Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 125: Hội đấu giá

Diệp Phàm đi dạo trêи đường, phát hiện tỉ lệ quay đầu nhìn hắn phi thường cao.

“Vân Hi, ta phát hiện có rất nhiều người đang nhìn ta, ngươi nói xem có phải những người đó coi trọng ta rồi không?” Diệp Phàm đắc chí hỏi.

Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Chứng tự luyến của Diệp Phàm lại phát tác.

“Người nhìn ngươi đều là mấy lão nhân, ngươi thật sự cảm thấy bọn họ đang coi trọng ngươi sao?” Bạch Vân Hi cười lạnh một tiếng.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Chắc là không phải đâu, bọn họ đã lớn tuổi như vậy.”

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Hình như uy tín của lão quái vật Dương gia kia trong giới cổ võ rất cao, Diệp Phàm đánh lão đến tàn phế, nhất chiến thành danh chứng minh thực lực, hình tượng của Diệp Phàm trong giới cổ võ lập tức trở lên sâu không lường được.

Từ Nguyên Thanh mang theo Mộ Liên Bình đi tới, “Diệp thiếu, thật xin lỗi, chuyện của Liên Bình liên lụy tới ngươi cùng Bạch tam thiếu.”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có việc gì, cái này chỉ có thể trách Dương gia quá mức càn rỡ.”

Từ Nguyên Thanh gật đầu, “Dương gia đúng là quá càn rỡ.”

Bất quá, sau chuyện này, Dương gia đã thu liễm đi rất nhiều. Kỳ thật trong đại hội có luật cấm đánh nhau, nhưng nếu cao thủ đỉnh cấp thật sự muốn gây chiến, mấy lão già quản lý sợ cửa thành cháy áo cá vạ lây kia cũng chỉ có thể sống chết mặc bây.

(dreamhouse2255)

“Diệp thiếu, hội đấu giá ngầm sắp bắt đầu rồi, chúng ta cùng qua đi.” Từ Nguyên Thanh đề nghị.

Diệp Phàm nghe vậy, lập tức nổi lên hứng thú.

Ngoài cửa hội đấu giá ngầm có bán áo choàng đen, người tiến vào hội trường có thể mua một chiếc che dấu thân phận, rất nhiều người trước khi tiến vào đều dừng lại mua, đám người Diệp Phàm cũng vậy.

So sánh với trấn nhỏ bên ngoài, người tham gia hội đấu giá bị kiểm tra tương đối nghiêm khắc.

Diệp Phàm ngồi trêи ghế, nhìn đông nhìn tây, “Ở đây có không ít cao thủ đâu!”

Bình thường Diệp Phàm ở bên ngoài không nhìn thấy bao nhiêu cao thủ cổ võ, đến đây rồi, Diệp Phàm phát hiện có mấy hơi thở không kém hơn hắn chút nào, tức khắc liền có loại cảm giác mở mang kiến thức.

“Diệp thiếu đừng nhìn loạn, rất nhiều tu giả cổ võ không thích bị người khác nhìn trộm.” Mộ Liên Bình nhỏ giọng nhắc nhở.

Diệp Phàm có chút tiếc nuối thu liễm ánh mắt: “Được rồi.”

“Hội đấu giá này có gì tốt không?” Diệp Phàm hỏi.

“Nghe nói có một đan đỉnh.”

(dreamhouse2255)

“Nghe nói đan đỉnh này là do Từ Phúc chế tạo cho Tần Thủy Hoàng, lưu truyền đến nay đã hơn hai ngàn năm lịch sử, Từ Phúc từng lợi dụng đan đỉnh này luyện chế đan dược trường sinh bất lão.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Việc này ta biết, nghe nói Tần Thủy Hoàng tiêu phí không ít vàng bạc châu báu để luyện chế đan dược trường sinh, đáng tiếc, cuối cùng vẫn là tuổi xuân chết sớm, nghe nói hắn chính do ăn đan dược mà chết, đúng là buồn cười, rõ ràng muốn ăn đan dược trường sinh bất lão, kết quả lại ăn phải đan dược tuổi xuân chết sớm.”

“Nghe nói lúc trước Từ Phúc từng tìm được một loại linh thảo luyện chế ra đan dược trường sinh bất lão tên là Thái Tuế, bất quá, Từ Phúc cảm thấy cho Tần Thủy Hoàng dùng đan dược kia quá mức lãng phí, liền cầm một viên đan dược khác thay thế, còn viên đan dược chân chính đã bị hắn tư nuốt.”

Diệp Phàm tò mò hỏi: “Thái Tuế?”

“Nghe nói là một loại linh thảo lớn lên giống linh chi, nhưng lại có thể tự do hoạt động, tuy rằng công hiệu không có khoa trương như có thể giúp người trường sinh bất tử, nhưng nó có thể kéo dài tuổi thọ, sinh tử thịt, nhục bạch cốt.”

“Cái này thì có quan hệ gì với đan đỉnh?”

