Xuyên nhanh: Bạn gái nhỏ của tôi thật lãnh khốc

Chương 1: Khế ước

Bầu không khí ở đây thật ảm đạm, u buồn.

Đó là suy nghĩ đầu tiên trong đầu của Khương Đường.

Cô đã chết rồi, thật không thể tin nổi là cô lại chết dưới tay của người đó.

Khương Đường lặng im đi theo đoàn người tới bờ sông Vong Xuyên. Nghe nói chỉ cần uống một bát canh của Mạnh Bà là có thể quên đi kí ức kiếp trước, đồng thời cũng có thể chuyển kiếp một lần nữa.

Nếu có thể, cô không hề muốn quên đi kí ức của kiếp này một chút nào. Khương Đường cô chết một cách vô lí như vậy, nói thế nào đi nữa thì cô cũng nhất định sẽ quay lại trả thù bọn họ.

Nghĩ như vậy, Khương Đường liền yên lặng quan sát địa thế xung quanh, dự định xem làm cách nào để không phải uống canh Mạnh Bà mà vẫn có thể chuyển kiếp hay không.

“Người tiếp theo!” Một tên lái đò đứng ở ven hồ, miệng hô lên một tiếng.

Người tiếp theo này, chính là cô.

Khương Đường nhìn bát canh mà Mạnh Bà đưa cho mình, mặt không cảm xúc, cũng không đưa tay ra đón lấy.

Mạnh Bà nhướng mày nhìn cô. Khi còn ở trên nhân thế, Khương Đường đã từng nghe lão bợm rượu kia kể về truyền thuyết canh Mạnh Bà, cũng từng nghe qua rất nhiều giai thoại về Mạnh Bà. Có người nói Mạnh Bà là một bà già xấu xí, lầm lũi, suốt ngày chỉ cúi đầu nấu canh rồi đưa cho người muốn chuyển kiếp. Có người lại nói bà ta là một người đàn bà điên điên khùng khùng, vì yêu mà bất chấp tất cả.

Nhưng khi tận mắt chứng kiến Mạnh Bà, Khương Đường vẫn không khỏi cảm thán một câu: Thật đẹp.

Mạnh Bà là một cô nương tầm khoảng hơn hai mươi tuổi, khác xa so với lời đồn đoán. Nhưng cô cũng không nghĩ người trước mặt chỉ mới hơn hai mươi, bời vì lão bợm rượu từng nói Mạnh Bà có thể bảo trì nhan sắc không phai tàn.

Ừm, cũng là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành đi.

Giống cô!

Mạnh Bà nhìn cô: “Không uống?”

Khương Đường: “Không muốn uống.”

Mạnh Bà đột nhiên bật cười thành tiếng, tiếng cười trong trẻo như chuông bạc, quyến rũ tới tận đáy lòng người nghe.

“Cô gái nhỏ, không uống thì không thể qua sông.”

Ngay lúc Khương Đường định đáp lại thì đột nhiên có một tia sáng trắng vụt sáng qua bầu trời đen âm trầm, bay thẳng về phía cô.

Khương Đường nhíu mày nhắm mắt lại, cảm giác như cơ thể đột nhiên bay lên trời, sau đó thì bất tỉnh nhân sự không biết gì nữa.

Lúc tỉnh lại thì cô đang ở trong một không gian trắng xóa, bốn phía đều không có bất cứ đồ vật gì.

Khương Đường không nhanh không chậm thả cước bộ đi qua đi lại, phát hiện đi một lúc rồi mà cảnh vật vẫn không thay đổi thì dứt khoát ngồi xuống chống cằm như đang trầm tư suy nghĩ điều gì đó.

Đột nhiên, trước mặt cô lại xuất hiện một tia ánh sáng trắng giống như ban nãy, có vẻ như nó rất gấp gáp chạy tới vì thấy không có động tĩnh gì.

"Chào mừng kí chủ đã tới với trạm không gian lịch kiếp của Tử Thần đại nhân, ta là hệ thống mang số hiệu 001, rất vui được đồng hành cùng với kí chủ trong thời gian sắp tới."

Khương Đường: “...”

Hệ thống: “...”

Hình như ký chủ có chút nhút nhát.

Hệ thống tự an ủi mình xong liền dõng dạc tuyên bố.

“Ký chủ, cô đã chết rồi. Bây giờ cô phải hoàn thành nhiệm vụ lịch kiếp để có thể chuyển sinh.”

“...”

“Hệ thống của ta có thể dẫn cô tới những thế giới khác nhau với những câu chuyện đầy li kì và hấp dẫn, cô có thể cảm nhận được nhân sinh tuyệt vời rất nhiều lần, có thể sống được rất nhiều kiếp, trải qua được rất nhiều chuyện thú vị...”

“Ai nói là tôi sẽ làm?”

Khương Đường cắt ngang lời lảm nhảm của hệ thống khiến nó đờ ra một lúc. Sau đó nó liền nãi thanh nãi khí cười khanh khách một tiếng như thể đang chọc tức cô.

“Ký chủ không thể không làm nha, cô đã bị ghi vào sổ của Tử Thần đại nhân, nếu không làm nhiệm vụ lịch kiếp thì cô chỉ có hồn phi phách tán, không bao giờ có thể sống lại thêm kiếp nào nữa, như vậy không phải là...”

