16.Sư tỷ của Yến Địch tới.Lúc sư tỷ tới, Cố Dư đang ngủ, vậy nên cô không thấy đột nhiên một mỹ nhân cao ráo nóng bỏng xuất hiện trong phòng khách nhà Yến Địch.Sư tỷ hất tóc, ghét bỏ lườm Yến Địch: “Hừ, sao em lại ra nông nỗi này? Nể mặt đồng môn, nếu không phải bố em nhờ vả, còn lâu chị mới tới.” Gân xanh trên trán Yến Địch nhảy thình thịch, ngoài mặt lại mỉm cười khách sáo, “Sư tỷ ngồi đi, em đi rót trà.”Sư tỷ nhíu mày, “Nước sôi 50 độ C, thêm nửa muỗng mật ong.”Yến Địch không chút dị nghị đi pha trà.Sư tỷ mất tự nhiên chà xát cánh tay, lòng thầm ngạc nhiên, thằng ranh này không mắng cô?Sư tỷ: “Sao em lại quản mấy chuyện này? Chẳng lẽ em…”Yến Địch liếc cô, ngắt lời sư tỷ, “Có thời gian hóng hớt không bằng tìm hiểu người phụ nữ chụp chung với Đỗ sư huynh là ai.”Sư tỷ mất tự nhiên hắng giọng, nghiêm mặt nói: “Trong điện thoại không nói rõ, rốt cuộc em làm sao? Mau đưa chị xem.” Yến Địch ôm Cố Dư đang ngái ngủ dụi mắt cho sư tỷ.Cố Dư mơ màng nhìn hai mắt người phụ nữ nọ tỏa sáng, tai mèo không tự giác giật bắn.(⊙_⊙)