Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1912: Phiên ngoại 46 CÔ TỨC GIẬN? CẬU TA CÒN ĐANG GIẬN ĐÂY NÀY! (2)

Cho nên Tên Ngốc hoàn toàn không cảm thấy anh cậu ta ra tay với một người phụ nữ có gì không đúng, thậm chí cũng học theo, uy hiếp Lý Thiến Thiến.

Nói như thế nào nhỉ, cảm giác này, còn có chút sảng khoái nữa! Tên Ngốc vui vẻ, sau đó nghĩ đến tiểu yêu khó hiểu kia, cậu ta thở dài, ngồi lên ghế sofa như quả bóng xì hơi...

cái quỷ gì chứ? Cô tức giận? Cậu ta còn đang giận đây này! Tên Ngốc tức giận một lúc, nhớ ra hôm qua anh cậu ta kết hôn sư thúc cùng sự thúc công của cậu ta cũng đến rồi, lập tức lấy lại tinh thần, đi gõ cửa phòng 912.

Trong phòng 912, sư thúc and sư thúc công của cậu ta đang ngẩn ra, không hiểu sao con gái nhà mình biến nhỏ lại rồi lại tức giận hừ hừ, vừa nghe thấy tiếng gõ cửa, ngửi thấy là hơi thở của Tên Ngốc, lập tức hiểu đại khái.

Vì vậy Đậu Đậu và Yêu Nghiệt đưa mắt nhìn nhau, Yêu Nghiệt đi mở cửa.

“Hi! Sư thúc có ở đây không ạ? Nghe nói hai người sinh Tiểu Lão Tam rồi, con đến tặng đồ chơi!”

Cậu ta vui tươi hớn hở mỉm cười ngây ngô, còn xách một bọc đồ chơi trẻ em loại mới tung ra thị trường, đồ của con trai con gái đều có.

Viên Viên nhìn thấy, mặt càng đen hơn...

Được, cậu ta hoàn toàn không có tâm tư xấu xa.

Cho dù cô là Viên Viên hay là Phi Ngư thì cậu ta đều không có tâm tư xấu xa với cô.

Nếu như có thì sớm đã đoán ra cô là Vũ Phi rồi! Nhưng làm thế nào được, cô có tâm tư xấu xa với cậu ta...

“Ơ, Viên Viên cũng ở đây à? Hôm qua tiểu yêu kia còn nói em không.”

Tên Ngốc nói đến đây, đột nhiên không muốn nhắc đến tiểu yêu tinh vui giận bất thường đó nữa, cậu ta giơ cái tay xách một túi vịt vàng lên đưa vào tay Viên Viên, thuận tay xoa đầu cô, “Chơi đi nhé Viên Viên đen mặt lại, ném vịt vàng lên người Tên Ngốc, xoay người đi về phòng, để lại Tên Ngốc đần mặt ra tại chỗ.

“Ơ...

Viên Viên làm sao thế?”

Tên Ngốc rất thành khẩn hỏi, Đậu Đậu, “...

Đừng để ý đến nó, con gái tuổi dậy thì đều như vậy? Tên Ngốc cũng cho là đúng gật đầu, vừa định nói tiểu yêu cũng như vậy, nghĩ đến chuyện than phiền ở trước mặt Đậu Đậu có thể sẽ ảnh hưởng đến hình tượng đứa bé ngoan của cậu ta, vì vậy chỉ gật đầu, nuốt lại lời vào bụng.

Từ lúc Đậu Đậu hỏi Thiên Vân nghe nói Tên Ngốc và con gái cô có dây dưa với nhau thì vẫn luôn ôm tấm tự xem kịch hay.

Thử nghĩ xem, một đứa bé không muốn lớn lên, một đứa bé tùy hứng được Lão Cửu nhà có cưng chiều lên tận trời.

Hai người này ở bên nhau, được lắm! Sau này trực tiếp mở nhà trẻ là được rồi! Đúng! Có thể giao Trứng Muối nhỏ cho bọn chúng! Bây giờ đã có thể nhìn ra Trứng Muối nhỏ là một ông vua nhỏ rôi.

Đậu Đậu bên này đã suy nghĩ lung tung, Yêu Nghiệt ho khan một tiếng, “Tốt! Rất tốt! Để cho chúng ta phải đi mua đồ chơi, chúng ta dẫn vợ chồng Đại Hùng nấu nướng giỏi nhất Yêu tộc đến, cậu ở lại ăn tối đi.”

Tên Ngốc được yêu mà sợ, không dám tin hỏi một câu có thật không? Sau đó để đồ chơi xuống rất không coi mình là người ngoài ngồi xuống.

Sau khi ngồi xuống còn nói chuyện nhà chuyện của với Đậu Đậu đến tận lúc chuông cửa phòng 912 vang lên.

Lần này không cần Yêu Nghiệt làm gì, Tên Ngốc đã lạch bạch chạy đi mở cửa, nhìn thấy là Biển Biển, theo phản xạ có điều kiện suýt nữa rầm một cái đóng cửa lại.

Cậu ta chỉ đến ăn cơm chùa thôi, có đến nỗi đánh qua đây vậy không hả? Cậu ta giống kẻ biến thái đáng chết dụ dỗ vị thành niên lắm à? Không hiểu tại sao Biển Biển cử nhất định cảm thấy cậu ta sẽ dụ dỗ Tiểu Viên Viên, Tiểu Viên Viên vẫn là một con nhóc con nữa.

Sắc mặt Biển Biển cũng không được dễ coi cho lắm, cậu cầm tay Hoa Hoa, giơ tay lên đẩy Tên Ngốc ra.

Sau khi vào phòng cậu cũng không nhìn Tên Ngốc, chỉ dắt Hoa Hoa đứng trước mặt Đậu Đậu và Yêu Nghiệt, nói một cầu, “Con muốn thành thân với Hoa Hoa”