Xuyên Vào Phế Vật Nữ Phụ

Chương 27: Thi đấu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cuối cùng cũng đến ngày diễn ra vòng thi đầu tiên là bắn cung.

Mọi người trong quý tộc lẫn thường dân đều đổ xô nhau đến đây xem trò vui. Không khí thi đấu cũng náo nhiệt hơn hẳn. Người thì đoán mò là hầu tước tiểu thư thắng, người thì tiểu thư Chu gia thắng. Cuộc thi này lớn đến nỗi có nhiều chương trình truyền hình trực tiếp cùng các nhà báo săn tin.

Đến giờ, người thi trước là Aretha. Vì đây là sở trường của ả nên cả ba lần đều trúng tâm. Kết quả này làm mọi người ồ lên.

-Hầu tước tiểu thư giỏi thật đó!-

-Thế này thì chắc Chu tiểu thư không thắng được rồi-

Aretha khuôn mặt đắc ý cười khinh miệt nhìn Chu Kiều Nhi

-Cô còn lâu mới thắng được tôi!-

-Chưa chắc đâu-cô khiêu khích nhìn lại ả

"Cô ta nói thế là sao chứ?" Ả hoang mang nhưng nghĩ là cô không làm được nên cũng thả lỏng vài phần

Chu Kiều Nhi giương cung tên lên, thoải mái thả ra ba lần liên tục.

Mọi người đều nhìn về phía mũi tên bay rồi bỗng chốc im lặng. Trọng tài hít một ngụm khí lạnh, vội hoàn hồn nói

-Vòng một: hai bên hoà nhau.-

Ba mũi tên của cô đều xuyên qua tên của Aretha!

Ả không thể tin nhìn cô.

-Em làm tốt lắm!-Richard đi lên chúc mừng cô.

Ngày thứ hai là thi đấu kiếm.

Cả hai người đều phải mặc bộ quần áo dành riêng cho bộ môn này.

-Đừng để mình bị thương-Richard lo lắng

-Còn lâu-cô không cho là đúng nói

-Bắt đầu-

Nhìn Aretha đang chiếm thế thượng phong, mọi người đoán già đoán non không biết ai thắng cuộc cuối cùng. Nhìn thời gian sắp hết, Chu Kiều Nhi cười xông lên, chưa đầy mười phút đã hạ gục Aretha. Cô cởi mũ ra chĩa kiếm vào cổ họng ả ta nói

-Cô thua rồi!-

-Vòng hai: Tiểu thư Chu thắng.

-Lúc đầu là em nhường cô ta đúng không?-Richard thâm thuý hỏi

Chu Kiều Nhi không nói gì chứng tỏ điều anh suy nghĩ là đúng. Richard nghĩ thầm

"Con mèo nhỏ của mình lợi hại thật!"

-----------------------------------

Đến ngày thi đấu cuối cùng là đua ngựa.

Hôm nay Chu Kiều Nhi mặc bộ chuyên dùng để cưỡi ngựa, tóc buộc cao sau đầu, khí chất lạnh lùng không ai sánh bằng. Aretha thấy thế ghen tỵ nhìn cô.

Ả lấy điện thoại ra gọi vào một số lạ

-Đã làm theo những gì ta nói chưa?-

-Rồi ạ.-

-Tốt, bao giờ kết thúc ta sẽ đưa số tiền đã giao ước.-nói rồi ngắt máy

"Đi chết đi Chu Kiều Nhi, anh Richard là của riêng mình tao mà thôi!"

Bỗng nhiên Chu Kiều Nhi cảm thấy lạnh gáy, hắt xì một tiếng

-Sao vậy, không khoẻ à?-Richard lo lắng hỏi han cô

-Không sao, chắc chỉ bị cảm nhẹ thôi.-

-Em đừng ép mình quá, nếu cảm thấy không được thì có thể bỏ cuộc. Em đã giúp tôi nhiều rồi

-Sao lại bỏ cuộc? Trong từ điển của tôi chỉ có thắng, không bao giờ có từ thua.-

-Vậy thi tốt nhé!-anh hết cách với cô rồi

-Ừm.

Trọng tài đứng trước vạch xuất phát hô

-Chuẩn bị-

Trên khán đài căng thẳng hẳn lên.

-Xuất phát!-

Hai người phi ngựa với tốc độ cực nhanh, Chu Kiều Nhi hiện tại đang dẫn trước, còn năm trăm mét nữa là đến nơi bỗng nhiên con ngựa của cô nổi điên, húc lên liên tục. Chu Kiều Nhi hoảng hốt, cố giữ chặt. Bất chợt, cô ngửi thấy mùi thuốc, vội nhìn ra đằng sau thấy Aretha cười gian xảo vượt lên trước cô liền biết ai đã động tay vào con ngựa.

"Đừng vội đắc ý!" Chu Kiều Nhi chợt lấy ra một viên thuốc trong túi quần rồi bỏ vào miệng con ngựa. Đúng như cô đoán, lúc sau nó bình ổn lại như thường. Đây là thuốc mà cô chế ra đã lâu, chuyên dùng để tạo cảm giác thoải mái, thư giãn cho động vật. Và nghiễm nhiên con ngựa trở thành vật thí nghiệm cho cô mà không hề hay biết. Đưa tay vuốt bờm, cô nhanh chóng phi ngựa.

Aretha ngạc nhiên nhìn cô vượt qua ả mà không làm được gì.

Trọng tài liền hô

-Vòng cuối: Tiểu thư Chu thắng.

Hoàng hậu tuyên bố

-Thái tử phi sẽ là Chu tiểu thư: Chu Kiều Nhi

Mọi người trên khán đài đứng hẳn lên vỗ tay đồng thanh

-Chu Kiều Nhi, Chu Kiều Nhi,...

Hầu tước xấu mặt, đứng dậy đi về trước

-Thưa ngài, còn tiểu thư thì sao?-quản gia lo lắng hỏi

-Mặc kệ. Ta không có đứa con gái vô dụng như nó.-ông tức giận nói

Aretha nhìn Richard lấy khăn lau mồ hôi và chúc mừng Chu Kiều Nhi, nghiến răng

"Chết tiệt, đáng lẽ người đứng cạnh anh ấy bây giờ lẽ ra là mình chứ không phải cô ta, người dám cướp chồng của ta sẽ phải trả giá đắt!"(t/g: tự tin gớm -_-)

-----------------------------------

Mng ơi mk cũng viết truyện thể loại hệ thống nha! Tên là "Hệ Thống Báo Thù" đó. Mong mng ủng hộ cả hai bộ truyện^^