*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Cẩm Anh.
Hôm diễn văn nghệ là một ngày nắng, ánh nắng chan hòa.
Mọi người tham dự hội diễn đều phải đi tới hậu trường chuẩn bị từ sớm, còn chưa đến giờ bắt đầu, phòng học lớp chín đã vắng hơn phân nửa.
Đường Vi Vi tay trái mang theo hộp violon, tay phải xách theo cái túi đựng quần áo biểu diễn. Phía trước cô có một đám người đang cười nói, các bạn học diễn kịch đi đằng sau.
Trông giống như một.... Em gái xách túi vậy.
Cộng thêm dáng người nhỏ nhắn xinh xắn của cô, thoạt nhìn càng có cảm giác đáng thương hơn.
Có bạn học nam nhận ra, định tới giúp, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị cắt ngang bởi người bên cạnh.
"Đưa tôi."
Giọng nói trầm thấp của thiếu niên vang lên.
Không đợi Đường Vi Vi kịp phản ứng, hai tay cô đã trống không, chút trọng lượng trong tay đã biến mất.
Đường Vi Vi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt lãnh đạm của Hạ Xuyên. Dường như anh còn chưa tỉnh ngủ nên mí mắt hơi rủ xuống, tóc trên trán rối xù, cô vô thức đưa tay ra sửa lại giúp anh.
Hạ Xuyên cũng không tránh đi, để yên cho cô gái nhỏ kiễng chân lên sửa tóc mái cho mình.
Khoảng cách của hai người rất gần, có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Động tác thân mật tự nhiên giống như chỉ cần anh cúi thấp xuống một chút là có thể hôn cô vậy.
Sau khi đợi cô chuẩn bị xong, Hạ Xuyên uể oải ngáp một cái: "Đi thôi."
"Ừ." Đường Vi Vi đáp.
Nam sinh vừa mới định xông ra cũng thức thời, sau khi thấy Hạ Xuyên thì tự giác im bặt, đi lên hai ba bước đuổi theo bạn học.
Đường Vi Vi và Hạ Xuyên đi theo phía sau.
Trong hậu trường có rất nhiều người, lúc đầu người ra người vào không ai để ý, có người trong lúc vô tình thoáng ngẩng đầu lên nhìn, sau đó lại thu hồi tầm mắt tiếp tục làm việc của mình.
... Ba giây sau đột nhiên lấy lại tinh thần.
Nội tâm kêu một tiếng mẹ nó!!!
Người nọ kích động cầm cánh tay bạn tốt bên cạnh: "Đó không phải là Hạ Xuyên sao, lão đại sao lại tới đây! Chẳng lẽ cậu ấy cũng biểu diễn? Ôi ôi ôi, tớ cùng chung một mái nhà với lão đại có chút khẩn trương, phải làm sao bây giờ?"
"Cậu đang suy nghĩ cái gì đấy." Bạn tốt liếc mắt: "Cho dù cậu không thấy tay người ta đang cầm cái gì thì cũng nên nhìn ai đang đi phía sau đi."
Người nọ chăm chú nhìn về phía cửa xem xét.
Sau khi Hạ Xuyên tới, hậu trường vốn huyên náo lập tức an tĩnh lại.
Không tập lời thoại nữa, hát cũng không hát, trang điểm được một nửa cũng dừng lại, tất cả mở to mắt nhìn về phía cửa ra vào.
Thân hình cao ráo của thiếu niên kết hợp với vẻ mặt lãnh đạm khiến tầm mắt mọi người đều dính chặt vào anh, nửa ngày sau mới chú ý phía sau anh còn có thêm cái đuôi nhỏ.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[Hoàn] Hàng Ngày Nuông Chiều Ánh Trăng Sáng...
525K34.2K
Tên convert: Bạch Nguyệt Quang Nuông Chiều Hàng Ngày Tác giả: Khương Chi Ngư Nguồn: Wikidich, Tấn Giang, Internet Convert: QingJuan Tình trạng: Hoàn edit Số chương: 58 c...
[ HOÀN ] Tôi Rất Có Tiền Nha.
133K6.3K
Nữ diễn viên thế nào cũng chưa nổi lắm Quan Tri Ý rốt cuộc đã biết nghe lời người nhà nói, ngoan ngoãn thử đi coi mắt. Sau khi một nhóm fans duy nhất biết, họ sôi nổi t...
[Edit] Ác ma bên người
96.5K6.8K
Tác giả: Minh Nguyệt Tượng Bính Reviewer[L.A]_Lạc Hậu Designer[L.A]_Lam Tần Thể loại: 1VS1, điên cuồng, độc chiếm, biến thái, HE, nữ chính dịu dàng, hiện đại, nam/nữ có...
[Edit] Mỗi Lần Chạm Bóng Đều Vì Em - 11 Giờ...
