Editor: Ochibi
Thân hình tuyết trắng của Từ Như Ý nhanh chóng triển lộ. Dưới xương quai xanh tiểu xảo xinh đẹp, một đôi ngực no đủ đứng thẳng trước mặt hắn.
Nàng theo bản năng dùng tay che đậy, lại bị hắn bắt lấy. Bàn tay to lớn nắm cổ tay tinh tế, cảm xúc vô cùng tuyệt.
“Từ quý nhân, đây là muốn chơi lạt mềm buộc chặt với trẫm sao?” Mắt hắn mang ý cười nhìn chăm chú nàng.
Lúc này đây, Dạ Vô Thương thật không có nhiều lòng nghi ngờ như vậy, đơn thuần muốn trêu chọc nàng mà thôi. Ở trên giường, hắn luôn luôn không thích nghiêm túc quá mức.
Tay Từ Như Ý bị hắn bắt lấy, cũng không tính tránh thoát. Nàng lắc đầu, “Thần thiếp rất muốn làm như vậy, để cho Hoàng Thượng đặt nhiều tâm tư ở chỗ này một chút…… Nhưng Hoàng Thượng chỗ nào dễ bị lừa thế đâu?”
“Ha ha ha……” Hắn cười cực kỳ vui vẻ. Hắn thích nàng thành thật, hơn nữa, lời này rõ ràng là biến tướng khen tặng, “Nói đi, còn nghĩ muốn cái gì?”
“Muốn nghe Hoàng Thượng gọi tên thần thiếp.”
Yêu cầu này của nàng kỳ thật rất quá phận. Chỉ có người thân mật nhất mới có thể kêu tên đối phương, đây tương đương với gián tiếp cầu tình yêu. Mà tình yêu của hoàng đế, đâu có dễ dàng đạt đến như vậy?
Nhưng mà, tuy rằng Dạ Vô Thương bạc tình, lại luôn luôn thích tình thú thế này. Hơn nữa tâm tình hắn rất tốt, cũng không hề so đo.
Hắn thưởng thức tay nhỏ mềm mại không xương của nàng, thanh tuyến trầm thấp mang theo từ tính, hệt như có ma lực.
Dạ Vô Thương kêu lên: “Như Ý.”
“Hoàng Thượng.” Nàng lộ ra nụ cười vui sướng.
Dạ Vô Thương lột bỏ toàn bộ xiêm y của nàng, ôm eo nàng, cùng nàng lẳng lặng đối diện.
Nàng có một đôi mắt xinh đẹp, bên trong như trời cao cuồn cuộn, làm người say mê.
“Như Ý.” Hắn kêu lần nữa. Đột nhiên phát hiện, tên này rất đặc biệt, hơn nữa đặc biệt dễ nghe.
Từ Như Ý không nghĩ lại cùng hắn tiếp tục dây dưa, trực tiếp triệu hồi khế ước linh hồn.
Khế ước linh hồn độ mô phỏng rất cao được đưa vào số liệu đại lượng, để ứng đối các loại tình huống.
Lúc này nàng, đang vô cùng ngoan ngoãn nằm ở nơi đó, Dạ Vô Thương tùy ý ở trên người nàng lăn lộn các loại, cũng cực lực phối hợp với hắn.
Một đêm này, hắn có chút phấn khởi, ở trên người nàng phá lệ ra sức, rất là tận hứng.
Ngày hôm sau, lúc Dạ Vô Thương tỉnh lại nàng đã không ở bên cạnh. Vuốt chỗ kế bên trống rỗng, không khỏi có chút mất mát.
Hắn đứng dậy tròng lên giày, nhìn Từ Như Ý đang ngồi trước gương đồng trang điểm.
Nàng chỉ mặc một áo trong tơ lụa màu trắng, vai mảnh khảnh đơn bạc hiu quạnh. Tóc dài mượt mà bóng loáng, như thác nước rối tung ở sau người.
Từ góc độ của hắn, vừa lúc có thể nhìn trộm hình ảnh trong gương đồng. Môi nàng hơi hơi giơ lên, biểu hiện ra tâm tình rất tốt. Trên mặt có nhàn nhạt đỏ ửng, vô cùng chọc người thích.
Biểu tình nàng thỏa mãn, khiến tâm Dạ Vô Thương cực đại sung sướng.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 45, độ hảo cảm đối với Thi Giai Nghi là 20. Mị lực của sắc đẹp quả nhiên vô tận, áp dụng cho bất cứ thời đại nào! 】
Dạ Vô Thương đã đi tới, đứng phía sau nàng. Từ Như Ý cảm giác một bàn tay đè trên mu bàn tay mình.
“Như Ý, ta giúp nàng chải tóc.” Dạ Vô Thương cười nhạt nói.
Từ Như Ý tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh, đứng lên, “Hoàng Thượng……”
“Đừng nhúc nhích.” Dạ Vô Thương đỡ lấy vai nàng, ngăn cản động tác nàng quỳ xuống hành lễ.
Hắn vẫn là lần đầu tiên chải đầu cho nữ tử, nào ngờ cảm giác lại tốt như vậy!
Tóc nàng mượt mà nhu thuận, giống tơ lụa tốt nhất, mang theo lạnh lẽo nhè nhẹ, nhẹ nhàng chải đến cuối.
Chải xong, hắn kéo Từ Như Ý, xoay người nàng, “Để trẫm nhìn xem.”