Xuyên Nhanh: Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ

Chương 43: Người Giám Hộ Của Mãnh Thú 5

Tần Kiêu chỉ ở lại có nửa ngày sau đó liền chạy mất dép, để lại một phiền toái lớn cho Tô Đường.

Nàng là bệnh nhân ở Viện Hộ Lý, viện trưởng lại cáo già xảo quyệt, nàng có thể tránh né một lần, nhưng không có nghĩa là tránh được mấy lần sau.

Nàng sầu đến nỗi muốn rụng cả tóc, muốn đi lại không thể đi, rõ ràng Tần Kiêu phát hiện ở Viện Hộ Lý có gì đó không thích hợp, nhưng không đi, ai biết tiếp theo chính mình phải đối mặt với cái gì.

Nàng gãi gãi tóc, trùng hợp lúc này vừa tới thời điểm cơm chiều, nhìn một hàng thuốc dinh dưỡng, nàng quyết tâm nhất định phải rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.

"Cẩu tử, cho ta một phần số liệu, ở trong Viện Hộ Lý này có bao nhiêu người có tinh thần lực bị hỏng."

Hệ thống, "Trước mắt ở Viện Hộ Lý này có 108 bệnh nhân, ngoại trừ 68 người là người bình thường, còn lại 40 người đều là người không có quyền cũng có thế." Nói xong, liền đưa ra một phần số liệu, 40 người này hầu hết từ các gia tộc hiển hách, như Tiểu Ong Mật tiểu thư, là con gái của bá tước, chẳng qua là do mẹ kế hãm hại, mới bị đưa vào đây.

Tô Đường cầm trên tay số liệu, không tiếng động cong cong môi.

Tại thế giới này nàng không có thực lực, bất quá nếu chữa khỏi những người này, đó là đối đầu với Tần Kiêu, cũng sẽ không bị động như vậy.

"Tra một chút về nơi phát thuốc."

Muốn giải quyết sự tình, phải giải quyết từ ngọn nguồn.

Hệ thống, "Thế giới ngầm của tinh cầu Tắc La."

Tinh cầu Tắc La là một địa điểm màu xám, thế lực bên trong rắc rối phức tạp, đối phương giấu ở nơi nào, cũng không kỳ quái.

Đem sự tình suy luận ra hết, đang định lấp đầy bụng, lại đột nhiên phát hiện thuốc dinh dưỡng không đúng.

Tô Đường ghét bỏ đem thuốc dinh dưỡng ném ở một bên, thân phận hiện tại của nàng là người giám hộ của Tần Kiêu, viện trưởng không xác định nàng điên thật hay giả điên, có thể trộm hạ thuốc, nếu giả điên cũng có thể thành điên thật.

Đối phương đã chờ không kịp, Tô Đường chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ, "Cẩu tử, vô hiệu hóa hết tất cả camera, chúng ta về nhà trước."

Lúc trước vì cứu Tần Kiêu, toàn bộ nhà nàng đều biến thành phòng thí nghiệm, bên trong có đầy đủ tất cả các loại thuốc, trước tiên cứ tìm cách về nhà, cứu được cái gì thì cứu.

Hệ thống, "Muốn làm cái đó, thì phải khấu trừ tích phân.

Ngươi biết đấy, những việc cần yêu cầu năng lượng, chỉ có thể khấu trừ tích phân trên ký chủ."

Tô Đường kêu một cái tâm tắc, nàng cần cù chăm chỉ làm nhiều nhiệm vụ như vậy, thật vất vả lắm mới tích góp đủ một vạn tích phân, nguyên tưởng rằng có thể về hưu dưỡng già, kết quả còn phải chạy tới các thế giới chữa trị, chữa trị cũng liền thôi, còn muốn trừ tích phân của nàng!

Nàng nhẫn nhịn, cắn răng nói: "Nhiều hay ít."

Hệ thống, "Mười tích phân."

Edit by AShu ^_^.

Tô Đường nghe xong trước mắt liền muốn ngất xỉu, ở nhiệm vụ thứ nhất tích phân đều cầm đi cứu ca ca tiện nghi kia, đến bây giờ tính toán cũng mất gần 30 tích phân.

"Dùng!" Nói xong, nàng từ giường đứng lên.

Nàng cả người tức giận, hệ thống lập tức vô hiệu hóa hết tất cả camera, nếu nàng không làm cái gì hết, thì thật xin lỗi tích phân mà mình đã bỏ ra.

Vì thế, nàng quyết định phóng hỏa, Viện Hộ Lý phân ra mấy tầng lầu, một tầng dùng để cất giữ tất cả thuốc cùng với thiết bị y tế và phòng thí nghiệm, một tầng khác là dành cho người bệnh, còn lại là phòng của bác sĩ cùng viện trưởng.

Tô Đường phóng hỏa lại trùng hợp đốt tầng lầu đựng thiết bị cùng tầng của viện trưởng.

Đương nhiên, đốt hai tầng đó là chưa đủ, nàng còn nhân cơ hội thả một số người bệnh là thành phần nguy hiểm.

Một đêm này ở Viện Hộ Lý, phá lệ náo nhiệt, căn bản không ai chú ý có người đã lẻn đi.

Tô Đường tùy tay mà mượn áo bác sĩ cùng với tiền, trực tiếp gọi xe chở mình về nhà.

Ba tháng không về nhà, nàng cũng không lo lắng trong nhà có cái gì đó ngoài ý muốn, phải biết rằng lúc trước vì muốn bảo đảm an toàn cho mình, nàng tốn rất nhiều tiền để chế tạo cửa ra vào, tiểu tặc bình thường căn bản không vào được, trừ phi ngươi đốt nhà thì mới vào được.

