Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 163: George tinh mắt

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi du đãng bên ngoài hơn nửa tháng mới trở lại Bạch gia.

“Ngươi cuối cùng cũng trở lại!” Bạch Vân Cẩn nhìn thấy Bạch Vân Hi trở về, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Bạch Vân Hi nhìn Bạch Vân Cẩn như trút được gánh nặng, có chút chột dạ nói: “Đại ca, ngươi không sao chứ?”

Bạch Vân Cẩn hít sâu một hơi: “Không có việc gì, chỉ là mỗi ngày phải ứng phó với quá nhiều người, bất quá, gần đây hình như đã ít người tới hơn một ít.”

Bạch Vân Hi có chút xấu hổ nói: “Làm khó đại ca.”

Bạch Vân Cẩn cười cười: “Không có gì.”

“A, Bạch thiếu, ngươi đã trở lại!” George nhìn thấy Bạch Vân Hi, tức khắc hưng phấn.

“George tiên sinh, sao ngươi lại ở đây?” Bạch Vân Hi hỏi.

George tràn đầy cao hứng nói: “Phụ thân tha thứ cho ta, hắn cho ta 1 tỷ làm tài chính gây dựng sự nghiệp! Ta đang trao đổi công việc hợp tác với Bạch đại thiếu.”

“1 tỷ!” Diệp Phàm gặm kẹo que, hứng thú đi đến bắt chuyện.

Diệp Phàm thầm nghĩ: Có một lão cha làm thuyền vương thật tốt, 1 tỷ tùy tiện tặng không.

“George tiên sinh, ngươi có kế hoạch đầu tư gì sao?” Diệp Phàm hỏi.

George tràn đầy kϊƈɦ động nói: “Thực tế là ta vẫn đang đợi Diệp thiếu, kế hoạch đầu tư của ta chính là mua sắm pháp khí của Diệp thiếu, ta tin tưởng pháp khí của ngươi nhất định sẽ tăng giá trị một cách nhanh chóng, ta thấy đây nhất định là sản phẩm đầu tư tốt nhất.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ai nha, ngươi nói rất đúng, sao ta lại không gặp được nhân tài tinh mắt như ngươi sớm hơn chứ! Hiện tại ngươi có đầu óc giống như ngươi đã rất ít.”

Nếu hắn gặp được thổ hào ngu ngốc như George sớm hơn, vậy năm đó còn cần vắt óc nghĩ đến cách trả tiền theo phân kỳ làm gì nữa chứ!

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi: “……”

……

Diệp Phàm đón George cùng Trần Nhiên vào biệt thự, “George, không phải ngươi nói muốn ở lại M quốc thêm một thời gian sao? Sao lại trở về Hoa Quốc nhanh như vậy?”

George xấu hổ cười cười, “Cái này, bởi vì ta bị mị lực độc đáo của Hoa Quốc hấp dẫn, cho nên gấp không chờ nổi.”

Trần Nhiên tức giận giải thích: “Hắn là không ở nổi M quốc nữa, cho nên chỉ có thể chạy trốn đến Hoa Quốc.”

Diệp Phàm khó hiểu hỏi: “Không ở nổi nữa là sao?” Diệp Phàm có chút đồng tình nhìn George: “Chẳng lẽ lão cha ngươi sắp phá sản, ngươi tới đây chạy nạn?”

George vội lắc đầu: “Không không không, sinh ý của phụ thân ta rất tốt, đủ để ta ăn no chờ chết nửa đời sau.”

Diệp Phàm: “……”

Trần Nhiên nhíu mày giải thích: “George khoác lác với bằng hữu hắn có thể cưỡi cá mập, kết quả, bằng hữu hắn liền cùng nhau bắt một con cá mập về cho hắn, nói hắn biểu diễn một phen, sau đó chúng ta chỉ có thể chạy trốn suốt đêm.”

Bạch Vân Hi: “……”

(dreamhouse2255)

George mặt đỏ lên: “Ta vốn có thể cưỡi cá mập, chỉ là cá mập bọn hắn bắt tới quá hung dữ, giống như là một tháng không ăn gì, liên tục cắn ta qua hàng rào, thật đáng sợ.”

Bạch Vân Hi: “……”

Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn George: “Ta đã nói rồi, trước đó con cá mập kia là bị ta khống chế cho nên mới không cắn người.”

George gật đầu: “Ta nhớ kỹ mà, cho nên ta mới không dám lấy thân mạo hiểm, cưỡi con cá mập hung tàn kia! Diệp thiếu, khi nào chúng ta lại đi cưỡi cá mập thêm lần nữa đi!”

Diệp Phàm khó hiểu nhìn George: “Cưỡi thêm lần nữa? Không phải ngươi sợ sao? Trước đó ở trêи biển ngươi còn hô to, oh, thượng đế, ai tới cứu ta ra khỏi biển khổ.”

George tràn đầy xấu hổ nói: “Cái kia, đó là lần đầu tiên của ta, chưa chuẩn bị tâm lý……”

Diệp Phàm nói chuyện cùng George, bên ngoài tiếng pháo nổ liên tiếp vang lên, Diệp Phàm có chút mê hoặc nghiêng đầu tự hỏi: “Hình như gần đây ta thường xuyên nghe được tiếng pháo nổ.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đó là đương nhiên, dù sao cũng sắp tân niên rồi.”

“Tân niên, đúng vậy! Tân niên! Nên mua sắm hàng tết a!” Hai mắt Diệp Phàm sáng rực lên.

“Diệp thiếu, không bằng hiện tại chúng ta cùng đi? Ta mời khách.” George đề nghị nói.

“Được a!” Tuy rằng hiện tại Diệp Phàm không thiếu tiền nhưng vẫn rất thích ăn không.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm đẩy hai cái xe đẩy điên cuồng càn quét hàng hóa trong siêu thị, George đẩy một xe đi theo phía sau Diệp Phàm, một bộ tuỳ tùng nhị thập tứ hiếu.

“Diệp thiếu, ngươi mua nhiều đồ ăn vặt như vậy đều do ngươi ăn hết sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”

George có chút hoang mang hỏi: “Nhưng mà Nhiên Nhiên nói cao nhân đều phải tích cốc a! Diệp thiếu không cần tích cốc sao?”

Diệp Phàm sửng sốt một chút: “Bình thường cao nhân cần phải tích cốc, đặc thù như ta thì không cần.”

George tràn đầy hâm mộ nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu thật ghê gớm!”

“Cái đó còn cần phải nói sao.”

……

Diệp Phàm lấy một gói khoai lát từ trêи chỗ cao xuống, làm mấy giá xung quanh lay động theo, mấy hộp bánh quy lộp bộp rơi xuống.

Một nữ nhân đi tới nhặt bánh quy lên, đưa về phía Diệp Phàm, “Cầm đi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Cảm ơn.”

(dreamhouse2255)

“Diệp thiếu, nữ nhân kia đã nhìn chằm chằm ngươi nãy giờ.” George nhỏ giọng nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Ta là minh tinh, có lẽ nàng là fan của ta.”

George chớp chớp mắt: “Diệp thiếu, ngươi thật lợi hại, cư nhiên còn là minh tinh.”

Diệp Phàm gật đầu: “Không dám, không dám.”

Diệp Phàm nhàn nhạt nhìn về phía Khương Mộng, trong lòng không khỏi có chút mê hoặc, Mộ Liên Bình từng nói Thần Nông Gia thích nhất là ru rú trong nhà, kết quả, nữ nhân Khương Mộng này lại chạy ra ngoài đi dạo siêu thị, Thần Nông Gia cũng muốn bắt đầu vào đời sao?

……

Khương Lâm Phong đuổi theo Khương Mộng hỏi: “A Mộng, ngươi làm sao vậy? Người vừa nãy có vấn đề gì sao?”

Khương Mộng nhíu mày nói: “Không có, bất quá, thân hình của hắn có chút giống người ngày đó.”

“Mặt thì sao?”

Khương Mộng lắc đầu: “Lúc ấy không phát hiện, ta cũng không quá rõ ràng.”

“Mặc kệ thế nào, người kia giết chết Quý Bình, lại chỉ đánh hôn mê ngươi, coi như đã cứu ngươi một mạng, hắn hẳn là không muốn đối địch với Thần Nông Gia chúng ta.” Khương Lâm Phong nói.

(dreamhouse2255)

Khương Mộng không vui nói: “Tên kia đã đoạt Phong Lôi Trúc, phỏng chừng cũng không phải thứ gì tốt.”

Diệp Phàm nhìn về phía Khương Mộng, một tay nhanh chóng bỏ mấy hộp chocolate vào xe đẩy, thầm nghĩ: Không phải thứ tốt, hắn sao có thể không phải là thứ tốt được, hắn chính là lương dân.

“Diệp thiếu, ngươi thích ăn nhiều thứ thật!” George tràn đầy kinh ngạc cảm thán.

Diệp Phàm cười cười gật đầu: “Đúng vậy, ta không kén ăn, rất dễ nuôi.”

……

Diệp Phàm xoay người trong siêu thị hơn một giờ, cuối cùng cũng cảm thấy mỹ mãn kết thúc mua sắm.

Người mua sắm trong siêu thị rất nhiều, Diệp Phàm không thể không nhẫn nại đợi xếp hàng thang toán.

“Diệp Phàm, thật trùng hợp, gặp được ngươi ở đây.” Diệp Linh đẩy xe đẩy đi tới bên người Diệp Phàm.

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Diệp Linh: “Ngươi còn chưa về nhà sao? Hình như học viện cho nghỉ rồi mà?”

“Đúng vậy, ta đang chuẩn bị về, ngươi có trở về không?”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm lắc đầu: “Ta? Ta không về!”

“Năm nay gia tộc tụ hội, ngươi không định tham gia?”

