Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương

Chương 112: Kiếm linh phong - Nội môn đại sư tỷ

[Kiếm linh phong - Liên Châu thành]

Giống như Uyển Ca, ở Kiếm linh phong cũng có người đang đọc danh sách những đệ tử đứng đầu trong lần khảo thí này, vừa liếc mắt tới đoạn "Kiếm linh phong - Vô Khả", người đó lập tức vò nát bản danh sách, nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đỏ ngầu, sát khí đằng đằng không quên lầm bầm chửi rủa.

"Trời đánh cái tên hòa thượng chết bầm này, nếu như không phải tại vì ngươi dỡ thủ đoạn cắt y phục mà ta đã chuẩn bị từ trước để mặc khi tham gia cuộc thi, bắt ta phải chọn lại một bộ khác, khiến ta tới trễ bị xử thua thì ngôi vị đứng đầu khảo thí lần này còn lâu mới là của hắn. Vô Khả! Ta và ngươi bộ kiếp trước không đội trời chung à, sao kiếp này ta làm gì, ngươi cũng bằng mọi cách để phá đám ta hết vậy, tức chết đi được!"

Nữ nhân này tầm khoảng 14-16 tuổi, dung mạo xinh đẹp sắc sảo, đồng tử màu tím đậm khiến cho khuôn mặt càng thêm quyến rũ, thân hình nở nang cực chuẩn, tuy chưa 16 tuổi nhưng vòng nào đã ra vòng đó*.

*Theo một số nhà thể hình học thì việc luyện tập thể dục thể thao nhiều và thường xuyên, sẽ giúp cơ thể trong tuổi dậy thì phát triển nhanh và mạnh hơn so với những người cùng tuổi mà chân đút gầm bàn, không chịu tập thể dục hoặc tập cho có.

Tuy nhiên khuôn mặt xinh đẹp, trắng trẻo ấy lại đang hiện rõ sự tức giận, sôi máu trong người, muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

Nghe nữ nhân kia quát mắng trong sự tức giận, đám sư muội của nàng ta liền lên tiếng khuyên nhủ, nịnh bợ.

"Sư tỷ bớt giận, không nên vì chuyện này mà tức giận không tốt cho sức khỏe a."

"Phải rồi đó sư tỷ, theo muội chúng ta nên đi tìm đại sư huynh nói một câu đạo lý, nhờ huynh ấy chủ trì công đạo cho chúng ta."

"Không được, đại sư huynh lúc nào cũng bao che cho tên đầu trọc đó, chúng ta lại không có chứng cứ, tên đầu trọc ấy lại mồm mép lợi hại, chúng ta không thể nói lý với hắn đâu."

"Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ trả đũa hắn bằng cách bỏ thuốc tiêu chảy vào cơm của hắn, sau đó..."

"..."

Nữ nhân kia coi như đã xả được một chút tức giận trong lòng, đắng đo suy nghĩ về những lời nói của đám sư muội, rồi đưa ra quyết định cuối cùng.

"Diệp Lạc nói đúng, đối với cái tên trời đánh thánh đâm đó phải chơi chiêu mới được, chiều này đem thuốc xổ bảo vào cơm tối của hắn cho ta, ta bắt hắn đêm nay đừng hòng đi ngủ."

Nói rồi cả đám thi nhau cười vì mưu kế của, không khỏi hả hê trong lòng, đối với bọn họ Vô Khả chính là kẻ đê tiện bỉ ổi, chuyên môn thọc gậy bánh xe, phá đám người khác.

Tuy nhiên mỗi lần hắn chơi xấu đều là ném đá giấu tay, âm thầm trong bóng tối, còn hắn lại tỏ ra vô tội, cũng vì cái miệng xảo quyệt và khuôn mặt ngây thơ vô số tội ấy của hắn đã bao lần cứu hắn khỏi chuyện bị phạt khi có người tố cáo hắn.

Người mà hắn thích chọc phá nhất lại chính là Nội môn đại sư tỷ của Kiếm linh phong - Công Tôn Vân Thanh, con gái duy nhất của Kiếm thánh.

Không rõ vì lý do gì, từ nhỏ Vô Khả đã không thích và thường xuyên chọc tức Vân Thanh, có thể nói Vô Khả chỉ chọc ghẹo mỗi mình nàng ta, cả hai như nước với lửa, như chó với mèo không bao giờ có thể tử tế nói chuyện với nhau quá hai câu.

