*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Niềm vui tới quá đột ngột khiến Thời Mộ không kịp chuẩn bị.
Cô mở ra thông tin cá nhân ra trước, chọn mục tiêu nhiệm vụ, phía trên xuất hiện hồ sơ của Phó Vân Thâm.
Phó Vân Thâm: 17 tuổi.
Sinh nhật: Ngày 1 tháng 11.
Giới tính: Nam
Khuynh hướng giới tính: Không rõ.
Sở thích: Tiểu trong suốt viết lách trên Green JJ, bút danh [Đừng nói chuyện với ta], mở ba hố, văn vẻ tự ti, logic kỹ càng, không ai thích xem, biệt hiệu “Thánh chuyên bị điểm âm”.
Số lần yêu đương với ngũ chỉ cô nương [rất biến thái nhưng chắc chắn có chuyện này]:? (Hoàn thành nhiệm vụ cao cấp sẽ mở)
Số lần “ngóc đầu” vào buổi sáng sớm [rất biến thái nhưng chắc chắn có chuyện này]? (Cần trả 5000 điểm huynh đệ để mở)
Tư thế yêu thích [rất biến thái nhưng chắc chắn có chuyện này]:?? (Cần trả 10000 điểm huynh đệ để mở)
Đối tượng yêu đương:? (Điểm huynh đệ đạt tới 50000 sẽ kiểm tra.)
“...”
Xì!
Trừ khi cô ngu ngốc lắm, nếu không sẽ không mua mấy cái loại kỳ quái đản này.
Khoan đã, cái này tựa như xâm nhập vào cái gì đó rất kỳ lạ?
Thời Mộ hoàn hồn nhìn lại, hít một hơi, cô cầm lên điện thoại di động mở Green JJ, nhìn trái nhìn phải một lúc lâu, mới bật thốt lên một tiếng “Mẹ ơi”.
Tên oắt con này lại viết thể loại văn kinh dị, bộ mặt của xã hội loài người ở khu dành cho nữ??? Viết 600 nghìn chữ rồi mà tổng điểm vote còn chưa được 100 nghìn, còn ráng viết tiếp? Dù ngày ngày có bị điểm trừ nhưng vẫn kiên trì ngày hơn 3000 chữ, quả là mạnh mẽ, Thời Mộ cũng bị tinh thần này cảm động đến nước mắt rưng rưng rồi.
“Tôi tắm xong rồi, tới cậu.” Cửa phòng tắm mở ra, Phó Vân Thâm chỉ mặc cái quần lót bước ra ngoài.
Thời Mộ luống cuống tay chân tắt điện thoại di động, vuốt tóc: “Vậy vậy vậy vậy... Vậy cậu ngủ trước đi.”
Cậu lên giường, kéo chăn đắp đến bụng.
“Cậu không mặc đồ ngủ hả?”
Phó Vân Thâm thản nhiên đáp: “Nóng.”
Cô nhìn cậu, ôm quần áo vào phòng tắm.
Thời Mộ không nhìn thấy, vì vậy bật cây đèn sạc pin nhỏ ở phòng tắm, ánh sáng rất yếu, tỏa ra ánh sáng dìu dịu và âm ấm.
Mở nước, trước rửa sạch cái “tấn giang giả” [1] trên người, chờ rửa xong, Thời Mộ mới nhận ra đã bị cúp điện, bởi vì nó khá nhẹ mỏng, bình thường giặt xong dùng máy sấy khô là có thể đeo, nhưng bây giờ...
[1] Tấn Giang nghĩa là JJ, tấn giang giả là jj giả =.=
Nhìn tấn giang giả đã được rửa sạch, Thời Mộ choáng váng, “tấn giang” có thể lau được, nhưng còn phần làm bằng vải này, tùy tiện lau lại không được. Nếu đeo luôn lên người, đoán chừng sẽ hôi, ươn ướt khó chịu.
Yên lặng chốc lát, vắt khô để phơi ở chỗ khô ráo trước đã, lát nữa lại nghĩ cách.
Tranh thủ rảnh rỗi, Thời Mộ lại mở nhiệm vụ huynh đệ cao cấp ra.
[Cùng Phó Vân Thâm đấm lưng cho nhau, điểm huynh đệ x1600.]
[Nhặt xà phòng cho Phó Vân Thâm, điểm huynh đệ x2000.]
[So kích thước cùng Phó Vân Thâm sẽ mở thông tin của mục tiêu nhiệm vụ.]
[Dỗ Phó Vân Thâm vui vẻ, điểm huynh đệ x5000.]???
Không đúng!
Đây đâu phải nhiệm vụ huynh đệ!! Có kiểu anh em huynh đệ nào như vậy sao?!
