[ Xuyên nhanh] Ta muốn nghỉ hưu

Chương 48: Trừng phạt thế giới 13

Gã gục trên giường, một tuần nay hắn mới được chút thư giãn gân cốt cũng không cần mặc bành tô to tướng đi ra ngoài với cái thời tiết này nữa. Nhưng một tuần biến mất tên kia cũng đi ra ngoài làm nhiệm vụ không đặc tâm đến mình, nếu lúc trước còn là con cụp tai miêu hắn thể nào cũng dở trò lưu manh,... haizz hắn cũng nên tìm một chỗ khác dọn đi, Văn Mang đối với người khiết phích thật quá nặng, Tu Y nhiệm vụ chỉ còn trừng phạt tiến độ nên ở bên Văn Mang không tính bắt buộc đi.

bảy ngày mệt mỏi hắn cũng tâm chìm vào mộng, sở hữu mộng mờ ảo hư vô, rất quen thuộc Tu y biết thân thể này không phải là mình cũng là mình, hắn vô pháp điều khiển chân cứ chạy về một hướng tìm kiếm nhưng tuyệt vọng hắn lại lần nữa tỉnh dậy.

Nắng sáng mạnh làm lóa mắt, mơ mơ nhìn nhắc xung quanh- Quên hắn đang ở nhà Văn Mang?- Văn Mang về nhà?

Dưới bếp lộn xộn tiếng bếp dĩa, còn có chút mùi hương đồ ăn, nhưng Văn Mang đồ ăn bình thường cũng không tệ vậy cái mùi khét cháy này là thế nào?

Hắn lén nhìn bên nhà bếp, có bóng thư sinh dáng người đối diện bóng lưng không thấy được mặt nhưng hắc khí bên hắn quả thật không thể làm lơ " Ngươi là ai?"

Thanh niên hơi giật mình quay người lại... nhưng Tu Y hắn lại lần nữa tỉnh dậy- đây là có chuyện gì ? Hắn chạy vội vào bếp nhưng mọi thứ phi thường sạch sẽ không có gì sai biệt với hôm qua, cũng không có dấu hiệu có người vừa ở đây.

Quái lạ?

Nhanh chóng trôi qua hắn cũng kéo thẳng đến hơn một tháng- Văn Mang cũng hơn một tháng không về? Tu Y cũng tìm được cho mình riêng căn hộ, nói đúng hơn là nhờ Lạc Dương cùng Lực Tử giúp đỡ đôi chút.

Tử Kỳ cũng không có cơ hội cùng nàng tiếp xúc, nàng bên Ất Thương dường như 24h. Nên Tu Y chỉ tạm hoãn kế hoạch sang một bên.

" Hỏa Y hôm nay lại ra săn tang thi hả?"

Tu Y gật gật đầu, nam nhân kia thấy vậy hào hứng bước tới hắn: " Trùng hợp nga, ta cũng muốn kiếm thêm ít tiền đâu"

Nam nhân tên Kiêm Vĩnh là ba bậc kim hệ dị năng, là hàng xóm của hắn. Kiêm Vĩnh cũng khá tốt tính chỉ có điều hơi ồn ào đôi chút.

" A~~~ kéo một ngày trời ta chỉ thu được mười cái tinh thạch, còn ngươi đâu?" Kiêm Vĩnh vác cánh tay lên vai Tu Y.

Tu Y lách người ra xú mặt bỏ tay thúi của Kiêm Vĩnh, Kiêm Vĩnh cũng đồng dạng xụ mặt trang đáng thương hừ hừ cùng hắn dỗi: " Nga ca mượn ngươi vác vai chút cần gì căng thẳng vậy?"

Căng thẳng? Đây là lòng tự tôn đó tưởng chân dài là kiêu hả? Dưới đài áo khoác hắn đuôi không khỏi dựng lên.

" Năm mươi viên" dựng ngươi.

Kiêm Vĩnh: "ha hả"-ngươi giỏi ngươi có quyền.

" Hỏa Y ngươi đây a!"

Văn Mang? Hắn về rồi! -" Ngươi về rồi?"

Văn mang hai mắt nhìn thẳng vào cánh tay của Kiêm Vĩnh gác lên Tu Y, hắn không chịu được tức giận, một tháng trước Hỏa Hỏa biến người hắn cảm thấy có chút lạ trong người, Hỏa Hỏa theo Lạc Dương cùng Lực tử đi hắn cũng có chút sinh khí, khi một tháng sau về nhà thì thấy nhà toàn mảnh bụi che kín mặt bàn, không chút hơi thở người sống qua, hắn nổi bạo. Hỏi lạc Dương mới biết Tu Y yêu cầu chuyển đi, hắn vì sao lại muốn chuyển đi? Không cho hắn ngủ trên giường đi? Lúc còn là miêu Hỏa hỏa luôn muốn lên giường cùng ngủ, chẳng lẽ là vì chuyện đó???

Không cam lòng hắn theo Lạc dương báo địa chỉ chạy kiếm hắn miêu, nhưng tới nơi lại không có ai? Xung quanh người nói hắn cùng với cái gì kiêm gì đó đi ra ngoài dọn dẹp, dính bộ dáng kia, thật dơ. Một người chứa bao nhiêu vi khuẩn sao Hỏa Hỏa lại làm tên kia chạm vào- hảo dơ về nhà phải rửa sạch một lần. ( sai sai :) )

" Ân về rồi đây là?"

" Hàng xóm của ta, tên Kiêm Vĩnh, Kiêm Vĩnh đây là..." chủ nhân cũ? Đương nhiên hắn không nói vậy.

" ...đây là bạn ta tên Văn Mang"

" Văn Mang ngươi hảo a!" Kiêm Vĩnh đưa tay ra.

Văn Mang miệng cười gượng, hai răng niết chặt nhau, nhìn hữu lực bàn tay đưa về phía mình, Văn Mang không rõ sao trước kia ảo giác vi khuẩn đã trị sạch nay lại thấy đứa ngàn đen vi khuẩn trên tay hắn chi chít, thật sự hảo ghê tởm.

" nếu không có gì ta về trước" Tu Y ném đuôi kéo Kiêm Vĩnh tính toán chạy nhưng hắn đuôi hư không bị năm lại, chịu đựng rùng mình, mỉm cười nhìn Văn Mang " Ngươi đây là làm gì?"

Văn Mang nhìn sau phùng phình lớp áo kia chỉ lộ cái nụ cười cũng rõ Tu y giờ là gì tâm tình, lại túm cái nữa nhẹ giọng hống " Ta mèo bỏ nhà đi ngươi giúp ta tìm về đi, ngươi cùng nó vẫn khá thân, có lẽ ngươi sẽ tìm được đi"

Hắn thật sẽ không chột dạ! Ân! Cuối cùng Tu Y vẫn theo Văn Mang về nhà, mình Kiêm Vĩnh vẫn mộng bức hình như bạn của tu y ghét hắn thì phải??? ( mộ anh đã có mời anh vào nằm để em đắp ạ"