183K15.3K
MỖI LẦN CHẠM BÓNG ĐỀU VÌ EM 🍓 Tác giả: 11 Giờ Phải Ngủ 🍓 Edit: Dâu Tây Farm 🍓 Beta: Dâu Tây Farm 🍓 Bìa: Tỷ phú tương lai | Dâu Tây Farm 🍓 Thể loại: Ngôn tình, sp...
Ảnh đế là miêu nô
12.3K1.1K
Lại thêm một câu chuyện tình yêu giữa con người cùng với mèo tinh. Khi sống với hình dáng loài người thì Du Nhiên là một biên kịch mới vào nghề, tài hoa hơn người nhưng...
Hôn nhân của tôi chết năm 16 tuổi ( FULL)
25K569
Một tuần 3 chương. Tác giả: Ma An Thể loại: Hiện đại, #song trọng sinh, đảo ngược vị trí, thanh mai trúc mã, ngọt, #SẠCH_SỦNG_SẮC, HE. Độ dài: 46 chương Tình trạng: Hoàn...
[EDIT] Giả ngoan - Vô Hà Bất Hoan
55.9K3K
❥ Converter: Love dễ xương ❥ Trạng thái: Đã hoàn thành ❥ Editer: Yên Yên ❥ Ảnh bìa: Credit design by woyulinh ❥ Trạng thái: Đang edit ❥ Thể loại: ngọt, sủng, vườn trườn...
Cái đuôi nhỏ này mặc đồng phục, vóc dáng so với nữ sinh thì hơi thấp, nhưng gương mặt đó thì tuyệt đối là cấp cao nhất.
Chỉ là thoạt nhìn thực sự quá ngoan.
Nhất là khi còn có Hạ Xuyên bên cạnh làm mặt trái để so sánh nữa.
.... Chắc bây giờ đang có trào lưu học sinh xuất sắc phối hợp với thiếu niên bất lương ha.
Trong lòng mọi người đều nghĩ thế.
Người nọ thu tầm mắt lại, thở dài nói với bạn tốt: "Cô ấy quá thấp, vừa rồi tớ không nhìn thấy. Chẳng qua nếu lùn đi mười phân có thể đổi lấy sự ưu thích của lão đại thì tớ cũng nguyện ý!"
Đường Vi Vi Vi vừa hay đi qua: "...."
Nói vậy là muốn tức chết ai đây???
Nói cho cô biết, không có chuyện đó đâu.
Cô nghĩ cũng đừng nghĩ. Mơ đi!!!
Hạ Xuyên giúp cô đặt đồ lên bàn. Cô nói cảm ơn với anh, sau đó lấy trong túi ra quần áo diễn. Là màu trắng, vải có đường viền hoa.
Hạ Xuyên cũng không thấy rõ kiểu dáng cụ thể, chỉ liếc qua: "Tôi đi trước đây."
"Ừ." Đường Vi Vi cầm váy, phất tay với anh: "Tôi đi thay quần áo, lát nữa chúng ta gặp lại."
Hạ Xuyên đồng ý rồi quay người, nhìn thấy cách đó khoảng hai ba mét có một nam sinh, anh dừng chân lại.
Áo sơ mi trắng, quần tây dài đen.
Còn có gọng kính vàng quen thuộc.
A.
Hạ Xuyên cười lạnh dưới đáy lòng một tiếng, nhưng không hiện lên trên mặt. Khóa miệng anh chỉ hơi cong lên một chút, khẽ nheo mắt, thần sắc lãnh đạm.
Ngôn An không hề thay đổi sắc mặt, vẫn là nụ cười ôn hòa như thường lệ: "Hậu trường không cho phép người không có phận sự đi vào. Vậy nên không cố ý, mời em ra khỏi đây."
Anh ta hơi dừng lại, gọi nhẹ tên anh: "Hạ Xuyên, em trai."
Hạ Xuyên không để ý tới anh ta, đôi chân dài sải bước trực tiếp vượt qua.
Hội diễn nhanh chóng bắt đầu.
Đầu tiên là MC lên sân khấu mời lãnh đạo nhà trường phát biểu đọc lời diễn thuyết, nói một lúc rồi mới đến tiết mục đầu tiên.
"Xin mời bạn học Tiếu Vân của lớp ba mang đến cho chúng ta ca khúc [Chúng ta đều là những đứa trẻ tốt]."
Đường Vi Vi nhìn một nữ sinh mặc váy màu vàng nhạt đứng dậy, đi đến khu chờ bên cạnh sân khấu. Có lẽ là người đầu tiên nên cô ấy có hơi khẩn trương.
Cô bạn này nhìn thật quen mắt.
Lớp ba và lớp chín cách xa nhau, lại không ở chung một tầng nên Đường Vi Vi phải mất nửa ngày mới nhớ ra cô nàng là ai.
À, là người đưa bữa sáng tình yêu cách hôm khai giảng không lâu.
Bữa sáng tình yêu hát cũng rất hay, giọng thiên về kiểu mềm mại, sau khi hát xong lại nhận được tiếng vỗ tay nhiệt liệt.