Yêu cầu những trang web truyện như , timtruyen gì gì đó, các bạn copy truyện mình ko sao nhưng đừng bỏ tên editor ra chớ.

(Xin lỗi mấy bạn đã làm phiền nha)

Sau đó, nàng đứng ngay cửa nhà mình thấy một người tính tình tương đối nóng nảy.....nguyên soái đại nhân.

Hắn đang mặc quân phục, dáng người cao gầy, thấy nàng đi tới, mỉm cười một cách thân sĩ, "Tiểu thư hoa ăn thịt người, buổi tối hảo a."

Tô Đường, "Không tốt, ngài lui ra được không?"

Tần Kiêu không những không lui, mà còn tiến lên một bước, "Tôi nghe nói Viện Hộ Lý bị cháy, tiểu thư hoa ăn thịt người quả là danh bất hư truyền."

Tô Đường thực sự không có kiên nhẫn, nàng chỉ có thời gian đêm này thôi, thực sự không muốn trò chuyện với hắn.

Nga, ngươi muốn nói nếu nam chủ đứng trước mặt ngươi, vì sao không ôm đùi, bởi vì gia hỏa này âm khí thất thường, ngươi nhào lên ôm đùi chỉ có một kết cục, chính là một chân đá chết.

Tô Đường biết nam chủ cũng không tín nhiệm mình, cho nên lần này nàng lười không thèm nói, trực tiếp mở cửa ra, sau đó phịch một tiếng, căn bản không cho đối phương có cơ hội tiến vào.

Tần Kiêu đứng ở dưới bóng đêm mê ly, ánh mắt đen tối không rõ, khóe miệng cong cong lên hơi hơi cười.

Mèo con so với tưởng tượng hắn càng thú vị hơn, lúc trước chữa bệnh cho hắn, thật đúng là làm khó nàng, đem ẩn nhẫn chính mình thành một người nhu nhược như vậy.

Tô Đường về lại nhà, quần áo cũng lười thay, trực tiếp chạy về hướng phòng thí nghiệm, chế thuốc thì cần một thời gian nhất định, chờ tới khi trời sáng, nàng liền chế được 20 ống thuốc, bất quá nhiêu đó cũng đã đủ.

Nàng lấy ba lô ra, dự định tới khi trời tối sẽ trở về, kết quả phát hiện Tần Kiêu cư nhiên còn ở đây.

Nàng nhướng mày, cái cẩu tính tình của Tần Kiêu nàng đã biết quá rõ, làm hắn đứng đợi người, đừng nói cả đêm, ngay cả mười phút là điều không thể, kết quả một vị như vậy, liền đứng đợi nàng cả một đêm.

Tần Kiêu nháy cặp mắt lục bảo, "Không biết tại hạ có được vinh hạnh đưa tiểu thư hoa ăn thịt người trở về hay không?"

Tô Đường nhìn hắn, cả người sạch sẽ nhanh nhẹn, không một câu vô nghĩa, mở cửa xe, trực tiếp ngồi vào trong xe.

Nàng sảng khoái như vậy, làm cho tâm tình của Tần Kiêu vì đã đợi một đêm tốt lên không ít.

Làm hắn đợi cả đêm, đích xác đã hao hết sự kiên nhẫn của hắn, hắn nguyên bản tính toán phá cửa mà vào, kết quả thủ hạ nói gác cổng căn bản phá không được, trừ phi là đốt nhà.

Nhưng nếu như đốt nhà, người bên trong căn bản không thoát ra được.

Vật nhỏ phức tạp hơn so với tưởng tượng của hắn, nếu như là một nhà của người bình thường, ai lại biến nhà mình thành tường đồng vách sắt, nhưng mà, hắn thực sự tò mò nàng rốt cuộc đến từ nơi nào.

Người như vậy, thông tin bên trong tư liệu tra được không thể tin hoàn toàn.

"Tiểu thư hoa ăn thịt người, có một việc tôi khá tò mò." Hắn rút từ trên người một điếu thuốc, vẫn như cũ không bật lửa, liền như vậy ngậm trong miệng, "Cô đến tột cùng là thứ gì?"

Tô Đường mắt nhìn thẳng, từ lúc lên xe đã cự tuyệt nói chuyện với hắn, nghe được lời này, cũng không tức giận, nở một nụ cười chuyên nghiệp, "Ngài rốt cuộc muốn nghe phiên bản nào?"

Edit by AShu ^_^.

Tần Kiêu sửng sốt, chợt cười lên tiếng.

Vật nhỏ này, rốt cuộc lấy tự tin từ đâu, cư nhiên chống đối với hắn? Bất quá, nàng thể hiện trên một khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu như thế, hắn lại càng thích bộ dáng hện tại của nàng.

.

Truyện chính ở [ TR UМtruyen.OR G ]

Bên trong xe một bầu không khí an tĩnh, không khí có chút nguy hiểm.

Tần Kiêu đang nghĩ có nên bắt nàng vào quân khu hay không, mèo con đột nhiên mở miệng.

Tô Đường, "Nguyên soái, tôi có thể cứu quan chỉ huy đệ nhất quân đoàn của ngài."

Lời này vừa nói ra, đánh gãy suy nghĩ của Tần Kiêu, hắn ngẩng đầu, lười nhác mà nhìn tiểu cô nương dám giằng co với hắn, "Nói thử xem."

Tô Đường, "Có một số việc đừng hỏi."

Ý tứ trong lời nói của nàng rất đơn giản, đơn giản chính là không muốn cùng hắn liên hệ quá nhiều.

Nhưng có đại ân tình cứu hắn như vậy, nói ném có thể ném, quyết đoán như vậy, càng làm hắn thêm tò mò, nàng đến tột cùng muốn làm cái gì?.