Yêu Chàng Quân Nhân Đáng Ghét

Chương 62

Edit: Lê Phương Anh & Beta: Phong Vũ

Đàn ông chất lượng tốt như vậy, chưa nói tới thân hình cao lớn, diện mạo như này cũng là ngàn dặm mới tìm được một. Chị ta nhớ hình như người này vừa đặt tay trên vai Mục Ảnh Sanh. Mục Ảnh Sanh này dẫm phải vận chó gì mà lại tìm được người đàn ông chất lượng tốt như vậy?

Nghĩ đến anh trai ở nhà bị thương vẫn chưa khỏi hẳn, ánh mắt Lý Đan Như liền thay đổi. Đố kỵ, bất mãn, tức giận, còn mơ hồ căm hận. Lúc xoay người đối diện với Mục Ảnh Sanh nụ cười lại hiện trên mặt chị ta.

“A Sanh, đây là bạn trai mới của em à?”

Mục Ảnh Sanh trầm mặc, nghe lời nói khiêu khích ấu trĩ của Lý Đan Như mà thấy buồn cười. Bạn trai mới gì chứ? Nói như thể cô thường xuyên đổi bạn trai vậy. Hai người con nhà Mục Quế Hương, cô đúng là không thể nào mà thích được.

Lý Lương Tân thì không phải nói, rõ là một tên cặn bã. Lý Đan Như này lại khác, nói chuyện sơ qua sẽ cảm thấy chị ta là một người dễ xúc động, đầu óc đơn giản, nhưng tiếp xúc lâu rồi sẽ phát hiện, chị ta mới chính là kẻ ghê gớm nhất.

Đời trước sau khi chân cô bị thương, chị ta còn cố ép gả cô cho Lý Lương Tân, còn nói chân cô đã bị thương thành như vậy, có người thương là may lắm rồi mà hoàn toàn không nghĩ tới chính Lý Lương Tân đã làm chân cô bị thương, làm sao cô có thể tha thứ cho hắn? Cô không tha thứ cho Lý Lương Tân, về sau Mục Khải lại vì chuyện của cô mà chạy tới tìm Lý Lương Tân đánh cho một trận. Còn Mục Quế Hương vì muốn con trai hả giận lại không màng thân phận, tự mình ra tay tát Mục Khải hai cái.

Trần Hoa Trân vốn tính bênh vực người nhà, biết con trai bị chị chồng tát liền nổi đóa xông tới nhà Mục Quế Hương, hai người phụ nữ cứ như thế mà nhào vào nhau. Sau sự việc đó, hai anh em Mục Quế Hương, Mục Quý Hòa gần như không còn liên lạc với nhau.

Nhưng Lý Nguyệt Như này dưới tình huống như vậy lại không xa cách Mục Quý Hòa mà ngược lại còn âm thầm cần mẫn lui tới. Một tiếng cậu một tiếng mợ gọi đến ngọt cả tai. Thêm phần biết ăn nói nhỏ nhẹ dịu dàng, biết đi theo Mục Thiên Thiên xây dựng quan hệ tốt. Cuối cùng cho dù Trần Hoa Trân không thích Mục Quế Hương nhưng vẫn không hà khắc với Lý Đan Như.

Sau này dù thành tích không đặc biệt tốt, sau khi tốt nghiệp một trường đại học hạng hai, vì coi trọng thân tình nên vẫn được Mục Quý Hòa sắp xếp vào công ty của ông. Nếu không phải sau này Mục Khải xảy ra chuyện, Mục Quý Hòa vì trả nợ mới phải bán công ty thì e là Lý Đan Như sẽ vẫn ở lại công ty Mục Quý Hòa.

Về sau, Lý Đan Như thân thiết với Mục Thiên Thiên. Mục Thiên Thiên lại tìm được bạn trai quyền thế như Chu Trị Bình nên Lý Nguyệt Như liền bắt lấy cơ hội này, ngày nào cũng bám theo Mục Thiên Thiên.

Chị ta cẩn thận lấy lòng Mục Thiên Thiên, chẳng những không bao giờ đề cập đến việc Mục Thiên Thiên suốt ngày giả bộ mình là con nhà danh giá, ngược lại ở bên ngoài còn liên tục nói tốt cho Mục Thiên Thiên. Cuối cùng Mục Thiên Thiên cũng giới thiệu cho chị ta một người đàn ông điều kiện tương đối, cũng khiến cho Lý Đan Như chuyển mình.

Thu hồi lại những hồi ức từ đời trước, Mục Ảnh Sanh nhìn Lý Đan Như trước mắt, không hề bỏ lỡ ánh mắt chợt lóe lên sự căm ghét của chị ta.

“Có chuyện gì sao?” Mục Ảnh Sanh không thích Lý Đan Như, giọng điệu cũng vì vậy mà lạnh đi vài phần.

“A Sanh, em nghe em nói kìa, không có việc gì thì không thể nói chuyện với em sao? Chị là chị họ của em đấy. Vậy mà em thay bạn trai tốt như vậy, sao không giới thiệu một chút?”

Lúc nói chuyện, Lý Đan Như muốn bước lên trước kéo tay Mục Ảnh Sanh thể hiện sự thân thiết. Mục Ảnh Sanh lại không hề che giấu bước sang bên cạnh một bước, tránh tay chị ta. Nhưng như vậy cũng khiến cô gần Lệ Diễn thêm một bước.

Lý Đan Như tay giơ giữa không trung, thoạt nhìn có chút xấu hổ. Nhưng Lý Đan Như nói thế nào cũng không đơn giản vậy chứ? Tình huống như vậy, chị ta hoàn toàn có thể rút tay về giả bộ như không có việc gì, nhưng ngược lại chị ta lại oán trách liếc nhìn Mục Ảnh Sanh một cái.

“A Sanh, em xem, sao lại nói chuyện xa lạ với chị như vậy? Chẳng lẽ là ngại anh trai chị có thương tích trên người sao?” Lúc nói chuyện, chị ta liền nhìn Lệ Diễn, cố ý làm mơ hồ trọng tâm câu nói: “Chị biết, ngày đó anh trai chị vẫn chưa đi đến bước cuối cùng. Nhưng em cũng biết anh trai chị vẫn luôn thật lòng với em. Em như vậy không khỏi khiến anh trai chị tổn thương.”

Hết chương 63: