Hơn mười ngày thời gian, Hoàng Thiên dẫn dắt Hạo Thiên Quân binh lính một đường hướng Tây, càn quét không biết bao nhiêu là bộ lạc.
Lúc này trong một bộ lạc nhỏ, trên mặt đất máu tươi chảy thành dòng, cứ vài mét lại thấy một người nằm đó, trên thân thể không bị cung tên đâm xuyên thì trên cổ lại bị chém ngang. Huyết tinh vô cùng.
Trong lều lớn nhất Hoàng Thiên đang kiểm kê một chút chiến lợi phẩm của lần này.
Triệu Võ từ phía ngoài đi vào, hành lễ nói:
- Chủ công, có chút không thích hợp.
Hoàng Thiên cũng phát hiện không thích hợp, từ thu được tài nguyên liền có thể nhìn ra tới.
Nhân số vẫn là ba ngàn hơn người, nhưng dân cư cơ hồ đều là thanh niên trai tráng. Đồng thời thu được đồ vật là nhiều hơn những lần trước vài lần.
Số lượng lớn mũi tên, vũ khí, lương thảo cũng là lần đầu xuất hiện.
Diệp Minh Nguyệt đi tới, trong tay cầm mấy tấm da dê nói:
- Chủ công, nơi này có thể là bộ lạc lớn nào đó một cái thám báo cứ điểm, đồ vật này đều lqf lục soát điều
Hoàng Thiên tiếp nhận đồ vật, mắt nhìn vừa thấy mặt trên xác thật là bản đồ, lộ tuyến linh tinh, nhưng là không có bất luận cái gì tham khảo, hắn xem không hiểu.
- Thu thập xong, mau rời khỏi nơi này, chúng ta đến nơi xa đi cắm trại.
Nếu là thám báo cứ điểm, bên ngoài khả năng còn có một ít thám báo ở hoạt động, chờ bọn họ trở về, nhìn đến cảnh tượng này, Hoàng Thiên đám người khả năng sẽ có nguy hiểm.
Sau một phen lục soát, đem có giá trị đồ vật đều thu hết, sau đó Hoàng Thiên liền rời đi.
Chạy như điên hơn một giờ, trời cũng gần tối hắn mới tìm một chỗ đóng quân.
Ngày hôm sau sáng sớm, Hạo Thiên Quân mọi người lại tiếp tục lên đường. Qua một đêm nghỉ ngơi, cả đám đều tinh thần sung mãn.
Hoàng Thiên suốt một đêm suy nghĩ, hắn quyết định đổi hướng một chút sang Tây Nam. Bởi vì hắn trải qua suy xét, rất có thể trước mắt sẽ chạm trán với Cao cấp bộ lạc hoặc thành trì. Đối với một vạn người mà nói, nếu gặp phải những nơi đó số lượng lớn quân đội tiến đánh rất có thể thiệt hại nặng nề. Hoàng Thiên không dám mạo hiểm, chỉ có thể lựa chọn chuyển hướng.
Ba ngày sau khi chuyển hướng,
Hoàng Thiên phát hiện phía trước có một toà thật lớn bộ lạc, đồng thời bên trong còn phát sinh một trận kịch liệt đánh nhau.
- Bọn họ như thế nào đánh nhau rồi?
Đứng phía xa xa quan sát Hoàng Thiên đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lập tức làm ra phán đoán.
- Đây là trong bộ lạc tự đánh lẫn nhau hay hai bộ lạc xâm chiếm lẫn nhau.
Hai bên binh lực không chênh lệch nhiều lắm, đánh vô cùng kịch liệt.
Hoàng Thiên đám người cách xa gần 2km đều có thể nghe được tiếng kêu la cùng binh khí va chạm.
Đại khái một giờ sau, động tĩnh dần dần yếu bớt , Hoàng Thiên phái ra thám báo trở về báo cáo nói:
- Chủ công, hai bên còn ở tranh đấu, nhưng phỏng chừng mau phân ra thắng bại, hai bên chỉ còn lại có 3000 người không đến.