Huyệt Thái Dương nhảy thình thịch, Thời Mộ không thể nhịn được nữa: “Hệ thống, cậu có thể ra giải thích đây là cái thứ gì không?”
m thanh hệ thống nghe ráng đáng ăn đòn: [Nhiệm vụ cao cấp không cưỡng chế thi hành, nếu ký chủ ngài không vui, có thể tiếp tục làm nhiệm vụ bình thường, dù sao thời gian còn nhiều, rất nhiều đó mà.]
Dẹp cái thời gian còn nhiều, rất nhiều của cậu đi!
Truyện được dịch và edit bởi Diễn đàn LÊ QUÝ ĐÔN. Đăng tải duy nhất trên. Những trang khác chỉ là bản copy. Xin hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản dịch hoàn chỉnh nhất cũng như để ủng hộ các bạn dịch có động lực ra tiếp nhiều bộ nữa. (LQĐÔN)
Thời Mộ tức đến đau ngực, đưa tay khẽ vuốt, không biết là do thường mặc quần áo bó sát hay rèn luyện có hiệu quả, tốc độ tăng trưởng của bộ ngực rõ ràng chậm hơn, nhú lên hai cái bánh bao nhỏ, nói đúng ra là bánh bao Vượng Tử nhỏ [2].
[2] bánh bao loại nhỏ, mình kèm hình nhé.
Dù có dừng trổ mã cũng không sao, dù sao cô không ở đây cả đời, lớn mấy cũng chẳng có tác dụng gì.
“Bày đặt nhiệm vụ cao cấp, tôi thấy chắc là làm nhiệm vụ gay chứ gì?”
Hệ thống: [Thân ái, cơm không thể ăn lung tung, nói cũng không có thể nói bậy. Chúng tôi là công ty đàng hoàng. Cô còn nói lung tung như vậy, chúng tôi sẽ report cô xâm hại danh dự của công ty.]
Thời Mộ: “Ha ha.”
Hệ thống: [Mục tiêu nhiệm vụ từ nhỏ đến lớn trải qua rất nhiều sự đối đãi bất công và thiên vị, làm gì có cơ hội cảm nhận được tình anh em như tay chân. Về phần mấy chuyện nhặt xà phòng, đấm lưng cho nhau không phải là chuyện đám anh em con trai mấy người hay làm sao? ]
Thời Mộ:...
Sóng điện từ của hệ thống lại bắt đầu không ổn: [Ái chà, xin lỗi, ngài cải trang... quá giống thật, tôi quên mất giới tính thật của ngài từ lâu. Nếu ngài không... vậy bây giờ dùng 5000 điểm huynh đệ chuyển đổi nhiệm vụ? Trở thành người yêu của đại lão Phó Vân Thâm thì thế nào, dựa vào nhan sắc và tài trí của cô, chắc chắn có thể khiến thằng nhóc choai choai này yêu cô chỉ trong vòng một nốt nhạc.]
“Biến, không muốn!”
Chuyện đã tới giờ, đổi lại thân phận và giới tính rồi làm người yêu của Phó Vân Thâm? Không cần suy nghĩ cũng biết chờ chuyện này bị lôi ra ánh sáng, Phó Vân Thâm chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô! Đợi cô chết rồi, nói không chừng còn có thể làm người yêu với Phó Vân Thâm đấy, yêu cái xác không thì có.
Hơn nữa, Phó Vân Thâm không phải là tên choai choai nào đó đâu.
Cậu không giống những thiếu niên trẻ trâu, kiêu căng khác.
Thời Mộ tắt nước, tùy ý lau tóc, cầm tấn giang giả ra ngoài. Tránh bạn cùng phòng, Thời Mộ không bật đèn, mò mẫm đi tới ban công, cô chuẩn bị phơi tấn giang giả trong gió đêm, có lẽ phơi mấy phút là ổn rồi.
Đang phơi, bả vai bị người vỗ nhẹ, giọng Hạ Hàng Nhất vang lên: “Thời Mộ, cậu không ngủ ra đây làm gì?”
Mòe ơi!
Tay run lên, đại tấn giang rơi xuống đất.
Thời Mộ kinh ngạc đến ngây người.
Ngay sau đó, nội tâm gào thét.
Toang rồi a a a a a a a a a!!!!!
Trên ban công, ánh trăng sáng vằng vặc.
Hạ Hàng Nhất cúi đầu, nhìn cái thứ gì đó với hai cái trứng, rõ ràng cho thấy đó là bộ phận nào đó của một đứa con trai thì rơi vào im lặng.
Là một học sinh chất phác từ thôn quê tới, Hạ Hàng Nhất không biết loại vật này là đồ tình thú nhưng cậu cũng không ngốc, vừa nhìn đã biết đây không phải thứ gì đàng hoàng rồi. Nhớ đến lời hai người bạn cho mượn xe kia đã nói lúc mới tới, Hạ Hàng Nhất thật sự hiểu lầm.
Thời Mộ nhất định có bệnh khó nói, trong lòng tự
Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh