Thấy nàng tỉnh lại bọn họ cũng đi đến nhìn nàng, thấy Đinh Sở buồn rầu như vậy nàng liền chảy nước mắt vì nàng thấy bản thân cũng có lỗi.
"Sao muội lại khóc, đau chỗ nào sao?" Đinh Sở lau nước mắt cho nàng lo lắng hỏi.
Nàng lắc đầu, cố chống tay ngồi dậy thấy vậy Đinh Sở liền đỡ nàng dậy. Khi được đỡ dậy nàng liền dơ tay ôm lấy cổ Đinh Sở dựa cằm vào vai rồi "oà" lên một tiếng.
"Là huynh không tốt lại còn mắng muội. Là do huynh không đúng, ngoan không khóc nữa!" Đinh Sở vừa nói vừa lấy tay vỗ nhẹ vào lưng nàng.
Nhưng dỗ nàng mãi mà cũng đâu có chịu nín, cứ như vậy nàng khóc đến mệt rồi thiết đi. Cả bờ vai của Đinh Sở ước đẩm nước mắt của nàng, đêm đó nàng sốt rất cao các thái y luân phiên nhau giúp nàng hạ sốt nhưng mãi không có hiệu quả khiến Đinh Sở và Đinh Dũng muốn phát điên lên.
Văn Du và Thượng Thần cũng lo lắng không yên tất cả đang ở ngoài chờ tin tức của thái y. Bất chợt cánh cửa mở ra một thái y vẻ mặt lo lắng bước ra khỏi cánh cửa, bước đến chỗ các chàng.
"Muội ấy có sao không?" Đinh Sở vội vàng đi đến hỏi.
Thái y đang định hành lễ, Thượng Thần liền ra hiệu là không cần hành lễ cứ tiếp tục bẩm báo.
"Bẩm vương gia, trưởng công chúa vốn cơ thể rất khỏe mạnh nhưng do nhiều ngày đi đường mệt mỏi, ăn uống không điều độ lại có viết thương còn bị ngấm nước lạnh lâu. Thần đã cho trưởng công chúa uống thuốc nhưng trưởng công chúa lâu như vậy mà chưa hạ sốt, giờ thần cũng chỉ cố gắng hết sức châm cứu và cho Quận chúa dùng thuốc. Nếu Quận chúa mà không qua được đêm nay thì thần cũng... lực bất tòng tâm" Thái y run sợ nói.
*Lực bất tòng tâm: bất lực, đã cố hết sức.
"Cái gì mà lực bất tòng tâm, ngươi nhất định phải làm muội ấy khỏe lại nếu không cẩn thận đầu của ngươi" Đinh Dũng lớn tiếng quát.
"Vâng..." Thái y run sợ nói.
"Là do huynh không tốt khiến muội thành như vậy, tất cả là do huynh" Đinh Sở đau khổ nói.
Cứ như vậy các chàng cùng thái y ở bên cạnh chắm sóc nàng, nhất là Đinh Sở luôn nắm lấy tay nàng không buông. Rất sợ lỡ buông ra sẽ đánh mất mãi mãi, tất cả người trong cung không ai biết nàng như vậy vì Đinh Sở nói cho Thượng Thần phong tỏa hết tin tức nên chỉ có vài thái y và vài cung nữ, thái giám đứng ngoài canh gác biết. Nếu tin tức mà không phong tỏa để đến tai mẫu hậu biết Bối Nhi như vậy sẽ rất lo lắng. Thân thể mẫu hậu không chịu được kích động này.
Cứ như vậy, qua một đêm dài cuối cùng nàng cũng qua được nguy hiểm. Thái y chuẩn xem mạch xong liền vui vẻ nói.
"Bẩm Hoàng thượng, các Vương gia, Trưởng công chúa đã hạ sốt rồi chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày nữa là hồi phục bình thường" Thái y cung kính nói.
"Tốt tốt, thưởng!" Thượng Thần vui vẻ nói.
"Tạ ơn Hoàng Thượng!" Thái y tạ ơn nói.
Thượng Thần gật đầu liền cho lui xuống. Trong vài ngày đó khổ nhất là cho nàng uống thuốc. Từ nhỏ đến giờ mỗi khi nàng bị bệnh cho nàng uống thuốc là khó nhất cho nàng uống thuốc là lại nháo lên một phen ầm ĩ.
"Muội không uống thuốc đâu, đắng lắm không chịu đâu!" Nàng nhăn mặt quay đầu sang chỗ khác nói.
"Không phải huynh đã lấy đồ ngọt cho muội rồi sao? Uống thuốc xong rồi ăn đồ ngọt sẽ không đắng nữa, ngoan muội mau uống thuốc đi!" Đinh Sở một tay cầm bát thuốc còn tay kia cầm đĩa đồ ngọt nói.
"Không uống!" Nàng lắc đầu nói.
Dụ dỗ thất bại lần một.
"Nếu muội uống hết thuốc huynh sẽ mua tất cả bánh ngọt muội thích!" Đinh Dũng dụ dỗ nói.
"Không uống!" Nàng kiên quyết lắc đầu nói.
Dụ dỗ thất bại lần hai.
"Nếu muội uống hết thuốc ta sẽ dẫn muội đi chơi tất cả chỗ đẹp ở Chu quốc ta thì sao?" Thượng Thần cũng góp sức nói.
"Không uống!" Nàng dù mồm nói như vậy nhưng trong lòng nàng đã bị dụ dỗ một nửa, nhưng vẫn chưa phải là thứ nàng muốn thì nàng nhất định không uống thuốc nàng đang rất thèm một thứ.
Dụ dỗ thất bại lần ba.
"Vậy thì cho muội tất cả loại ô mai muội thích, thì sao?" Văn Du bình thản nói.
"Thành giao!" Nàng liền vui vẻ nói, đây là thứ nàng muốn ăn.
Dụ dỗ thành công.
(HanhLuin: chúc mừng Du ca ca đã dụ dỗ được tỷ tỷ).
Thấy nàng chịu uống thuốc, Đinh Sở, Đinh Dũng và Thượng Thần liền nhìn Văn Du một cách khâm phục.
Không phải hắn biết nàng muốn gì chỉ là khi mẫu hậu còn sống, thường bị ốm đều bắt phụ hoàng đi lấy rất nhiều loại ô mai nên hắn chỉ thử thôi! Nhưng không ngờ lại có tác dụng.
Trải qua mấy ngày chăm sóc tận tình chu đáo và náo loạn uống thuốc với mọi người thì cuối cùng nàng cũng bình phục trở lại rất hồng hào đáng yêu như thường ngày . Thấy vậy ai cũng vui mừng vì nàng khỏe lại nhất là Đinh Sở, cuối cùng cũng bỏ được canh cánh trong lòng.
Và cuối cùng chỉ còn hai ngày nữa là có lễ hội ba năm tổ chức một lần của Chu Quốc nên trong cung hay kinh thành đều nhộn nhịp chuẩn bị lễ hội này.