- Rất tốt, chúng ta lặng lẽ vây quanh bọn họ.
Loại này trường hợp này là Hoàng Thiên bọn họ vô cùng muốn nhìn thấy.
Hơn vạn người lặng lẽ tới gần, đại khái mười lăm phút lúc sau, bọn họ mới tới được khoảng cách 500m gần.
Lúc này hai bên binh mã cũng chưa đến 3000, lại còn đang lẫn nhau công kích.
Chờ đợi đại khái mười lăm phút nữa, Hoàng Thiên hét lớn một tiếng nói:
- Sát!
Đột nhiên, đại quân lạ xuất hiện, quét ngang qua chiến trường.
Đang lẫn nhau chém giết hai bên còn không có biết chuyện gì xảy ra đã bị Hạo Thiên Quân binh lính tiêu diệt.
Này hoàn toàn chính là nhặt một cái tiện nghi.
Loại tiện nghi như thế này nếu có thể thì ngày nào Hoàng Thiên cũng muốn.
Nhìn trước mắt to lớn bộ lạc, hắn hưng phấn nói:
- Lục soát, cho ta cẩn thận lục soát.
Thu hoạch chiến lợi phẩm thời điểm tới rồi.
Hoàng Thiên chính mình đi đến các toà lều vải lớn, nhìn đến lương thảo, vũ khí trang bị đều toàn bộ cùng nhau thu vào trong nhẫn chứa đồ.
- Này ít nhất có trăm vạn đơn vị lương thảo a, đồng vàng, vũ khí trang bị cũng rất nhiều.
Không biết thu đến bao nhiêu cái lều trại chiến lợi phẩm, Hoàng Thiên mười phần thỏa mãn.
- Chủ công, toàn bộ lục xoát xong. Lần này riêng ngựa có tới hơn 30v con dê bò gần 100v con. Ngoài ra còn thu hoạch được một tấm bản vẽ cùng một quuyển sách kỹ năng. Cộng với số lượng lớn vũ khí trang bị trên chiến trường.
- Ân. Ta xem một chút.
Hoàng Thiên nhận lấy hai tấm bản vẽ, xem thử một chút.
Cao cấp biệt phủ.
Sử dụng thu được một toà biệt phủ. Diện tích 1000×1000.
Xây dựng yêu cầu
- Vật liệu gỗ: 20v
- Đá: 10v.
- Quặng sắt: 1v
Đơn giản giới thiệu. Hoàng Thiên không nghĩ tới cũng có loại này bản vẽ.
Nuôi dưỡng chiến mã sổ tay.
Người học học được cách nuôi dưỡng chiến mã.
Một tấm bản vẽ cùng một quyển sách kỹ năng, Hoàng Thiên sau khi xem xong có một loại muốn chửi ầm lên xúc động. Rác rưởi, hai thứ này hoàn toàn là rác rưởi.
Nhịn xuống xúc động, hắn nhìn về phía Triệu Võ, nói:
- Hạ lệnh để binh lính nghỉ ngơi một giờ đồng hồ, sau đó chúng ta tiếp tục.
Hoàng Thiên nói xong đi tới chỗ chuồng ngựa cùng dê bò, đem toàn bộ gửi cho hệ thống. Theo bạch quang loé lên, khổng lồ đàn động vật biến mất khỏi chuồng.
Tiếp theo thời gian Hoàng Thiên chính là để cho quân đội tiếp tục càn quét cỡ nhỏ cùng cỡ trung doanh trại Tiên Bi. Bởi vì muốn hạn chế bên mình thương vong đến mức thấp nhất, hắn thực hiện đối sách chính là gặp mạnh thì tránh, gặp yếu thì đánh. Mặc dù như vậy nhưng thu hoạch cũng không kém chút nào, số lượng tài nguyên thu được lớn nhất chính là Ngựa cùng Chiến mã.
