[Xuyên không] Ta làm con tin???

Chương 15: Ở hiền gặp lành.

Diệp Ương Ương chỉ đành nhìn Tiểu Ngãi với vẻ mặt vô tội.

"Căn bản không có cái túi nào cả."

Mặt cô nương cũng khó hiểu theo.

"Hay là ở bên phải?"

"Không thể..."

Tiểu Ngãi chưa nói hết câu Diệp Ương Ương đã lôi ra được một khúc gỗ nhỏ, chắc là đây rồi.

Diệp Ương Ương nhìn với vẻ mặt đắc ý:"Thấy chưa?"

"Không phải đâu, túi bên phải chỉ dành cho người ở Hạ Khố thôi."

"Nguy rồi."

....

Sáng hôm sau...

"các ngươi đã tìm ra ai chưa?" Người đàn ông lực lưỡng gằn giọng nói.

Tên thuộc hạ thấp người:"Thưa, đã tìm hết mọi nơi trong Hạ Khố rồi."

"Ta nghe nói còn có một khu ngoại khu, các ngươi đã tìm đến đó chưa?"

"Thưa ngài, chưa."

Thuộc hạ nhận một cước từ người đàn ông lực lưỡng.

"Phế vật, đi."

Khung cảnh chuyển sang khu ở của Diệp Ương Ương. Sáng ra tất cả mọi người đã việc nào người ấy làm chỉ một câu nói của người nào đó mà lỡ làng. Bây giờ ấy à, tất cả tụ tập hết ở sân chính.

Người ở bên trong lục lọi còn đám Diệp Ương Ương thì rảnh rỗi buôn truyện.

"Các cô nói xem có việc gì?"

"Sao mà ta biết được, có quen ai đâu mà nghe ngóng."

"Hỏi Thu Kì đi, cô ta chắc cũng có quan hệ với người trong Hạ Khố."

"Ngươi muốn chết sao? Hỏi cô ta ngươi dám à?"

Vân vân và mây mây.

Người đàn ông lực lưỡng xuất hiện rồi.

"các ngươi ngậm miệng lại hết cho ta."

Đệt! Người đàn ông này nhìn có chút giống tình nhân của ma ma bí ẩn.

"Ta nói cho các ngươi biết. Hôm qua Hoàng Thái Hậu đến phủ thăm vương gia. Thế nhưng lệnh bài của ngài lúc đi vẫn còn, lúc về lại biến mất. Là ai trong khu này lấy, tự giác nhận tội sẽ được chết êm ái còn không..."

"Dạ, hôm qua chỉ có Tinh Nhi và Thu Kì vào Hạ Khố. Theo nô tỳ thấy Tinh Nhi này là có khả năng nhất."

Diệp Ương Ương ngước đầu sang. Một người hoàn toàn không quen biết đang vu oan cô.

"Tinh Nhi là ai?"

cô Ương nhanh nhảu rời khỏi hàng.

"Ngươi, có lấy không?"

"Tại sao tôi phải lấy?"

"Đúng, tại sao?"

"Ta không có, các người không có bằng chứng."

Người cô Ương không quen biết:"Sao lại không có! Ngài xem y phục của ả là biết."

Diệp Ương Ương cãi bằng được:"Y phục của ta thì có gì?"

"Y phục của Hạ Khố túi đựng sẽ ở bên phải, cô ta vừa hay như vậy."

"Ta nói này, ta không thân thích với cô, túi áo bên nào biết bằng niềm tin ấy!

Kiểm tra thì kiểm tra, ngược lại cô, ta cũng nghi cô nhất đang yên đang lành vu khống cho ta chắc chắn có vấn đề."

"Trương ma ma."

"Vâng!"

Cô Ương vô cùng chấp hành dang hai tay. Sau đó nhìn vẻ mặt của bà ấy cô đã biết.

"Thưa ngài, túi áo ở bên trái."

"Cô" Ngón tay chỉ về hướng người không quen biết với Diệp ương Ương.

Nàng ta tỏ ra vỏ ấm ức:"Rõ ràng nô tỳ có để ý thấy."

"Đồ đần, phạt 50 trượng"

Cô Ương cx rất uất ức."Thưa ngài, ta thấy nghi cô ta nhất."

Tiểu Ngãi đành xung phong nhắc nhở."Tỷ, 50 trượng cũng đủ mất mạng rồi đó."

"Tiểu nhân cung tiễn ngài."

Sau truyện này Diệp Ương Ương lại vui vẻ đi chơi cùng Thu Kì.

"Cô nói xem tại sao cô ấy lại vu oan cho ta?"

Thu Kì im lặng ing~

"Theo ta thấy, bên trong có người sai khiến."

Đúng vậy, nhất định có người sai khiến, nhưng vì chút tiền đồ mà mất cả cái mạng, so với việc thương sót thì ch bằng nói cô ta dại dột. Báo ứng!

"Ta không xin đỡ cô ta, ngươi có thấy ta độc ác không?"

He he, cuối cùng Thu kì cũng mở miệng, còn là một câu tục ngữ.

"Ở hiền gặp lành."

Ờ, ở hiền gặp lành đâu là một câu trúng cả 2 đích. Vừa nói cô vừa nói nàng ấy.

Kết cục là, cô ấy die thật. Ông chú vạm vỡ dồn hết tội cho cô ta, thế nào mà còn tìm được cả lệnh bài của Hoàng Thái hậu được trôn dưới đất. Đúng là phong thái của kẻ điều tra. Thật tội quá thôi. Cũng may, nếu như không nhờ Tiểu Ngãi thì người chịu trận là cô rồi. Thế thì sao? Cô chiến đến cùng. Chuyện hay này còn dài dài.