Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 11-2: Thời đại anh hùng (II)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi đang thu dọn đồ đạc. Sau khi nhận được những trang bị cần thiết, tôi quyết định rời khỏi thị trấn.

Về cái trang bị mới cứng, không biết mấy ông thợ Á nhân làm thế nào nhưng tôi thấy bộ đồ mặc thực sự thoáng và thoải mái.

Trông nó không thực sự bắt mắt với cái áo dài tay mặc trong và cái áo khoác trắng bên ngoài nhưng cái tôi cần là độ bền của chúng.

"Kaga-san sẽ đi thật sao?"

"Đừng nằm lên đồ đạc của anh nữa, Tina, và Ừ, anh phải trở về mặt đất"

"Ehhhhh..." Tina kêu lên bằng cái giọng buồn chán.

Nói thật thì sống ở đây cũng không tệ, các nguồn cung cấp đầy đủ cho việc sinh sống ở nơi này. Thức ăn, nước uống, đồ dùng, nơi ở....Tất cả đều đầy đủ. Thật sự không có lí do gì để từ chối một cuộc sống yên bình ở đây.

[Cộc, cộc]

"Mời vào"

"Xem ra cậu chuẩn bị xong rồi nhỉ, tôi định giúp cậu một tay nhưng lại phải chuẩn bị một số công việc

Ông tay thật quá quắt"

Shirohime thở dài bực bội.

"Có chuyện gì sao?"

"Là Garren-san, ông ta yêu cầu hội đồng đại diện ngăn cậu trở về"

Hey, nghe khá nghiêm túc đấy, lại còn liên quan đến tôi nữa.

"Tôi làm gì đắc tội với ông ta sao?"

Đâu có gì nhỉ? Tôi chỉ dọa ông ta ngất xỉu trong lần gặp mặt đầu tiên thôi mà.

Nhưng dù sao cũng là Á nhân Sư tử, hành động như vậy cũng do lòng tự trọng của ông ta cao quá thôi.

"Ông ta bày đủ các cớ ra như việc cậu sẽ cho con người biết về thị trấn và dẫn quân đội tới, hay cậu sẽ tuyên truyền một tôn giáo kích động á nhân"

"Từ từ đã, không phải cái việc sau thì nên đuổi tôi đi thì hơn sao?"

"Tôi nghĩ ông ấy chỉ chực chờ bắt giam cậu lại thôi"

Tệ thật, việc này hơi quá so với việc hạ thấp lòng tự trọng của tên Garren này đấy. Đà này thì tôi có giải thích cũng không làm ông ta chịu thôi đi đâu, tốt nhất là rời khỏi thị trấn càng sớm càng tốt.

Tôi nhét nốt số lương thực còn lại vào trong |Rương đồ| . Tina đập tay thật mạnh vào cái |Rương đồ| của tôi, hai má phính lên.

"Vậy thì Kaga-san, nếu Kaga-san đi khỏi thị trấn thì cho em đi cùng được chứ?"

"Hả? Em đòi hỏi gì vào phút chót này thế?"

"Thực ra em chuẩn bị hết rồi, quần áo, thực phẩm...em đều đã có đủ"

Tina kéo ra một cái balo dưới gầm giường phòng tôi.

"Em để nó ở đấy từ khi nào vậy"

"Từ hôm qua lúc Kaga-san đang ở trong phòng tắm với Alisha"

"Ah..."

Alisha thì kéo cổ áo lên che mặt. Sừng của em vẫn lộ và đang bốc khói đấy.

Tôi lắc đầu và Tina bắt đầu nhảy tới ôm chân, ôm cổ tôi.

"Em sẽ làm nô lệ của anh mà"

"Thả ra nào, và không có chuyện đó đâu"

"Em sẽ làm một người vợ tốt mà"

"Đừng cào nữa, với cả anh chưa có nhu cầu lấy vợ"

"Uwaaa, cho em đi theo đi mà!"

"Cho anh cái lí do hợp lý đi"

"Em cũng muốn ra bên ngoài..."

Tina bất ngờ thả tay ra và ngã bụp xuống giường.

"Hừ..." Tôi cũng ngồi xuống bên cạnh Tina.

"Ara, vậy cậu đồng ý đưa con bé đi cùng chứ?"

"Cô mà cũng đồng ý à? Cô không nghĩ tới những nguy hiểm có thể xảy ra sao?"

