Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Thật Uy Vũ!

Chương 96: Ngoại Truyện Giao Thừa Thật Vất Vả [1]

Hôm nay là ngày 30 âm lịch, đúng như các bạn nghĩ đấy hôm nay chính ngày giao thoa chuẩn bị sang năm mới rồi, ai ai cũng vội vã chuẩn bị mọi thứ mới mẻ.

Lăng Ngôn Nguyệt cũng thế, y chính là kẻ cuồng mua sắm! Từ buổi sáng sớm tỉnh dậy đã không thấy mặt, khi tôi bước xuống nhà cũng chỉ thấy thức ăn đã chuẩn bị sẵn kèm dòng chữ

"Bảo bối anh đi đến trung tâm thương mại mua sắm chút đồ mới, lúc về sẽ có quà cho em. Còn nữa nhớ ăn sáng nhé. Yêu em.

Ngôn Nguyệt."

Nhược Vũ thở dài nhìn xung quanh căn phòng đã được dọn dẹp sạch đến mức sàn nhà còn có thể soi được mặt! Cô đi đến ghế sopha nằm xuống tùy tiện cầm lấy một cuốn sách mà đọc, vài phút sau đó cơn buồn ngủ liền ập xuống cứ như vậy Nhược Vũ chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Bên ngoài, một đám người ăn mặc kì lạ đã đứng trước cửa từ bao giờ, gương mặt bọn họ đúng là tuyệt sắc mĩ nam thuộc hàng cực phẩm thu hút người khác, các chị gái đang đi trên đường cũng phải rút điện thoại ra bắt đầu điên cuồng chụp liên tục, một nam nhân trong số họ lên tiếng thảo luận: "Cuối cùng cũng đến được đây, Thẩm Hàn tôi rất tò mò người thực sự làm tôi rung động dung mạo như thế nào."

Nam nhân y phục cổ trang soái khí nói." Bổn vương đường đường là vương gia một nước lại bị cái quỷ gì đó gọi là hệ thống đưa đến đây! Bổn vương cũng tò mò dung mạo nàng ta."

Nam nhân khác bá đạo đáp." Lăng Trình Mặc tôi sau khi nghe cái hệ thống kể lại mọi chuyện, cảm thấy nữ nhân này là đã trêu chọc trúng tôi rồi! Nhất định phải gặp được người! "

Con dơi trong túi áo khoác của nam nhân y phục cổ trang kia lạnh nhạt nói." Mau vào trong đi, ta cảm thấy mùi hương quen thuộc trong đó, các người đừng đứng đó nói nhảm nhí nữa!"

Bốn người nam nhân cực phẩm cứ như vậy tự nhiên đi vào trong mở cửa nhà mà bước vào, nam nhân mặc y phục cổ trang cảnh giác mà rút kiếm ra từng bước từng bước cẩn thận đi vào. Bọn họ đi đến trước ghế sopha nhìn thấy một nữ nhân đang nằm hình như đã ngủ thân hình quyến rũ mê người, gương mặt bị quyển sách che đi không nhìn rõ dung mạo.

Con dơi trong túi áo lúc này hóa thành hình người một thiếu niên soái khí làn da trắng sứ như bạch ngọc, thiếu niên đi lại gần nhìn nữ nhân đang ngủ rồi như phát hiện điều gì vội lùi lại phía sau hét lên." Cô ta không phải là Elise Hilga sao, cái mùi này quả thật không nhầm được! Cái quỷ hệ thống kia là muốn đưa tôi đến đây giết cô ta ư?"

Người tên là Thẩm Hàn đáp." Từ từ, đây là thời hiện đại giết ngượ là phạm pháp, kìm chế bản thân một chút đi, dù gì cô ấy cũng là phụ nữ, có thể ga lăng chút không?"

Nhược Vũ nghe được tiếng ồn liền trở mình nghiên qua, quyển sách trên mặt vì thế cũng rơi xuống, Lăng Trình Mặc đứng cạnh cũng đỡ được quyển sách nhưng bên trong hình ảnh gì đó cũng rơi ra bên ngoài.

Thẩm Hàn đi đến từ từ ngồi xuống nhặt lên từng bức ảnh, trong ảnh là hình ảnh của các nam nhân khác nhau, ba người kia cũng đi đến xem từng tấm từng tấm, bọn họ sau khi xem xong cũng đen mặt nhìn qua Nhược Vũ đang ngủ ánh mắt muốn đánh người.

Nam nhân y phục cổ trang kia không cẩn thận làm rơi thanh kiếm xuống, âm thanh keng vang lên kéo Nhược Vũ đang ngủ tỉnh lại ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh, cô mơ màng nhìn hình ảnh trước mặt mờ ảo mà mặt ngờ nghệch ra vài phút sau mới bắt đầu phản ứng lại hét lên.

"Aaaaaaaaaaaaaaaa! THẨM HÀN! LĂNG TRÌNH MẶC! CỬU THANH HÀN! ALWAR! TẠI SAO CÁC NGƯỜI LẠI Ở ĐÂY? "

Cái quỷ gì thế này sao các người lại ở đây?

Tôi đã làm xong nhiệm vụ rồi mà?

Hệ thống ngươi ở đâu?

Sao lại bài trò trêu ta!

Nhược Vũ sau khi hét xong bình tĩnh lại mặt lạnh vờ hỏi." Các người là ai sao lại vào nhà của tôi? Mau đi ra ngoài nếu không tôi liền báo cảnh sát!"

Lăng Trình Mặc lại gần cầm lấy tay Nhược Vũ nhướm mày hỏi." Em thật sự không biết tôi là ai ư?"

Nhược Vũ liên tục gật đầu, Lăng Trình Mặc lại cười nói." Ồ vậy sao biết tôi tên là Lăng Trình Mặc? Em đang đùa tôi ư? N_H_Ư_Ợ_C V_Ũ"

"Chỉ là hiểu nhầm thôi, tôi thật sự không biết gì cả, các người có tin không?"

Nhược Vũ lướt nhìn qua bốn người kia, gương mặt bọn họ người tức giận người lại chờ đợi câu trả lời, Nhược Vũ hết cách đành thở dài nói. " Đúng là tôi sai khi khiến vài người bị thương tâm mà chết nhưng mà các anh bây giờ cũng đang sống sờ sờ đó thôi, ai biểu tra nam làm gì! Các anh tại sao lại đến được đây?!!! "