên người mẫu trang phục mùa hạ năm ngoái của chúng tôi, thật thích hợp với cô." Nhân viên tiệm lễ phép lại vui vẻ nói.
Tô Lạc Lạc bất đắc dĩ nhoẻn miệng cười, " Cám ơn." cầm lấy ly nước, cô im lặng mà uống.
Lúc đó, cửa phòng mở ra, thân hình đẹp trai củaDạ Trạch Hạo đi vào, cô nhân viên trẻ lập tức nhìn anh thêm mấy lần sau đó mới rời khỏi.
Lúc này phòng khách quí cũng chỉ có hai người bọn họ, Tô Lạc Lạc ngẩng mặt lên, có chút tức tối nhìn chằm chằm anh, "Dạ Trạch Hạo, anh vừa rồi tại sao thừa nhận với cánh báo chí, chúng ta rõ ràng không phải."
Dạ Trạch Hạo cắn môi, nhoẻn miệng cười nói, "Coi như là giúp tôi lần này đi! Tôi lâu quá không có tin đồn nào, bọn họ sẽ cho rằng tôi bị đồng tính, vì vậy, cô cho tôi giả dạng một thời gian đi!"
"Anh..."
"Đừng tức giận, tôi vừa nói với chủ tiệm, để họ tặng quần áo cho tôi toàn bộ đổi qua trang phục nữ hết, tặng cho cô, chí ít là năm bộ đồ, còn nữa, bọn họ đặt chế đồ chơi nhỏ, cô cũng có thể đem về cho các con của cô."
Tô Lạc Lạc lập tức sốc mà nhìn anh, "Năm bộ? Vậy bao nhiêu tiền?"
"Chí ít mười mấy trăm ngàn tệ đó! Trang phục nữ rẻ hơn chút, tuy nhiên, tôi nói bọn họ nhất định không được chọn đồ khó coi cho cô, nhất định phải chọn bộ đẹp nhất cho cô." Dạ Trạch Hạo lộ ra một hàm răng trắng, ánh sáng của bông tai càng tôn lên đôi môi đỏ và hàm răng trắng, tuấn tú phi phàm.
Tô Lạc Lạc muốn tức giận, nhưng mà lúc này vẫn là tức không được, nếu như thật như anh nói, cùng anh truyền tin đồn là để đập tan sự tò mò của thế giới ngoài đối với chuyện giới tính của anh, cô ngược lại cũng không vấn đề gì, dù gì bình thường bọn họ tiếp xúc nhau vẫn là rất có khoảng cách.
Hơn nữa, anh còn được cửa tiệm tặng quần áo, cô càng có một cảm giác lấy đồ người khác thì phải trả ơn.
Khoảng mười hai giờ, chủ tiệm mời các ngôi sao tham gia dùng cơm, nhưng Dạ Trạch Hạo từ chối, lúc sắp đi, cửa hàng trưởng tự mình cầm năm bộ đồ đưa cho Tô Lạc Lạc, "Tô tiểu thư, đây là quà tiệm chúng tôi tặng cho cô, hoan nghênh sau này có thời gian thì đến tiệm chơi."
Nói xong, một nhân viên khác đưa cho bọn họ đồ chơi nhỏ đặc chế, có thủy tinh, cũng có đồ chơi sáng tạo, cũng có búp bê vải, Tô Lạc Lạc rất là ngại, lúc đó, Dạ Trạch Hạo vỗ vai nói, "Nhận lấy đi!"
Và lúc đó, cửa hàng trưởng lại lấy năm bộ quần áo khác cho Dạ Trạch Hạo, “Dạ thiếu gia, anh là bảng hiệu sống của cửa tiệm, đây là thiết kế gia chính của chúng tôi đặc biệt may năm bộ đồ cho anh, anh cũng đem về đi! Mặc nhiều một chút, để quảng cáo thương hiệu của chúng tôi."
Dạ Trạch Hạo hơi kinh ngạc, đồng thời, anh nhoẻn cười, "Được, tôi nhất định sẽ thường xuyên mặc ra ngoài, và còn giới thiệu với bạn bè đến tiệm của các người chọn dịch vụ đặt may."
Có câu nói này của Dạ Trạch Hạo, cửa hàng trưởng vui lắm, mắt nhìn bọn họ rời đi, vệ sĩ của Dạ Trạch Hạo lập tức vây đến, còn các vị trợ lý cũng qua đó cầm quần áo, tại vì rất nhanh thôi, fan hâm mộ sẽ bao vây qua đây ngay.
Xem thêm...