"Em có thể tự lo được mà! Không phải Kaga-san cũng đưa Alisha theo sao?"

"Đó là vì anh cần thực hiện mong muốn đưa Alisha trở về với gia đình của em ấy"

"Vậy mong muốn của em thì sao?"

Tina lại bật dậy ôm vào bụng tôi.

"...Em muốn ngắm nhìn bầu trời thực sự, Nee-chan luôn kể về những cánh rừng trải dài vô tận, hay Alisha nói về những ngọn núi với phần đỉnh phủ trắng tuyết...em muốn ăn thử "núi" một lần"

Phải, anh cũng muốn ăn thử "núi" lắm. Tôi bắt đầu phân vân về vấn đề này, dù có đưa con bé theo, sẽ thực sự có nhiều vấn đề xảy ra. Tôi không thể đưa con bé theo về ElLast, và tất nhiên không bao giờ vứt bỏ con bé ở WildStone.

"Vậy thì..."

Shirohime rút ra từ ngực cô ấy một lá thư và một chiếc vòng cổ có bề mặt kim loại khắc biểu tượng một tảng đá và ba vết móng vuốt.

"...Với thứ này thì cậu sẽ có lí do đưa con bé theo cùng"

"Cái gì vậy?"

"Tina, từ giây phút này em sẽ trở thành một sứ giả của Á nhân chúng ta, chiếc vòng cổ này sẽ chứng minh điều đó"

"Sứ giả? Em ư?"

"Phải đó, chị định sẽ làm việc này, gặp mặt và đồng ý việc sát nhập với WildStone sẽ nâng cao chất lượng cuộc sống của chúng ta. Nhưng bây giờ với tư cách một sứ giả, em sẽ thay chị làm điều đó"

Shirohime cúi gần Tina và đeo chiếc vòng cổ cho Tina, rồi hôn lên trán cô bé một nụ hôn ấm áp.

"Này, này, ổn không vậy"

"À vâng, Kaga-san, còn lá thư này xin để cậu giữ, hãy trao nó cho người quyền lực nhất WildStone"

Tôi lấy lá thư, vì lối ra ở WildStone nên đưa hộ lá thư này cũng không thành vấn đề.

"Ahahaha, Em được đi cùng Kaga-san rồi"

Tina lại phóng thân tới, ôm vào cổ tôi. Ouch, đừng tỳ cái vòng cổ vào ngực anh, đau lắm đấy.

_________________________________________

Shirohime định tổ chức một bữa tiệc chia tay nhưng tôi đã gạt cái ý định đó đi, đừng níu kéo "chúng ta không thuộc về nhau".

Tôi bây giờ chỉ muốn rời khỏi thị trấn nhanh nhất có thể thôi.

"Cảm ơn cô đã chăm sóc chúng tôi, Shirohime"

"À, đừng để tâm chuyện đó"

Xem ra các đại diện có mặt đông đủ nhỉ? Khoan đã, Garren và gã đại diện Lang Tộc, Kai không đến à? Meh, nếu Garren ở đây khéo ông ta chẳng cho tôi về đâu.

Tôi quay sang xoa đầu Tina và Alisha.

"Hai đứa ổn chứ?"

"Vângggg~" Hai đứa đồng thanh.

"Tạm biệt Nee-chan, tạm biệt mọi người"

Tina vẫy tay lia lịa.

Vậy thì, tạm biệt thị trấn Á nhân, chúng ta xuất phát thôi!

Tôi và hai cô bé nhanh chóng chạy khỏi bước qua cánh cổng và trở lại cuộc hành trình trở về mặt đất.

_________________________________________

"Này, Shirohime-san, cô không thấy Garren và Kai đâu sao?" Đại diện á nhân Miêu cúi sát tai Shirohime thì thầm.

"Không, tôi nghĩ đáng ra Garren phải đứng chắn cửa trước khi Kaga tới mới phải"

"Chuyện này rất bất bình thường, tôi có linh cảm không hay về việc này"

"Ông ta....chắc chắn có mưu đồ gì đó, mong Kaga rời khỏi đây trước khi ông ta giở trò..."

Ngay khi Shirohime vừa nói dứt câu, một vụ nổ lớn đã xảy ra và quét sạch quảng trường...

_________________________________________

"Chủ nhân nghe thấy tiếng gì không?"

"Không....ngoài tiếng Tina đang hát vớ vẩn"