Xuyên Không Tu Tiên Tiểu Thuyết Ma Đế Là Ta

Chương 54: Bí Mật Của 7 Vạn Năm Trước 3

Chuyện còn chưa kết thúc ở đó, Vân Linh sau khi chết thần hồn vẫn chưa tan biến, ở dưới địa phủ gặp lại Tiễn Hạ, hai người vì có công giúp đỡ Bàn Cổ điều tra nên được Diêm Vương ban một ước nguyện, cả hai người đều muốn kết duyên với nhau, mãi mãi không xa rời

Diêm Vương đồng ý nhưng ông lại ra một nhiệm vụ "Hai người hãy lên nhân gian điều tra Vận Mệnh tộc, theo như tiên tri của Bàn Cổ thì Vận Mệnh tộc vẫn còn điều gì đó dấu diếm"

Hai người lại một lần nữa trở về nhân gian nhưng vẫn là một hồn ma, hai người không muốn chậm trễ nên nhanh chóng làm việc

Hai người được dẫn tới một nơi đầy băng giá phía Nam, tuyết ở đây lạnh đến nỗi khiến một hồn ma không có cảm giác như hai người cũng phải rùng mình, Tiễn Hạ chui vào vòng tay Vân Linh để cô bế mình đi

Hai người lướt vòng quanh nơi này, tìm thấy một cái hố có bốn cái hang động ở bốn góc, hai người cùng đi qua hang Nam nhưng chỉ toàn là mùi hôi, Tiễn Hạ ngửi một chút liền biết đống đó là khi bọn chúng làm để lại rồi, nàng ghét mùi này

Vân Linh không chậm kéo nàng đi tiếp, hang Bắc và Tây cũng không có gì cả, chỉ là chỗ ngủ mà thôi.

Khi hai người bước vào hang Đông thì ầm một tiếng, bỗng nhiên cửa hang đóng lại, nhốt hai người ở bên trong

Một lát sau thì một vài ánh sáng chiếu lên, hai người đề cao cảnh giác bước từ từ xuống bậc thang, một con ma thú trên mình đầy vết thương nằm đó, nó gầm gừ bắt lấy đám ma thú xung quanh bỏ vào miệng nói "Dở tệ!"

Tiễn Hạ và Vân Linh thầm né tránh tầm nhìn của nó bước vào một căn phòng, không biết con ma thú đó có phải tai thính quá không mà nó nghe thấy tiếng hai người, nó le chiếc lưỡi dài phóng qua cuộn lấy eo Tiễn Hạ, nàng là ma mà con ma thú này bắt được, nguy!

Nó nhanh chóng há miệng ra, muốn một ngụm nuốt chửng nàng, Diêm Vương thấy nguy cấp đành sai Đầu Trâu Mặt Ngựa lên, hai vị ca ca Đầu Trâu và Mặt Ngựa lao tới chém cho nó vài phát, nó run rẫy nằm xuống bất tỉnh

Tiễn Hạ bị Vân Linh kéo vào căn phòng lúc nãy, ánh mắt nàng run sợ, xung quanh toàn là xác người treo lơ lửng, máu của chúng chảy xuống không ngừng dù đã chết, dòng máu ấy chảy vào một cái lư đỉnh, một con người từ trong ngoi lên, con người đó hút hết máu xung quanh bản thân, khuôn mặt thỏa mãn vô cùng, nàng nhìn thấy cảnh đó cũng sợ hãi, Vân Linh ngược lại bình tĩnh vô cùng

Con người đó nhìn nàng và cô "Lại tới dâng cống phẩm sao?"

Nàng run sợ không dám mở miệng, Vân Linh ôm lấy eo nàng nói "Ngươi là ai?"

hắn nghĩ nghĩ vài chuyện rồi mở miệng "Ngươi là ma? Vậy là Vận Mệnh tộc chết rồi sao?"

HA HA HA HA, hắn cười lớn "Không ngờ Bàn Cổ nhanh như vậy đã bắt gọn Vận Mệnh tộc, đúng là hay! Để ta nói cho các ngươi biết, ta chính là Lôi Quang tộc nhân, trưởng nam của Lôi Quang tộc, Lôi Quang Quỳ, còn về chuyện ngươi thấy thì ta đã giết chúng để rút máu"

Hắn nói một cách thản nhiên "Vận Mệnh tộc là cái tốt thí mà ta tạo ra, tuy chúng cùng dòng máu với Lôi Quang tộc ta đấy nhưng cũng chỉ là ngoại tộc, chẳng có giá trị"

Tiễn Hạ vẫn còn hơi sợ "Ngươi là Quỳ ca...!nói dối! Quỳ ca đã chết từ 20 năm trước rồi! ngươi đừng lừa ta!"

hắn nheo mày "Ngươi là Tiễn Hạ, Ma Mộng?"

Ma Mộng là danh hiệu của nàng, Tiễn Hạ gật đầu, hắn lại cười "HA HA HA HA, không tưởng tượng được ngươi lại ở đây, huyết mạch Thiên Nam Vương, vậy cô ta chính là người sở hữu huyết mạch Thánh Nữ Hằng Nga rồi, ha ha ha ha ha"

Vân Linh nheo mày "Ngươi không lẽ là....!Hắc Ám nhân?"

Hắn ngưng trọng "làm sao ngươi biết đến ta?"

Tiễn Hạ "Ngươi là Hắc Ám, kẻ phản bội Hằng Nga!"

hắn cười "HA HA HA HA, phản bội? Năm xưa là cô ta bỏ ta đi theo Thiên Nam Vương con rối đó, ta chỉ tìm cách dụ Vận Lang kia tìm Thánh Nữ diệt Hằng Nga ai ngờ cô ta lại yêu ả ta, đúng là ngu muội.

Sau khi Vận Lang chết, ta định xông ra giết hết bọn chúng thì nghe Bàn Cổ nói rõ chuyện phái Hằng Nga quyến rũ Thiên Nam Vương, cho nên ta diệt tộc Bàn Cổ, để chúng biến mất mãi mãi, ai ngờ có kẻ trốn thoát được và đi về phía Cõi Vĩnh Hằng.

Thiên Nam Vương là kẻ ta ghét nhất, cho nên tiểu nha đầu ngươi phải chết!"

Hắn lao tới, Tiễn Hạ bị hắn một chưởng đánh bay, nội tạng bị thương thổ huyết