Xuyên Thành Người Qua Đường Giáp Năm Tuổi

Chương 19

Chương 19. Lãnh chứng

Tác giả: Tang Vô Kỳ

Editor: Left Dimple

Có một ngày, Mạnh Thương tâm huyết dâng trào từ trường mình đi đến trường Vân Lâm , xa xa nhìn thấy bên cạnh bạn trai của cậu vây quanh mấy nữ sinh.

Nữ sinh 1: “Học trưởng, anh có bạn gái chưa?”

Nữ sinh 2: “Học trưởng anh thích dạng nữ sinh gì.”

Nữ sinh 3: “Học trưởng, sau khi tốt nghiệp anh muốn làm gì.”

……

Vân Lâm giơ tay đeo nhẫn lên không kiên nhẫn nói: "Tôi có bạn trai rồi, làm phiền nhường một chút, những thứ khác không thể nói. "

Mạnh Thương nghĩ thầm, tuy rằng cậu biết bạn trai của mình rất được hoan nghênh, bị chặn cũng là chuyện thường thôi nhưng bị cậu nhìn thấy làm cậu rất khó chịu, mấy nữ nhân này cũng thật là mỗi ngày nhớ thương bạn trai người khác, cũng may Vân Lâm thức thời.

Cậu đi tới trước mặt Vân Lâm chua lòm nói: "Học trưởng, anh thật được hoan nghênh đó"

Vân Lâm sau khi nhìn thấy Mạnh Thương, khóe miệng hơi nhếch lên, nắm tay trái Mạnh Thương giới thiệu với mấy nữ sinh: "Đây là bạn trai của tôi, sau này đừng đến làm phiền tôi nữa, tôi sợ bạn trai ghen."

Mấy nữ sinh kinh hô: "Oa, thật đẹp trai, lúc học trưởng tuyên bố chủ quyền cũng đẹp trai. ”

Vân Lâm không muốn để ý tới các nàng, lôi kéo Mạnh Thương ra khỏi cổng trường. Về đến nhà, Vân Lâm bảo Mạnh Thương thu dọn hành lý, nói cho cậu biết bọn họ sẽ xuất ngoại.

Mạnh Thương: "Tại sao phải ra nước ngoài, tốt nghiệp xong thì du lịch chúng ta có thể chọn trong nước ah, nước ngoài quá xa"

Vân Lâm u oán nhìn Mạnh Thương: "Thương Thương, em quên chúng ta đã nói, tốt nghiệp liền lĩnh chứng à. "

Mạnh Thương xác thật là quên cái vụ này, sờ sờ cái mũi đuối lý nói: “Có phải  quá nhanh không.”

Vân Lâm bất mãn: "Thương Thương, chúng ta ở bên nhau sáu năm, anh còn ngại chậm, có phải là em không muốn chịu trách nhiệm với anh không hử. ”

Mạnh Thương: "Anh đừng nói lung tung, em nào có, đi thì đi ai sợ ai.”

Chiều hôm sau khi xuất ngoại bọn họ liền nhận giấy chứng nhận, Mạnh Thương cho đến khi về nước ngay cả giấy chứng nhận kết hôn cũng chưa từng được sờ. Đã bị Vân Lâm cẩn thận đặt ở két sắt, Mạnh Thương trợn trắng mắt, ai mù còn trộm giấy chứng nhận kết hôn.

Ban đêm Vân Lâm nói với Mạnh Thương: "Thương Thương, hôn lễ của chúng ta ở trong nước tốt hay là nước ngoài tốt, ảnh cưới đi đâu chụp. ”

Mạnh Thương không kiên nhẫn: "Tùy ann, em rất mệt, để cho em ngủ. "Vân Lâm đại lang xám này, nói muốn động phòng hoa chúc, đem cậu giày vò đến nửa đêm, hiện tại toàn thân cậu mệt muốn chết.

Vân Lâm ôm chặt người trong ngực: "Được rồi, để anh hỏi mẹ xem nơi nào thì tốt, em ngủ đi.”

Sáng sớm hôm sau, Mạnh Thương tỉnh lại trên giường chỉ có một mình cậu, nhìn thấy Vân Lâm nấu cháo cho cậu để lại tờ giấy, bảo cậu mười hai giờ đến công ty tìm anh.

Mạnh Thương bắt xe xuất phát về tập đoàn Vân Mạnh, đột nhiên cậu nhìn thấy trên mỗi chiếc xe trên đường đều có tên của mình, cậu tò mò vươn đầu nhìn ra ngoài, liền nhìn thấy phía sau đuôi xe phía trước và trên biển quảng cáo của tòa nhà bên cạnh đều dán dòng chữ "Mạnh Thương, gả cho anh. ".

Mạnh Thương che miệng hai nước mắt lưng tròng, cậu không nghĩ là Vân Lâm lại có tâm như vậy, làm cho phô trương như thế.

Đến một tài xế quảng trường để cho cậu xuống xe, ngay sau khi cậu xuống xe đã có người liên tục nhét hoa hồng vào lòng cậu ta, cậu ta đếm là 99 bông.

Cậu nhìn thấy Vân Lâm một thân tây trang màu trắng phía trước, trong tay cầm micro cười nhìn mình, cậu còn thấy được rất nhiều người, mẹ Mạnh mẹ Vân ông nội ba ba đều tới, cậu biết Vân Lâm muốn làm gì, bản thân cậu cho rằng bọn họ lĩnh chứng là có thể bỏ qua việc cầu hôn.

Vân Lâm cầm micro quỳ gối xuống lớn tiếng nói với Mạnh Thương: "Mạnh Thương, em biết không, ngày em đồng ý làm bạn trai của anh. Làm cho anh cả đêm không thể ngủ, chỉ sợ là một giấc mơ, may mắn thay đây không phải là một giấc mơ, chúng ta đã ở bên nhau trong sáu năm. Có lẽ thứ anh sẽ đưa cho em không phải là tốt nhất, nhưng anh sẽ cho em thứ tốt nhất của anh, em là tất cả cuộc sống của anh, em sẽ kết hôn với anh chứ?"

Nói xong liền lấy nhẫn ra.

Mạnh Thương vươn tay, đem nhẫn ban đầu gỡ xuống: “Còn không mau đeo cho em"

“Hôn một cái”

“Hôn một cái”

……

Mọi người xung quanh đều ồn ào, nhìn người nhà chúc phúc cho bọn họ, Mạnh Thương lưu lại nước mắt cảm động, lấy dũng khí hôn Vân Lâm một cái.

Vân Lâm ngơ ngác vuốt ve môi mình, anh không nằm mơ vừa rồi vợ anh chủ động hôn anh, sau khi anh phản ứng lại, lập tức hôn đáp lại cho Mạnh Thương.

Hai nhà bọn họ thương lượng một tháng sau thay bọn họ tổ chức một hôn lễ, chuyện hôn lễ đều giao cho hai vị ma ma, bọn họ chỉ cần an tâm chờ kết hôn là được rồi.