Edit: Điềm Điềm**********************
Hoa Tự Cẩm nhìn người đàn ông cách đó không xa, ngực căng thẳng, nếu như nói trước đó bởi vì khẩn trương không nhớ tới người này là ai, hiện tại tỉnh táo lại, ba chữ Cố Triều Từ này đại biểu cho cái gì quả thực không cần nói nhiều.
Một cuộc gọi điện thoại có thể gọi người giàu nhất, có nghĩa là gì?
” Anh Hoa, anh về trước đi.”
” Sáng mai thì…?”
” Sáng mai tôi tự mình tới đây.”
” Được rồi, có việc gọi điện thoại cho tôi.” Hoa Tự Cẩm nói xong ánh mắt nhìn thoáng qua Cố Triều Từ đang đứng ở bên kia chờ Dung Ngọc đi qua, trong lòng tò mò giống như bị mèo cào, thế nhưng giờ phút này lại không tiện hỏi nhiều.
Dung Ngọc cũng hoàn toàn không bình thản như trên mặt, nội tâm lên xuống rối rắm, cậu hoàn toàn không nghĩ tới Cố Triều Từ sẽ đợi đến bây giờ.
Vừa nghĩ đến chuyện cậu đã làm trước đó, Dung Ngọc liền cảm thấy cả người đều không tốt lắm.
Chỉ là dù có thấp thỏm như thế nào, chung quy vẫn phải đối mặt.
Cố Triều Từ nhìn thiếu niên đi tới trước mặt anh, đôi mắt đen như là mặt hồ tĩnh lặng, thâm trầm lại không thấy đáy: ” Hôm nay công việc đã kết thúc?”
Dung Ngọc gật gật đầu, ngước mắt nhìn về phía anh, trong mắt mang theo một chút thấp thỏm: ” Anh sao không trở về, sẽ không phải đợi đến bây giờ chứ?”
Cố Triều Từ bỗng nhiên chống đỡ thân thể dựa vào, trong nháy mắt mang theo cảm giác áp bách khiến Dung Ngọc theo bản năng lui một bước, chợt nghe người đàn ông nói: ” Lên xe.”
Dung Ngọc máy móc mở cửa phía sau, một tay duỗi tới đè lại: ” Ngồi phía trước.”
” A, được.” Quay lại nơi người đàn ông không thể nhìn thấy, cau mày, đi đến ghế phụ mở cửa lên xe.
Dung Ngọc vốn đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ người đàn ông chất vấn, nhìn Cố Triều Từ lên xe, trầm mặc lái xe ra khỏi bãi đỗ xe, từ đầu đến cuối đều không có ý muốn mở miệng.
Bỗng nhiên không rõ dụng ý của người đàn ông, khiến cho nội tâm cậu bối rối càng sâu, cậu cảm thấy mình tựa như một con cá sắp bị bỏ vào chảo dầu chiên, chậm chạp chờ không được bước xuống chảo.
Mím môi, rốt cục chịu không nổi quá trình dày vò này, chủ động mở miệng nói: ” Hôm nay cám ơn anh có thể tới đây, bằng không tôi thật sự sẽ xong đời.”
” Ừm.”
Dung Ngọc quay đầu nhìn người đàn ông lái xe đang nhìn về phía trước, trong mắt mèo xinh đẹp giờ phút này mang theo một chút hoang mang: ” Ừm… Còn có lúc đó trong phòng trang điểm hôn anh, tôi thật ra là đang làm thí nghiệm, bởi vì trước đó lúc ở nhà anh, hai chúng ta không cẩn thận đụng phải nhau, sau đó liền có thể tách ra sao, lúc ấy tôi liền nhớ tới cái này, liền muốn thử một chút, nếu như xúc phạm anh, tôi xin lỗi.”
Những lời này nói ra tuy rằng rất ngượng ngùng, nhưng tóm lại là muốn cho người ta một cái công đạo.
Nói ra xong Dung Ngọc thấy trong lòng cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Cố Triều Từ rốt cục sau khi cậu nói xong những lời này, cũng có phản ứng, nghiêng đầu liếc mắt nhìn cậu một cái, liền nghe được: ” Cho nên, về sau cần làm như vậy sao?”
Vốn tưởng rằng lời anh vừa nói, chỉ có hai khả năng, một là cự tuyệt tiếp nhận lời xin lỗi, một loại là tiếp nhận xin lỗi, nhưng cậu không nghĩ tới Cố Triều Từ một câu liền đem cục diện xoay chuyển trở về.
Hơn nữa trong ánh mắt người đàn ông liếc qua mang theo trêu chọc, cậu nhìn rất rõ ràng.
Trái tim không bình thường nhảy dựng lên, kiên trì nói: ” Cho nên tôi muốn thương lượng với anh…”
Trong lúc nói chuyện Cố Triều Từ lái xe vào hầm, sau khi tắt máy, quay đầu nhìn cậu, bên trong xe nhỏ hẹp, chỉ có một ngọn đèn mờ nhạt bên ngoài chiếu sáng, làm cho không khí trở nên mập mờ lại đè nén, Cố Triều Từ khi tháo dây an toàn phát ra tiếng loẹt xoẹt, lúc này bị phóng đại, sau đó liền nghe thấy người đàn ông thờ ơ hỏi: ” Thương lượng cái gì?”
Biết rõ đối phương hỏi như vậy, là biết rõ còn cố hỏi, lại không thể không tiếp lời, dù sao chuyện này nguy hiểm đến mạng nhỏ của cậu.
Chỉ có thể đỏ mặt bổ sung những lời chưa nói hết, cũng may trong xe tối tăm, không đến mức nhìn quá rõ ràng, nhẹ nhàng ho một tiếng, tạo cho mình một thanh thế: ” Chính là có thể mỗi ngày….hay không, mỗi ngày để cho tôi… hôn hai cái.”
” Cái gì, không nghe rõ ràng.”
Cố Triều Từ ngồi ở một bên, ở chỗ Dung Ngọc không nhìn thấy khẽ nhếch khóe môi.
Dung Ngọc chỉ cảm thấy hai má càng nóng, mím môi: ” Để cho tôi mỗi ngày hôn hai cái, ừm hai lần, sáng một lần chiều một lần, tuyệt đối không hôn nhiều đâu!”
Lời này nói ra, cậu giống như một tên biến thái QAQ.
Cố Triều Từ bình tĩnh lại, nhìn cậu trầm giọng nói: ” Không thể.”
Dung Ngọc biểu tình nhất thời suy sụp, kỳ thật yêu cầu của cậu rất quá đáng, thử hỏi ai sẽ cùng một người không quen không có tình cảm hôn tới hôn lui?
” Anh cự tuyệt cũng là…”
” Hôn không công thì không được.”
Không để Dung Ngọc nói xong, Cố Triều Từ trực tiếp cắt đứt lời cậu, Dung Ngọc hoảng hốt, sững sờ hỏi: ” Vậy anh muốn cái gì?”
Không biết dùng tiền mua có được hay không, nhưng Cố Triều Từ sẽ thiếu tiền sao?
” Mỗi ngày tới thời điểm đó. nói một chút lời dễ nghe, tâm tình của tôi tốt, có lẽ có thể thỏa mãn cậu.”
Dung Ngọc: “……..”
“Rất khó sao?”
Thấy cậu không lên tiếng, Cố Triều Từ nhẹ nhàng nhíu mày, tựa hồ đang cân nhắc có nên đổi một người khác hay không, Dung Ngọc vội vàng nói: ” Thành giao, không được đổi ý!”
Không phải là rắm cầu vồng sao, cậu nhất định sẽ thả thật tốt.
……
Bởi vì trở về muộn, Dung Ngọc liền nấu hai tô mì, hai người ăn xong rồi thu dọn, đang chuẩn bị trở về phòng tắm rửa, đột nhiên nghe Cố Triều Từ mở miệng nói: ” Thuốc mỡ đừng quên bôi.”
Dung Ngọc vốn bởi vì phía sau không đau cũng sắp quên chuyện này, động tác cứng đờ vội vàng gật gật đầu: ” Biết rồi, tôi về phòng trước.”
Nói xong sợ Cố Triều Từ sẽ nói gì đó, chạy về phòng.
Cố Triều Từ đưa mắt nhìn cậu rời đi, ánh mắt thật sâu lộ ra cảm xúc khiến người ta nhìn không hiểu, lúc này điện thoại di động đặt trên quầy bar sáng lên.
Đưa tay cầm lấy, nhìn thấy tin tức trợ lý Nguyên Tắc gửi tới: Cố tiên sinh, giám sát khách sạn đã điều tra toàn bộ, Dung tiên sinh trước khi yến tiệc bắt đầu xuất hiện ở đại sảnh yến hội, chỉ là cũng không dừng lại nhiều, vẻn vẹn chỉ uống một ly nước trái cây, trong lúc đó cũng không có trao đổi với bất luận kẻ nào, còn cần tiếp tục điều tra hắn sao?”