Dần dần hai bên chia phe, thường là Vô Khả lãnh đạo đám nam đệ tử còn Vân Thanh thì ngược lại, tất cả đệ tử nội môn - ngoạn môn đều chia phe theo hai người, chỉ có Nội môn đại sư huynh - Mộ Quỷ Tử là đứng ở giữa, chuyên đi hòa giải hai bên những lúc to chuyện.

"Phải rồi sư tỷ, tỷ có nghe nói tới Từ Uyển Thanh chưa?"

Một ngoại môn đệ tử lên tiếng, làm cho những người biết chuyện này cũng nói theo.

"Đúng rồi, chính là Từ Uyển Thanh - Nội môn đại sư tỷ của Thủy linh phong mà "bà già" đó mới thu nhận."

Công Tôn Vân Thanh đang hả hê chuyện với Vô Khả, lại nghe sư muội của mình nhắc đến chuyện này, tính hiếu kỳ nổi lên liền hỏi cho rõ.

"Ổ? Đệ tử chân truyền mới thu nhận của mụ già đó sao? Ta còn tưởng rằng từ giờ tới lúc bả "oẳng" thì sẽ không bao giờ nhận bất kì một nội môn đệ tử nào chứ? Nói cho ta biết "Tiểu Cẩu" ấy thế nào?"

Lời tác giả: Mọi người đừng quá bất ngờ, Công Tôn Vân Thanh này cực kì ghét Thủy thánh, nên mới nói ra những lời hỗn xược như vậy.

"Thực lực có vẻ không tệ, chỉ mới tới Liên Châu thành này được bốn ngày, đã hốt trọn "bộ ba hỗn tạp", làm cho hai trong ba người bị thương nặng rồi còn bị tống cổ xuống núi nữa a, nha đầu ấy năm nay tròn 10 tuổi a."

Bộ ba hỗn tạp: Danh xưng mà Công Tôn Vân Thanh dành tặng cho: Tôn Thử Di, Vương Thuần Khanh và Tùy Manh Á.

Một nữ nhân khác bòi thêm một câu.

"Không những vậy mà còn đứng đầu Thủy linh phong khảo thí lần này, trên võ đài trực tiếp lấy đi tay phải của Tôn Thử Di, không hề khiên nhường ai cả. Thủy thánh rất yêu quý nha đầu đó, có thể nói là một Hàn Tuyết Ly đời kế tiếp đấy ạ."

Công Tôn Vân Thanh nghe được những lời kia không khỏi thích thú, ánh mắt khát máu hiện ra, rồi lại bỗng dưng cười lớn.

"Tốt lắm, tốt lắm...ông trời cũng muốn giúp ta. Hàn Tuyết Ly, ta phấn đấu cả đời có lẽ cũng không thể đánh bại bà, tuy nhiên đệ tử cưng của bà thì lại khác, ta sẽ đánh bại nó, cắt xương róc thịt nó ra, nấu một bữa tối tặng cho bà, cho bà nếm thử cảm giác mất đi người thân của mình đáng sợ ra sao! Hahaha!!!"

Tất cả những người có mặt ở trong phòng đều bị những gì của nàng ta làm dựng tóc gáy, nổi cả da gà. Tất cả mọi người ở Kiếm linh phong này đều biết Công Tôn Vân Thanh này rất rất ghét Thủy thánh, hận tới mức lúc nào cũng nung nấu ý định muốn giết Thủy thánh, tuy nhiên không ai biết lý do vì sao nàng ta lại hận bà ấy tới như vậy.

Trước mặt trưởng bối nàng ta luôn tỏ ra lễ phép, thân thiện với Thủy thánh, vì thế dẫu cho có nói chuyện này cho Kiếm thánh hay một trong Cửu thánh biết về chuyện này, bọn họ sẽ luôn bỏ qua và cho là trò chơi của trẻ con, dần già không ai thèm nhắc tới chuyện này thì trước mặt các trưởng bối và Cửu thánh nữa.

- ----------Lời tác giả-----------

À thì...ai là fan của Thủy thánh hãy bình tĩnh nha, chuyện gì rồi cũng sẽ đâu vào đấy.

Công Tôn Vân Thanh này đúng kiểu trẻ trâu, mọi người đừng vì nó mà tổn hại sức khỏe a.

Chương 112 này cũng chia ra hai phần, phần cuối sẽ có vào thứ ba tuần sau nha.

- --------Hết nửa chương 112--------