Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Chương 44-2: Trò chơi tình yêu và hôn nhân (1)-2

(1)-2

Đến muốn kiểm tra một chút trạng thái thân thể hiện tại, rốt cuộc đây là thân thể phụ nữ đã kết hôn, mọi tình huống đều có khả năng.

Ở bệnh viện kiểm tra một lúc, bác sĩ xác nhận không mang thai, Cẩm Vinh cũng nhẹ nhàng thở ra, may mắn không mang thai. Nếu phải phá thai, tổn thương đối với thân thể phụ nữ là rất lớn.

Cẩm Vinh xem xong sau, thu y bạ và giấy kết quả vào túi, đang muốn rời đi bệnh viện thì bất chợt gặp phải người quen, chuẩn xác là người quen của nguyên thân, khuê mật nữ chủ Tiêu Tiêu cùng bằng hữu nam chủ Lâm Yến.

Kết thúc tiểu thuyết, bọn họ cũng đến với nhau.

"Cẩm Vinh?" Tiêu Tiêu kinh ngạc nói, không màng vừa rồi cùng Lâm Yến vui đùa. "Cậu như thế nào ở bệnh viện?"

Phía sau Cẩm Vinh, vừa lúc là khoa phụ sản.

"Kinh nguyệt không đều, sợ là có bệnh gì." Cẩm Vinh mặt không đổi sắc đáp lời, tới khám phụ khao cũng không chỉ có kiểm tra xem mang thai hay không.

Mà thân là đại nam nhân Lâm Yến nghe được có chút xấu hổ, hắn tới thăm bằng hữu, lại trùng hợp đụng phải Tiêu Tiêu, vì thế ha ha một câu liền đi rồi, vạn nhất các nàng lại nói đến cái gì bệnh phụ khoa, hắn liền càng xấu hổ.

"Bác sĩ nói như thế nào, ổn cả chứ?" Tiêu Tiêu tiếp tục lo lắng hỏi.

Cẩm Vinh bình tĩnh nói, "Không có việc gì, chú ý ăn uống một chút thì tốt."

"Vậy là tốt rồi." Tiêu Tiêu yên lòng, nhưng thực mau liền phát hiện Cẩm Vinh chỉ có một mìh, không khỏi oán trách, "Bạch Thiếu Trạch cũng quá vô tâm rồi, cậu không thoải mái tới bệnh viện kiểm tra cũng không biết đi cùng."

Cẩm Vinh cười cười, lại uyển chuyển từ chối cùng Tiêu Tiêu cùng nhau ăn cơm trưa.

Đi ngân hàng tra kiểm tra tài khoản, nữ chủ ngày thường tốt xấu cũng đi làm, tiền tiết kiệm cư nhiên chỉ có mấy vạn tệ, cơ bản, Tô Cẩm Vinh ngày thường tiêu tiền đều là cà thẻ Bạch Thiếu Trạch đưa cho, mua cái gì Bạch Thiếu Trạch cũng rõ ràng

Tô Cẩm Vinh tiền kiếm được đều cho cha mẹ, không lưu lại bao nhiêu, cha mẹ cũng không để ý, rốt cuộc có đứa con rể nhiều tiền như vậy.

Mới mấy vạn khối, chuyện có thể làm cũng không nhiều lắm, Cẩm Vinh cảm thán một chút.

Nguyên thân Tô Cẩm Vinh là muốn cùng Bạch Thiếu Trạch buổi trưa nay ngả bài, tuy rằng bởi vì Cẩm Vinh xuyên qua tạm thời đình chỉ, nhưng Cẩm Vinh cũng không tính toán hủy bỏ quyết định này, mà là thực hiện nó, cũng coi như là giúp nguyên thân Tô Cẩm Vinh một cái nguyện vọng.

Cẩm Vinh phần lớn thời điểm đều dùng phương thức làm việc của chính mình mà hành động, phần lớn thời điểm cũng sẽ không suy xét đến cảm thụ người khác, lần này " người khác " chính là Bạch Thiếu Trạch.

Cẩm Vinh đi vào một văn phòng luật sư.

"Xin chào, tôi muốn tìm một vị luật sư, giúp xử lí thủ tục ly hôn." Cẩm Vinh mỉm cười nói.

Lĩnh vực chuyên nghiệp để nhân sĩ chuyên nghiệp tới làm tốt.

Đem tất cả tiền trong tài khoản nguyên thân để thỉnh luật sư xử lý ly hôn, Cẩm Vinh đều cảm thấy có chút cảm động.

Người trong văn phòng luật sư văn phòng ngưi còn rất có lương tâm, đỡ đỡ mắt kính gọng mạ vàng, "Kỳ thật Tô tiểu thư, cô không cần thiết tiêu nhiều tiền như vậy, đóng dấu một phần giấy thỏa thuận ly hôn tốn không đến hai khối tiền."

Cẩm Vinh bình tĩnh nói, "Nếu có thể giải quyết như vậy, kia thỉnh giúp tôi đóng dấu giấy thỏa thuận ly hôn hơn nữa thông tri Bạch tiên sinh một tiếng."