” Không cần, cứ như vậy.”
” Được.”
Buông điện thoại xuống, Cố Triều Từ ngước mắt nhìn về phía phòng khách đang đóng chặt trên lầu.
Thông qua mấy ngày nay ở chung, nhóc con thoạt nhìn rất lợi hại, kỳ thật chính là một con mèo con răng cùng móng vuốt đều chưa mọc xong, sở dĩ để cho Nguyên Tắc điều tra cậu, bất quá là bởi vì đêm đó Dung Ngọc xuất hiện ở trong phòng anh thật sự là quá trùng hợp.
Dung Ngọc đang tắm rửa hắt hơi một cái, mới nhớ tới lúc mình trở về, quên thuận đường mua chanh, cầm điện thoại di động nhắn tin cho Hoa Tự Cẩm, bảo hắn sáng mai giúp cậu mua.
Tắm rửa xong đi ra, Dung Ngọc nhìn thời gian tính toán một chút, dựa theo lần trước cậu và Cố Triều Từ vô tình hôn môi, hôn một lần hẳn là có thể chống đỡ hơn 12 tiếng đồng hồ.
Bởi vì không có tính toán cụ thể quá thời gian, cho nên chỉ có thể dự đoán.
Sau đó hôm nay lần này là khoảng mười giờ sáng, bây giờ là mười một giờ, đã 12 giờ, cho nên đêm nay vô luận như thế nào cũng phải bổ sung thêm một cái hôn, sáng mai lại bổ sung một cái nữa, như vậy ban ngày cậu quay phim cũng không chậm trễ.
Nghĩ đến hôn một cái còn phải thả rắm cầu vồng một lần, Dung Ngọc liền cảm thấy có chút khó làm.
Mở điện thoại di động đi đến trình duyệt để tìm kiếm, làm thế nào để tự nhiên thả rắm cầu vồng mà không có vẻ lố lăng.
Kết quả nội dung đi ra, làm cho Dung Ngọc rất xấu hổ, kiên trì chọn hai cái, hít sâu một hơi, đi ra ngoài gõ cửa.
Người đàn ông bước ra khỏi phòng và nhìn cậu: ” Có chuyện gì vậy?”
” Cố Triều Từ, tôi bỗng nhiên phát hiện trong mắt anh có Tinh Thần Đại Hải*…”
*Tượng trưng cho những mục tiêu to lớn. Sao lộng lẫy, biển cả bao la. Lấy sao và biển làm mục tiêu thể hiện hoài bão cao cả.Cố Triều Từ đột nhiên đi ra, chọc Dung Ngọc đang phóng rắm cầu vồng dừng lại, vốn đã rất xấu hổ, giữa đường bị cắt đứt, khẩu khí vốn ấp ủ ra liền tản đi, hai má đỏ lên, ra vẻ tự nhiên nhìn người đàn ông đi tới trước mặt cậu, chớp chớp mắt, thoạt nhìn có chút ngơ ngác.
Cố Triều Từ dường như không nhìn ra sự quẫn bách của cậu, mở miệng nói: ” Sao không tiếp tục?”
” A, trong mắt anh có Tinh Thần Đại Hải, còn có ngôi sao cùng ngân hà…”
” Không còn sao?”
” Trong dòng người, tôi liếc mắt một cái liền phát hiện ra anh, tôi không dám nói anh là người đẹp trai nhất trong bọn họ, nhưng tôi dám nói, anh là người xuất sắc nhất trong bọn họ, dáng người cao lớn kiện mỹ, tao nhã mê người phong độ, nhất là đôi mắt mê người của anh, có một loại mị lực nói không nên lời. Được, được rồi chứ?”
Cậu sắp nổ tung tại chỗ!
Cố Triều Từ bỗng nhiên đưa tay chống đỡ lan can phía sau lưng cậu, đem cậu vây giữa mình và lan can: ” Chưa theo đuổi ai sao?”
” Không có, không có.” Dung Ngọc khẩn trương nhìn anh, không hiểu vì sao anh lại đặc biệt hỏi vấn đề này.
” Lần đầu tiên?”
” A?” Lần đầu tiên thả rắm cầu vồng sao, đúng là ” Đúng vậy!”
Cố Triều Từ nhận được đáp án mình muốn, dừng lại không nhúc nhích: ” Hôn đi.”
**********************