Diệp Phàm cân nhắc vuốt cằm: “Hình như năm rồi ta cũng không tham gia.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt, nguyên chủ ở Diệp gia chính là một người trong suốt, Diệp Hoằng Văn không thích nguyên chủ, thường xuyên cố ý làm nhạt sự tồn tại của nguyên chủ, thời điểm mừng năm mới nguyên chủ bận rộn tham dự tụ hội với bạn bè, bỏ qua tụ hội gia tộc, cũng không có ai thông tri cho hắn.

Diệp Linh miễn cưỡng cười cười: “Diệp Phàm, vị này là bằng hữu của ngươi, không giới thiệu một chút sao?”

Thanh danh của George không lớn, bất quá, Diệp Linh lại phi thường rõ ràng về thân phận của George.

Nữ hài tử học cao đẳng ở kinh đô có một danh sách truyền tay, liệt kê năm trăn nhân sĩ thành công đáng gả nhất, George làm con thứ thuyền vương, diện mạo soái khí, giá trị con người không tầm thường, đứng trong top mười của bảng xếp hạng.

Diệp Phàm nhìn George một cái, giới thiệu đơn giản: “Hắn, hắn là phú nhị đại, chỉ biết tiêu tiền.”

Diệp Linh nghe Diệp Phàm giới thiệu George như vậy, không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm nói như vậy chẳng lẽ không sợ George tức giận sao?

Diệp Linh vừa muốn nói gì, George lại đắc ý gật đầu: “Đúng vậy, ta là phú nhị đại, ta chỉ biết phá sản.”

(dreamhouse2255)

Diệp Linh: “……”

“Diệp Linh, chúng ta đi mua đồ đi.” Một nữ hài tử đi tới, hơi gật đầu với Diệp Phàm cùng George.

Diệp Linh nhìn Diệp Phàm: “Đường đệ, ta đi trước, hôm nào chúng ta lại nói chuyện.”

……

George nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, đó là đường tỷ ngươi, hình như quan hệ của các ngươi không tốt lắm?”

Diệp Phàm gật đầu: “Ta bị trục xuất khỏi gia môn.”

“Trục xuất khỏi gia môn? Vì sao ngươi lại bị trục xuất khỏi gia môn?” George không dám tin nhìn Diệp Phàm, “Cao nhân như ngươi cũng bị bọn họ trục xuất khỏi gia môn?”

“Bởi vì bọn họ cảm thấy ta không học vấn không nghề nghiệp, sau khi bị trục xuất khỏi gia môn, ta nhân được truyền thừa của cao nhân, hiện tại quật khởi.”

George tràn đầy sùng bái nói: “Diệp thiếu, ngươi chính là cái loại cao nhân sau khi bị trục xuất khỏi gia môn liền xoay người trong truyền thuyết sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”

“Diệp thiếu, ngươi thật lợi hại! Đại ca ta cũng cảm thấy ta không học vấn không nghề nghiệp, hắn còn ỷ vào thân phận đại ca cướp đoạt ngọc bội ngươi tặng ta, khi nào ta có thể quật khởi giống ngươi thì tốt rồi.” George nhìn Diệp Phàm, trong mắt tràn đầy thần sắc chờ mong.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Bao cỏ như George mà muốn quật khởi, cái này quá khó khăn, tiểu tử này phỏng chừng cả đời cũng chỉ có thể sinh hoạt dưới ánh sáng của Chloe.

……

“Diệp Linh, Diệp Phàm là đường đệ ngươi?” Lệnh Sương Sương hỏi.

Diệp Linh gật đầu: “Đúng vậy!”

“Quan hệ của các ngươi rất gần, sao hắn lại lãnh đạm với ngươi như vậy?”

Diệp Linh miễn cưỡng cười cười: “Hắn có chút hiểu lầm với gia tộc.”

“Người đi bên cạnh hắn là George đi, nghe nói đó là con thứ thuyền vương, phú nhị đại tiêu chuẩn!”

“Có nghe nói qua.”

“Trước đây George vì một nam nhân mà bị trục xuất khỏi gia môn, bất quá, hắn trở về M quốc một chuyến, hình như quan hệ với phụ thân lại hòa hợp rồi, quyền kế thừa cũng lấy lại.”

Diệp Linh cười cười: “Vậy thật tốt!”

“Đáng tiếc! Tên kia chỉ thích nam nhân, năm đó cũng là vì một người nam nhân mà rời khỏi M quốc, đầu năm nay nam nhân tốt đều đi thích nam nhân.” Lệnh Sương Sương tràn đầy tiếc nuối nói. “Nghe nói thuyền vương cho hắn 1 tỷ là vốn gây dựng sự nghiệp, đây chính là một khối thịt mỡ a, có không biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm đâu!”

Diệp Linh kinh ngạc nói: “1 tỷ sao?” Cuối cùng vẫn là đồng nhân bất đồng mệnh a! Diệp gia vì chút gia sản này mà tranh tới ngươi chết ta sống, George tùy tùy tiện tiện về nhà một chuyến liền lấy được 1 tỷ tài chính gây dựng sự nghiệp, nếu Diệp gia có thể tranh thủ hợp tác với George, vậy……

(dreamhouse2255)

……….