“Đương nhiên là có quan hệ, năm đó đan đỉnh này từng dùng nhân tham, linh chi, còn có cả Thái Tuế luyện chế, trong đan đỉnh tàn lưu rất nhiều dược lực, dùng đan đỉnh này luyện đan có thể làm ít công to, ngoại gia gia của ta cũng cảm thấy rất có hứng thú với đan đỉnh này, nhưng giá cả của đan đỉnh rất có thể không ít hơn 2 tỷ, ngoại gia gia không đủ sức.” Mộ Liên Bình có chút tiếc nuối than thở.

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Bên trong đan đỉnh tàn lưu nhiều dược liệu quá thời hạn như vậy, dùng đan đỉnh này luyện đan không sợ nhiễm bệnh sao?”

Bạch Vân Hi: “……”

(dreamhouse2255)

Hội đấu giá rất nhanh liền bắt đầu, món đấu giá đầu tiên như lời Mộ Liên Bình nói, là đan đỉnh. Diệp Phàm nhíu mày lại: “Nghĩ sai rồi!”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Làm sao vậy?”

“Thứ này không tồi.”

Thanh âm người chủ trì đấu giá vang lên.

“Hoan nghênh mọi người tới tham dự hội đấu giá lần này, món đấu giá đầu tiên trong lần này chính là đan đỉnh do Từ Phúc đại sư lưu lại!”

“Đan đỉnh này có lịch sử hơn hai ngàn năm, chưa nói đến giá trị luyện đan nó, bản thân nó chính là một món đồ cổ thập phần trân quý!”

“Đương nhiên, nó không chỉ là một món đồ cổ bình thường, trong đan đỉnh này lắng đọng vô số dược lực linh dược, chỉ cần đưa nước vào nước liền biến thành linh dịch, uống linh dịch này có thể kéo dài tuổi thọ, bách bệnh toàn tiêu.”

……

Chủ trì đấu giá nói có chút khoa trương, nhưng rất có lực kϊƈɦ động, không ít người ở đây sau khi nghe người chủ trì đấu giá nói, hô hấp đều nhanh hơn một nhịp.

“Giá khởi điểm của đan đỉnh là ba trăm triệu, bên dưới bắt đầu cạnh giới!”

(dreamhouse2255)

“Ba trăm triệu!”

“Năm trăm triệu!”

……

Giá khởi điểm ba trăm triệu rất nhanh liền lên tới 2 tỷ.

“Ba tỷ!” Bạch Vân Hi nhìn thần sắc Diệp Phàm, cũng gia nhập cạnh giới.

“Ba tỷ ba trăm triệu!”

“Bốn tỷ!” Thấy giá đưa ra bị áp chế, Bạch Vân Hi không chút hoang mang tiếp tục đưa giá.

Diệp Phàm nghe Bạch Vân Hi báo giá, nhịn không được mà run rẩy một chút, thầm nghĩ: Trước đây hắn sống lâu như vậy cũng chỉ kiếm được hơn 1 tỷ, sau đó vì cưới Bạch Vân Hi quá cửa, đành phải mặt dày lấy một đống đồ trao đổi với Bạch lão, hiện giờ nghe Bạch Vân Hi thuận miệng báo ra 4 tỷ, tâm can Diệp Phàm run rẩy lên.

“Bốn tỷ hai trăm triệu!”

Nghe thấy người báo giá, Diệp Phàm không vui nhíu mày, lão bà của hắn đã báo giá cao như vậy, cư nhiên còn có người muốn đoạt.

Bạch Vân Hi cuối cùng lấy giá bốn tỷ năm trăm vạn mua đan đỉnh về.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn Bạch Vân Hi, “Vân Hi, chúng ta có nhiều tiền như vậy sao?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Có, yên tâm đi, ta có tiền mặt gửi ngân hàng.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt, “À” một tiếng.

Diệp Phàm cúi đầu thầm nghĩ: Tức phụ phá sản như vậy, hắn phải muốn nỗ lực kiếm tiền nhiều hơn nữa!

……

Món đấu giá thứ hay là một tòa tượng phật, tòa tượng phật này khiến cho mấy tu giả Phật giáo, Đạo giáo cạnh tranh mạnh mẽ.

“Diệp thiếu, ngươi thấy tòa tượng phật này thế nào?” Mộ Liên Bình không có hứng thú gì với tượng phật, chỉ ngồi nghe những người khác tranh đoạt.

“Cũng tạm được đi, hình như bên trong có ba viên xá lợi tử, là pháp khí không tồi.” Diệp Phàm không có hứng thù gì với loại đồ vật lấy di cốt cao tăng làm thành này, ngữ khí tùy tiện lười biếng.

“Thứ này dùng để trấn trạch, phá sát, hẳn là đều là không tồi.” Từ Nguyên Thanh nhận xét.

Tượng phật cuối cùng bị một cao tăng dùng giá tám trăm triệu mua về.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm chớp chớp mắt, nhỏ giọng nói thầm: “Hiện tại hòa thượng cũng lắm tiền như vậy.”