Đối phương nhướng mày, xem ra việc này khả năng có chút khó giải quyết.Vào wattpad ủng hộ editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

"Tô tiểu thư, vậy văn phòng chúng tôi sẽ tiếp nhận ủy thác của ngài, mau chóng vì ngài chọn lựa một vị luật sư xuất sắc giúp ngài xử lý ly hôn, Tô tiểu thư còn yêu cầu gì không?."

"Được, ai làm cũng được, tôi chỉ hy vọng có thể mau chóng xử lý xong, bởi vì tôi còn có chuyện quan trọng phải làm."

So với ly hôn chuyện này quan trọng hơn nhiều.

___

Bạch Thiếu Trạch là tới gần đêm khuya mới trở về, vẫn là dì Tiếu mở cửa cho hắn, ngày thường Tô Cẩm Vinh đều ngồi ở sô pha phòng khách đọc sách hoặc xem phim truyền hình chờ hắn về.

Thường ngày Bạch Thiếu Trạch không để bụng, thậm chí cảm thấy Tô Cẩm Vinh nhiều chuyện, hôm nay người không có ở đây, ngược lại cảm thấy thiếu thiếu chút cái gì.

Càng nghĩ càng không ra, trước đi ngủ đi.

Bạch Thiếu Trạch nghĩ như vậy, cởi xuống tây trang áo khoác, định đi lên lầu, dì Tiếu nhận lấy áo khoác từ tay hắn, do dự nói, "Tiên sinh, thái thái...... Hôm nay không ở nhà."

Mặc dù không nói, tiên sinh trở về phòng cũng sẽ phát hiện thái thái không ở.

Bạch Thiếu Trạch nhíu nhíu mày, "Đi đâu?" Tô Cẩm Vinh còn học được thói đêm không về nhà ngủ?

Dì Tiếu lắc lắc đầu, "Thái thái không nói."

Bạch Thiếu Trạch vừa định gọi điện cho nhà mẹ đẻ Tô Cẩm Vinh còn có bằng hữu Tô Cẩm Vinh hỏi một chút, nhưng ngẫm lại đã muộn, "Nếu thấy cô ấy về, dì lại ra mở cửa đi."

Nói xong, liền đi lên lầu.

Nghe khẩu khí không thèm để ý của tiên sinh như vậy, dì Tiếu trong lòng đối với Tô Cẩm Vinh cũng nhịn không được sinh ra một chút đồng tình.

_____

Một buổi sáng, Bạch Thiếu Trạch ở trong công ty xử lý sự vụ, bỗng nhiên nhớ tới Tô Cẩm Vinh tối hôm qua không trở về nhà, gọi điện thoại lại trực tiếp bị cúp.

Tô Cẩm Vinh...... giám cúp điện thoại hắn?

Bạch Thiếu Trạch bị làm cho tức cười, không trở lại liền không trở lại cũng tốt, tùy tiện nàng ở bên ngoài muốn làm thế nào thì làm. Bạch Thiếu Trạch trong lòng cảm thấy, Tô Cẩm Vinh không phải về nhà mẹ đẻ, chính là ở chỗ khuê mật Tiêu Tiêu, nhưng mà thẳng đến dì Tiếu gọi điện thoại tới nói, Tô Cẩm Vinh không ở chỗ Tiêu tiểu thư, Bạch Thiếu Trạch trong lòng dâng lên một chút bất an, "Gọi điện thoại hỏi Tô gia một chút."

Nguyên bản tính toán xử lý sự vụ công ty xong, lại đi tìm Tô Cẩm Vinh, không nghĩ tới Tiêu Tiêu trực tiếp tìm tới công ty, cũng không màng thư kí ngăn trở, vọt tới trong văn phòng Bạch Thiếu Trạch, đi lên liền nói:

"Tôi gọi cho Tô thúc, Cẩm Vinh căn bản liền không trở về."

"Bạch Thiếu Trạch, cậu sao lại thế này?"

"Tô Cẩm Vinh tốt như vậy, một người hiền lành như vậy giờ lặn mất tăm, còn không chịu tiếp điện thoại của tôi, cậu làm ra chuyện gì rồi hả?"

Bạch Thiếu Trạch đỡ trán, hắn liền biết Tiêu Tiêu tính tình chính là như vậy, lúc trước hắn quaen biết Tô Cẩm Vinh cũng là nhờ Tiêu Tiêu.

"Tôi không biết." Bạch Thiếu Trạch nửa là bực bội nửa là buồn bực địa đạo.

"Cậu không biết, làm chồng mà căn bản không biết vợ mình đi đâu, còn bình tĩnh như vậy mà đến đây đi làm."

"Lúc trước, tôi không nên để Cẩm Vinh quen biết cậu." Tiêu Tiêu cả giận nói. Nếu không phải Bạch Thiếu Trạch làm cái gì, Tô Cẩm Vinh một người ôn nhu mềm yếu như thế nào sẽ rời nhà trốn đi, liền điện thoại đều không tiếp.

" thùng thùng ", tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên, đánh gãy Tiêu Tiêu cùng Bạch Thiếu Trạch, bên ngoài là trợ lý của Bạch Thiếu Trạch, hắn chần chờ một chút, "Bạch tổng, có luật sư muốn gặp ngài."

*Tác giả có lời muốn nói: Rốt cuộc xuyên làm nữ chủ, nhưng mà còn không bằng nữ xứng đâu

Cẩm Vinh: "......"