Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội

Chương 100: Lão công hôm nay vẫn chưa thể hoá hình _ 1

Xương An Diệp không biết tại sao toàn thân lại đau nhức, y như là vừa bị đánh một trận, toàn thân đều là vết roi xanh tím, có nhiều chỗ còn cô đọng đen sì dọa người, máu từ vết thương một vài khô khốc, một vài có lẽ là vết thương mới, máu vẫn không ngừng chảy.

Cậu nhìn xung quanh, là một căn phòng, ngoài một cái giường đơn sơ cùng một chiếc cửa sổ bị bịt kín khiến căn phòng mơ hồ chìm vào bóng đêm thì hoàn toàn không còn gì.

[ Chào mừng khí chủ đến với vị diện cấp trung mới. Phỉ thúy hiện tại: 6395. Thưởng phụ: dị năng hệ băng. ]

Xương An Diệp đau đến mức nói không nên lời, cậu chỉ ngước lên trần nhà trầm tĩnh. Dị năng hệ băng sao?! Hệ thống không biết có đọc được ý không nhưng cốt truyện rất nhanh đã được truyền vào não bộ.

Thế giới tương lai đa dạng chủng loài, tất cả các thú vật đều có thể hóa hình gọi chung là nhân thú, cùng chung sống với nhau ở cùng một thời không.Con người vẫn tồn tại nhưng dân số dần trở nên ít đi, chỉ chiếm chưa đến 5%.

Nam chính Cư Đồ Tích là một tên lưu manh đầu đường xó chợ, thân phận bí hiểm không thể bật mí, nghe nói hắn mồ côi cha mẹ, từ nhỏ sống với bà nội. Bản tính rất là tàn độc, hung bạo, chỉ cần làm hắn chướng mắt, tuyệt đối đừng nghĩ đến ngày mai.

Nữ chính Thiều Y Hoa là một Chu Tước kiều diễm động lòng người, là tiểu công chúa Thiều gia nâng niu trong lòng bàn tay, từ nhỏ luôn sống trong những quy củ hà khắc của gia tộc, gò bó với thân phận một tiểu thư con nhà quyền quý, dòng máu thượng đẳng trời ban. Đối với việc phải đặt lợi ích của gia tộc lên trên hạnh phúc, tự do của bản thân, Thiều Y Hoa đã sớm chán ngấy với nó.

Hai người, hai thái cực, mấu chốt chính là rất nhiều câu chuyện tình cẩu huyết đều là hai cực khác biệt này sẽ hút nhau. Tạo nên một tình yêu không ngược thì cũng phải ngọt.

Thân phận của Xương An Diệp chính là một con người bình thường đến không thể bình thường hơn, nghe thấy liền tủi thân. Mẹ mất sớm, cha cờ bạc rượu chè nợ nần chồng chất bèn đem bán nguyên thân cho bọn vay lạng lãi. Xương An Diệp lớn lên xinh đẹp, một ánh nhìn cũng khiến người khác thần hồn điên đảo, rất nhanh bị một số tên ý đồ không tốt để mắt tới.

Bọn cho vay lạng lãi như vớ được tiền, liền rao bán cậu với giá cao gấp 10, Xương An Diệp không chịu liền bị đánh cho thừa sống thiếu chết. Chân tay, cơ thể có thể bị thương nhưng mặt tuyệt đối không thể.

“ Chữa thương đi hệ thống.”

[ Có rất nhiều mức giá cho kí chủ lựa chọn. Chữa tận gốc làm lành vết thương và giảm đau: 1000 phỉ thúy, chữa nội thương: 600 phỉ thúy, chữa ngoài da: 200 phỉ thúy. Xin hỏi ngài muốn mức nào?]

Má nó, ăn cướp kìa.

“ Chữa nội thương đi.” Tạm thời giảm đau cái đã, chân tay cậu sắp muốn què rồi, vết thương ngoài da thì kệ đi. Đáng ghét, tại sao hai vị diện cấp trung lúc đến không bị đánh què chân thì cũng là thương tích đầy mình. Nhẹ nhàng truyền tống tí đi nèo.

Xương An Diệp nhanh chóng được hệ thống chưa thương, cùng lúc thì tiếng bước chân bên ngoài cũng truyền đến. Xương An Diệp không kịp nghĩ nhiều mà núp dưới gầm giường.

“ mày có tiền không mà đòi mua hắn thế? Cư Đồ Tích?” Một tên mặc vest đen có vẻ nghi ngờ nhìn một thiếu niên trẻ tuổi. Thiếu niên với mái tóc xám tro híp con mắt đầy nguy hiểm, tên mặc áo đen liền giơ hai tay ra vẻ đầu hàng: “ Ok, ok, chỗ quen biết nên ưu tiên mày trước đó, giảm giá cho mày luôn.”

Thiếu niên nhếch mép, cà lơ phất phơ liếc tên kia, không nói không rằng đạp tung cửa đi vào.

Xương An Diệp nghe động tĩnh lớn, cũng nghe được đối thoại của hai người kia. Cậu còn phải đi tìm lão công a. Sao có thể để mình rơi vào tay kẻ khác. Xương An Diệp âm thầm niệm phép, nếu như tên kia dám tấn công, cậu sẽ một cho hắn 1 nhát, đâm chết tên đó.

“ Má nó, người đâu rồi?!” Tên kia hốt hoảng hò hét, hắn chạy ra ngoài thúc giục đàn em đi tìm.

Thiếu niên vẫn đứng đó không hề có ý định rời đi, hắn đảo con ngươi, đồng tử lóe lên một mạt dị sắc. Hắn đến bên cái giường, ánh mắt như tìm tòi nghiên cứu, mỗi bước chậm rãi nện xuống sàn nhà khiến Xương An Diệp có chút trì độn. Khí tức này thật quen thuộc.

Chiếc giường bỗng dưng rung chuyển, theo đó nổ tan từng mảnh, Xương An Diệp phản xạ nhanh hơn một bước, cậu tạo một băng phiến, bảo vệ chính mình.

Cậu vừa tốn 600 phỉ thúy chữa nội thương đó, đừng có đánh nhau được hông. TAT

Cư Đồ Tích nhướn mày, vung tay.

Xương An Diệp chỉ vừa mới than một tiếng, một cỗ uy áp bỗng dưng ập tới, cậu ôm ngực, gương mặt tức thì nhăn nhó. Thở không được, chân tay cũng trở nên vô lực. Ý thức cũng dần mờ hồ, thân thể nặng nề rơi vào vòng tay của đối phương.