Diệp Phàm rất nhanh liền biết vì sao hòa thượng lại lắm tiền, món đấu giá thứ ba chính là Đại Hoàn Đan do Từ hòa thượng cung cấp, ba viên đan dược khởi giá năm trăm triệu.

“Cư nhiên bán được nhiều tiền như vậy, rõ ràng chỉ là đan dược bình thường.” Diệp Phàm cảm thán.

“Diệp thiếu, đan dược này không giống đan dược của ngươi.” Mộ Liên Bình nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng là không giống.” Chỉ là tên tương đồng, linh thảo luyện chế lại hoàn toàn bất đồng, “Của ta tốt hơn nhiều.”

“Đan dược của Diệp thiếu quả thật tốt hơn một chút, bất quá, danh khí đan dược của người ta lại lớn hơn.” Đại Hoàn Đan của Thiếu Lâm đã truyền thừa mấy ngàn năm, đan dược của Diệp Phàm tuy tốt nhưng chưa được đón nhận.

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Hừ, một đám người ngu ngốc.”

Hội đấu giá lục tục xuất hiện không ít dị bảo, có bảo kiếm ngàn năm, vẫn thiết, còn có linh thạch, bảo ngọc, các loại trân bảo được đưa lên sân khấu, khiến người ta đếm không xuể.

Món đấu giá cuối cùng chính là bức họa của Họa Tiên Các lúc trước Diệp Phàm từng mua về một bản, nhưng đây là bức họa chân chính do vị họa sư kia thân thủ vẽ ra.

“Pháp khí hình họa này đúng là quá đẹp!” Mộ Liên Bình tràn đầy kinh ngạc cảm thán.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm gật đầu: “Bên trêи họa cảnh sắc hồn nhiên thiên thành, ẩn ẩn có vài phần đạo vận.” Cách bức họa Diệp Phàm mua mấy con phố.

Bức họa này vừa đưa ra, mọi người tức khắc liền điên cuồng trả giá, một đường nhảy tới hơn ba tỷ.

“Đám người ngu ngốc, tiêu nhiều tiền như vậy mua một bức phá họa, cho dù mua được cũng chưa chắc đã tìm thấy tiên sơn.”

“Cơ duyên khó được a! Đây chính là tiên sơn trong truyền thuyết!” Mộ Liên Bình nhịn không được lên tiếng.

Diệp Phàm bĩu môi: “Vậy thì thế nào, chẳng qua là tiên sơn mà thôi.”

Diệp Phàm cảm thấy người ở thế giới này quá thích khoa trương, tùy tiện tìm một tiệm ăn trêи đường cùng dám xưng thiên hạ đệ nhất, tùy tiện tìm một Trạng Nguyên thi đại học cũng dám xưng thiên tài có một không hai, tùy tiện tìm một nữ nhân cũng dám xưng tuyệt sắc mỹ miều, tiên sơn như vậy, nói không chừng chỉ là núi hoang, bên trêи ngẫu nhiên có vài cọng linh thảo hữu dụng gì đó.

Mộ Liên Bình lắc đầu, thầm nghĩ: Diệp Phàm không giống các tu giả cổ võ khác chút nào, tiên sơn là nơi vô số tu giả cổ võ nguyện ý hết thảy theo đuổi, dù sao, hiện tại các bí cảnh trong nước đã bị khai phá hầu hết, tài nguyên tu luyện càng ngày càng ít, chỉ cần tìm được tiên sơn liền có khả năng một bước lên trời.

……

Hội đấu giá chấm dứt không bao lâu, đại hội giao lưu cổ võ cũng kết thúc.

Diệp Phàm đưa đan đỉnh về biệt thự, “Trong nhà giấu một bảo bối như vậy, ta phải làm nhiều phòng hộ hơn một ít.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Lúc trước ngươi không để ý đan đỉnh này, tại sao sau đó lại coi trọng?”

“Ban đầu ta cho rằng trong đan đỉnh này chỉ có một ít dược lực quá thời hạn, bình thường nếu đan đỉnh chứa nhiều dược lực quá thời sẽ có độc, nhưng nhìn thấy đan đỉnh này ta mới phát hiện không phải, đan đỉnh này hấp thu dược lực, vừa vặn hình thành một loại cân bằng vi diệu, giúp cho đan đỉnh này trở thành dược đỉnh, đúng là có chút huyền diệu, luyện đan có thể làm ít công to.”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Nếu là dùng đan đỉnh này luyện chế Trúc Cơ Đan, có khi lại thu được hiệu quả ngoài ý muốn.

“Vậy sao.” Bạch Vân Hi lý giải gật đầu.

Trong nhà có thêm một bảo bối, Diệp Phàm luôn cảm thấy sẽ gặp trộm.

Diệp Phàm đặt đan đỉnh trong tầng hầm, sau đó lại bố trí thêm mấy bẫy rập, lăn lộn một hồi lâu mới dừng tay.

(dreamhouse2255)

……….