Ngựa cùng Chiến mã khác nhau ở chỗ là ngựa mặc dù đã thuần chủng để nuôi, nhưng cần thời gian chậm rãi huấn luyện mới có thể thành chiến mã. Lên chiến trường mới có thể liều chết tiến nên, không xuất hiện tình trạng giữa đường tuột xích.
Buổi chiều ngày cuối cùng trước khi kết thúc phó bản, Hạo Thiên Quân cùng Hoàng Thiên lúc này ở cách xa xa ba km quan sát một cái khá lớn doanh trại Tiên Bi.
- Phía trước là một cái Tiên Bi quân doanh, binh lực không rõ ràng lắm, tựa hồ là quân địch một cái tiếp viện điểm.
Một tên lúc trước phái đi thám thính quay trở lại bẩm báo.
- Rất tốt, lại đi dò xét, càng tỉ mỉ càng tốt, chúng ta ban đêm hành động.
Hoàng Thiên gật đầu nói.
Hắn đã quyết định lựa chọn cái này doanh địa là cái cuối cùng trước khi phó bản khép lại. Nhìn từ xa mặc dù hơi lớn một chút, nhưng không phải là không có hy vọng.
Lựa chọn ban đêm tấn công lý do rất đơn giản, bởi vì ban ngày phe ta nhân số quá ít, không đủ để hành động.
Không lâu sau lại có tiếp tục thám báo trở về truyền tin, sau đó lại tiếp tục đi điều tra, càng lúc càng thêm kỹ càng tỉ mỉ tình báo đưa tới.
- Hơn một vạn nhiều người? Có chút đông a.
Hoàng Thiên nghe xong báo cáo, lẩm bẩm nói.
Một vạn nhiều quân đội, nếu bọn họ chính diện đánh lên tới, khả năng tổn thất không nhỏ.
Hoàng Thiên bắt đầu cân nhắc, rốt cuộc đánh hay không đánh.
- Chủ công, chúng ta ban đêm đánh lén, thành công tỷ lệ ít nhất sáu phần mười trở lên.
Lúc này ở bên cạnh Hoàng Thiên Triệu Võ làm ra phán đoán nói.
Mà Diệp Minh Nguyệt cũng rơi vào trầm tư trong chốc lát, vài phút sau mới nói:
- Nếu chúng ta có thể xác định địch nhân tướng lãnh ở nơi nào, thuộc hạ cùng Triệu Võ tướng quân hợp lực công kích, trước tiên xử lý đối phương, như vậy thành công tỷ lệ ít nhất tám phần.
Hoàng Thiên suy nghĩ thêm một chút, cuối cùng cắn răng nói:
- Được, vậy đánh.
Mặc kệ thành công tỷ lệ sáu phần vẫn là tám phần phần, hắn đều cảm thấy nên đánh.
Đánh không lại bọn họ có thể chạy.
Xác định lúc sau, Hoàng Thiên bắt đầu thiết kế cách thức hành động.
Mỗi một giờ trôi qua hắn lại nhận được càng thêm kỹ càng, tỉ mỉ tình báo.
Màn đêm rất nhanh buông xuống, đợi qua mười giờ điểm Hoàng Thiên đám người mới bắt đầu hành động.
- Thật tốt quá, này nhóm người thế nhưng không có cử quá nhiều người phòng bị.
Hoàng Thiên lợi dụng đêm tối, tới sát bên cạnh doanh trại, khoảng cách năm trăm mét mới dừng lại. Lại quan sát thêm một chút, phát hiện địch nhân liền không có cử số lượng lớn người phòng bị.
Kỳ thật hắn không biết chính là, đây là Tiên Bi hậu phương lớn, cách nơi này vài km liền có mấy chục vạn quân đội, cho nên Tiên Bi người mới cho rằng nơi này thực an toàn, lỏng lẻo phòng bị.