Xuyên Qua Chi Bá Ái Pháo Hôi

Chương 44: Liễu Hải Tìm Tới

Vài ngày sau,

Liễu Thiên Kỳ chia hơn 1600 linh phù bậc một trước đó còn đọng lại trong tay thành mười mấy phần, bán vào các cửa hàng linh phù lớn lớn bé bé ở Phúc Thành.

Hiện tại Liễu Thiên Kỳ đã bắt đầu học phù văn cấp ba, những loại phù cấp một trước kia vẽ cũng không còn tác dụng gì với hắn nữa, linh thạch hắn dùng tu luyện vẫn luôn do phụ thân cung cấp, chuyện này cũng làm hắn cảm thấy có chút xấu hổ, cho nên hắn đã nghĩ bắt tay bán toàn bộ linh phù bậc một.

Chạy suốt cả ngày trong thành, Liễu Thiên Kỳ bán đi tất cả linh phù cấp một trong tay, kiếm được sáu vạn tám ngàn khối linh thạch.

Sờ sờ nhẫn không gian của mình, hắn cười thầm.

Hắn nghĩ: Làm Phù Văn Sư quả nhiên là kiếm tiền, lúc này mới chỉ là linh phù cấp một đã bán nhiều linh thạch như vậy, nếu là cấp hai, cấp ba, vậy tất nhiên bán càng được nhiều linh thạch hơn nữa.

Xem ra còn cần nhiều nỗ lực học tập phù văn hơn mới phải.

Kiếm được linh thạch, tâm tình Liễu Thiên Kỳ rất tốt, hắn đi Vạn Bảo Các, tiêu hai ngàn linh thạch mua một viên Trúc Cơ đan.

Viên Trúc Cơ đan này là Liễu Thiên Kỳ mua cho Kiều Thụy.

Tuy Kiều Thụy còn chưa xuất quan, nhưng Liễu Thiên Kỳ cho rằng, Kiều Thụy là đại pháo hôi đệ nhất trong sách, tư chất tu luyện dù có không bằng nam chính, nhưng lại tốt hơn những người khác rất nhiều, không được bao lâu sẽ Trúc Cơ thôi.

Mình lấy Trúc Cơ đan trước, chờ đến thời điểm ái nhân Trúc Cơ sẽ càng thêm thuận lợi!

Lấy được đan dược, Liễu Thiên Kỳ hưng phấn đi về nhà, nghênh diện lại gặp Liễu Hải.

“Nhị bá!” Liễu Thiên Kỳ liếc thấy Liễu Hải hùng hổ, nộ mục hoành trừng, ánh mắt cứ như dao nhỏ, hận không thể trực tiếp dùng ánh mắt giết chết mình, hắn thầm nghĩ không ổn, vội vàng lấy ra ngọc bội truyền tin cùng phụ thân, trộm bóp nát ngọc bội sau lưng.

“Liễu Thiên Kỳ, ta hỏi ngươi, Lục ca ngươi có phải do ngươi giết hay không?” Liễu Hải mở miệng, lớn tiếng dò hỏi.

“Nhị bá, ngài đang nói cái gì vậy? Sao ta lại giết ta Lục ca chứ?” Liễu Thiên Kỳ lắc đầu, đương nhiên sẽ không thừa nhận.

“Không phải ngươi thì sẽ là ai? Đại bá ngươi đã tìm được thi thể Lục ca ngươi, ngọc bội của ngươi bị thi thể kia nắm chặt trong tay.

Nhất định là ngươi, nhất định là ngươi giết nhi tử ta!” Liễu Hải giận mắng, vẻ mặt chắc chắn.

Nghe vậy, Liễu Thiên Kỳ sửng sốt một chút.

Thi thể? Sao có thể, thi thể Liễu Thiên Lộ sớm bị đốt thành tro bụi rồi còn gì? Sao Liễu Giang có thể tìm được thi thể đối phương? Chẳng lẽ Liễu Giang cố ý muốn làm hại ta và phụ thân?

Nếu Liễu Thiên Kỳ nhớ không lầm, trong nguyên tác, sau khi Liễu Thiên Kỳ bị Liễu Thiên Lộ đánh chết, Liễu Giang và Liễu Hải che giấu chuyện này, nói nguyên chủ đã ăn đan dược chết bất đắc kỳ tử.

Xong việc, Liễu Hà xuất quan ôm thi thể nhi tử thương tâm muốn chết, sau đó Liễu Hà mất con đã đem hết toàn bộ yêu thương đều dành cho nữ chính, coi nữ chính như con gái ruột của mình.

Chính là tên khốn kiếp Liễu Giang này, vì lo lắng Liễu Hà cướp đoạt vị trí gia chủ của ông ta, sau khi Liễu Hà đã bồi dưỡng nữ chính thành Phù Văn Sư cấp bốn xong, độc chết Liễu Hà.

Ngẫm lại Liễu Giang tàn nhẫn độc ác, Liễu Thiên Kỳ cảm thấy, rất có khả năng là bởi vì đứa con trai ruột là mình đây không chết, nên Liễu Giang phải động thủ trước, muốn nương theo chuyện Liễu Thiên Lộ này lộng chết hắn, sau đó, lại làm phụ thân và Liễu Hải chém giết lẫn nhau, ông ta cũng dễ ngư ông đắc lợi, thuận lợi ngồi trên vị trí gia chủ.

“Nhị bá, lời này của ngài từ đâu mà ra? Thực lực Lục ca vẫn luôn ở phía trên ta, sao ta có thể giết được hắn? Nói nữa, hắn là đường ca của ta, sao ta có thể giết hắn được?” Liễu Thiên Kỳ nhìn Liễu Hải, bất đắc dĩ mà phản bác, đang cố ý kéo dài thời gian.

“Hừ, ngươi nhất định là đánh lén, bằng không sao ngươi có thể đắc thủ?” Lời này Liễu Hải nói đúng lý hợp tình, hiển nhiên là có người đã dẫn đường trước cho Liễu Hải suy nghĩ theo hướng này.

Nếu không, lấy chỉ số thông minh của Liễu Hải, chỉ sợ không nghĩ được như thế.

“Nhị bá, ngài oan uổng ta rồi.

Chuyện này không phải ta làm.

Đây là có người đang hãm hại ta!” Liễu Thiên Kỳ mở miệng, kêu oan cho bản thân.

"Tên ngỗ nghịch nhà ngươi, ít nói nhảm đi! Để mạng lại!" nói rồi Liễu Hải đánh một chưởng về phía Liễu Thiên Kỳ.

“A……” Liễu Thiên Kỳ kinh hô một tiếng, vội vàng tung ra Kim Sơn của mình ngăn lại.

Liễu Hải chính là thực lực Trúc Cơ hậu kỳ! So với hắn là Trúc Cơ sơ kỳ thì tuyệt đối không phải cùng nằm trên một cái trục hoành.

“ẦM……”

Kim Sơn của Liễu Thiên Kỳ trực tiếp bị đánh nát rơi xuống mặt đất, thân mình hắn cũng đã chịu chấn động, liên tiếp lui về phía sau ba bước mới đứng vững được.