“Ồ.” Khương Đường híp mắt nhìn nó.

Nếu hệ thống mà có bản thể thì chắc chắn lúc này nó đã rụt cả người vào một góc rồi. Sát khí từ người ký chủ tỏa ra thật giống như sát khí của Tử Thần tiền nhiệm mà nó từng phục vụ. Thật sự rất đáng sợ.

Trong đầu hệ thống bỗng nhiên hiện lên lời căn dặn của Tử Thần đại nhân: “Tuyệt đối không được chọc giận cô ấy. Khiến cô ấy làm nhiệm vụ một cách tình nguyện chứ không phải là ép buộc.”

Hệ thống run rẩy nói: “K...Ký chủ đại nhân, ngài không muốn quên đi ký ức của kiếp trước mà vẫn có thể chuyển sinh thì chỉ còn cách lịch kiếp mà thôi.”

Khương Đường nhướng mày: “Vậy sao?”

Còn rắc rối như vậy à? Không thể trực tiếp cho cô đi qua sao? Không phải chỉ cần đi qua cái hồ đó là có thể chuyển sinh được rồi à? Không cho qua? Không cho qua thì đánh một trận để qua chứ còn sao nữa.

Hệ thống: “K...Ký chủ.”

Thấy Khương Đường nhìn nó không nói, hệ thống bất an lên tiếng.

Khương Đường: “Được.”

Hệ thống vui vẻ phấn khởi, nó hoan hô một tiếng, ánh sáng của nó hơi gia tăng một chút, lập tức biến thành một bản khế ước.

“Ký chủ, cô mau mau kí vào đây.”

Khế ước chỉ có vài dòng, đại khái là yêu cầu cô với nó hòa làm một, cùng nhau vượt qua nhiệm vụ để có thể chuyển kiếp thành công. Trong khoảng thời gian làm việc, cô không thể phá bỏ khế ước, không làm nhiệm vụ. Nếu không thì sẽ bị 999 đạo thiên lôi đánh đến hồn phách không còn.

Khương Đường nhìn bên chữ kí của người còn lại. Chữ kí rất đẹp, rất ngay ngắn, nhưng không giống như máy kí mà giống như người kí hơn. Khương Đường ngẫm nghĩ một lát mới lên tiếng hỏi nó.

“Chủ nhân của ngươi là ai?”

Hệ thống trầm mặc ba giây rồi nói: “Không biết.”

“Không biết?”

Hệ thống nhớ rõ lời dạy của Tử Thần đại nhân: “Ta không biết thật mà, ta mới được sản xuất ra cách đây không lâu, sau đó thì được phân nhiệm vụ tới tìm cô. Ta thật sự chẳng biết gì hết.”

Nói dối đến mặt không đỏ tim không đập thế này, Khương Đường còn lâu mới tin.

Thế nhưng cô cũng không hỏi nữa, nhấc tay cầm lấy cái bút lông bay lơ lửng ở bên cạnh lên, kí vào bên còn lại.

Chữ... phải nói là khác xa so với người bên kia. Xấu đến không tả nổi.

“Chúc mừng kí chủ đã đạt thành khế ước. Từ giờ 001 sẽ là hệ thống của ngài, ngài có thể đặt tên cho ta tùy thích a~”

“Đặt tên?”

“Phải nha, cô có cần ta cho cô tham khảo mấy cái tên uy phong thét gào không? Có...”

“Gọi là Cẩu Tử đi.”

Khương Đường bổ một nhát vào niềm hưng phấn của nó khiến hệ thống không nhịn được gào lên.

“Cô có biết đặt tên không vậy? Cẩu Tử là cái gì? Cô gọi tôi là chó sao?”

Khương Đường không quan tâm tới nó. Nhắm mắt lại, nói: “Nói nhiệm vụ đi.”

Hệ thống dù tức giận nhưng vẫn không thể làm gì hơn. Nó hừ một tiếng như trẻ con giận lẫy, trước mắt cô bỗng nhiên xuất hiện một bảng số liệu.

Tên: Khương Đường

Tuổi: 24

Tình trạng: Đã chết

Số nhiệm vụ đã làm: 0

Số nhiệm vụ đã hoàn thành: 0

Số điểm tích lũy: 0

Giá trị vũ lực: Không xác định

Chỉ số thông minh: Không xác định

Phụ kiện: Không có

Hệ thống đọc ra xong liền cảm thấy kì quặc. Tại sao giá trị vũ lực và chỉ số thông minh lại không xác định? Nó bị lỗi ở đâu sao?

Nó im lặng ghi nhớ điều này rồi nói tiếp: “Vì là lần đầu tiên ký chủ thực hiện nhiệm vụ lịch kiếp cho nên hệ thống sẽ tặng ký chủ 50 điểm tích lũy.”

“Đang cập nhật...”

Tên: Khương Đường

Tuổi: 24

Tình trạng: Đã chết

Số nhiệm vụ đã làm: 0

Số nhiệm vụ đã hoàn thành: 0

Số điểm tích lũy: 50

Giá trị vũ lực: Không xác định

Chỉ số thông minh: Không xác định

Phụ kiện: Không có

“Cập nhật hoàn tất, ký chủ có muốn tiến vào vị diện đầu tiên không ạ?”

Khương Đường “ừ” một tiếng, lập tức trước mắt cô liền tối sầm lại.