Yêu Em Từ Giọng Nói

Chương 3

Edit: Doãn Y Y

Beta: Doãn Uyển Du

Tô Tô: Chào buổi sáng, một chút nữa tôi phải tham gia tuyển chọn người phối âm, cho nên hôm nay không thể cùng mọi người phát sóng trực tiếp. 

Buổi sáng thứ hai, Tô Noãn Dương dậy thật sớm, cô mơ mơ màng màng lấy di động phát tin tức lên Weibo.

Mới vài giây, đã nhìn thấy Cẩn Du phản hồi.

Cẩn Du: Cố lên.

Tô Noãn Dương nháy mắt liền thanh tỉnh, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm di động, nỗi lòng lại bay trên tận chín tầng mây.

Buổi tối hôm trước buổi tối cô sau khi nhắn tin cho Cẩn Du xong, sợ tới mức lập tức đóng di động.

Ngày hôm sau rời giường mới phát hiện Cẩn Du đã phản hồi "chúc ngủ ngon."

Trong đầu cô bắt đầu suy nghĩ, chả nhẽ hắn đang quan tâm cô sao? Vì thế nên hắn mớ phản hồi tin nhắn của cô nhanh đến thế?

“Tô Noãn Dương, đừng suy nghĩ nhiều, rụt rè tí điii “ 

Tô Noãn Dương rối cả lên, đánh đánh đầu mình,  muốn vứt những ý tưởng rối tung trong đầu quẳng ra ngoài.

Nhưng củng chả làm được cái mẹ gì 

Cô nhìn tin nhắn của Cẩn Du trên Weibo, tim đập lệch nhịp, mặt có vẻ nóng lên. Chẳng có cách nào, cô đói bụng rồi, muốn ăn cơm, đành vứt điện thoại sang một bên rồi chạy vào nhà bếp. 

Sau khi ăn xong, Tô Noãn Dương mở máy tính, đăng nhập tài khoản của mình. Hôm qua vì cùng mọi người bàn luận sẽ online lúc 9 giờ nên hôm nay phải dậy thật sớm.

Nhìn lướt qua số người online, phần lớn mọi người đều còn chưa tới, Tô Noãn Dương liền lấy ra kịch bản, một bên xem kịch bản một bên chờ những người khác.

9 giờ, mọi người đều vào kênh để lại lời nhắn. -"Xin chào, tôi đang online đây! "

…………

- "Được rồi, nếu tất cả mọi người đều đã tới, chúng ta liền có thể bắt đầu luôn đi! trước hết tôi sẽ giải thích trình tự phỏng vấn cho mọi người."

Nguyễn Nguyễn nghiêm túc nói. 

Tối hôm qua, Nguyễn Nguyễn tổ chức một lần rút thăm, hệ thống ngẫu nhiên chọn ra trình tự nhân vật, sau đó mỗi người lại tự rút ra trình tự của bản thân, sau khi hoàn thành, Nguyễn Nguyễn làm một danh sách trình tự phỏng vấn, hôm nay mọi người dựa theo thứ tự tiến hành thi tuyển

Dựa theo trình tự, nhân vật nữ chính kiếp phù du xếp hạng thứ ba, chỉ có Tô Noãn Dương tham gia.

Rất nhanh liền đến lượt cô, mà lời kịch  của cô cũng chỉ nói có mấy câu.

Câu đầu tiên là Phù Sinh_nữ chính trong Kiếp Phù Du

•Phân cảnh khi còn nhỏ làm nũng với phụ thân.

Tiểu Phù Sinh ở trong sân luyện công, nhìn thấy một con diều treo trên cây, liền chỉ vào nó nói với các chủ phụ thân.

- “Cha, người mau xem người mau xem, trên cây mắc một con diều kìa! Hắc hắc, ta cũng muốn đi thả diều, ngài xem, có thể cho ta đi ra ngoài chơi một lát không? Chỉ chơi trong một lúc thôi!…”

Những lời này chính là bài khảo sát của Tô Noãn Dương đối với giọng của Phù Sinh khi còn nhỏ. Lúc này, chỉ nghe đầu truyền bên tai nghe truyền đến giọng trẻ con vô cùng đáng yêu.

Tô Noãn Dương giống như thật sự biến thành một đứa bé bảy tám tuổi, vô ưu vô lo, ngây thơ hồn nhiên, trong lòng đều không biết đến phiền não.

Lời kịch thứ hai, chính là sau khi Lục Ly bị thương, Phù Sinh lúc hắn hôn mê nói

- “Lục sư huynh,xin lỗi! Vì ta, huynh mới bị thương. Huynh nói xem, ta có phải là sao chổi? Từ nhỏ đến lớn, mọi người bên ta đều vì ta mà chết, cha ta đi rồi, Tiểu Thanh đi rồi, còn có già trẻ lớn bé của Bích Lạc Các, cũng tất cả đều đi rồi. Hiện tại thế gian này cũng chỉ còn một mình ta, nếu huynh…”

Phù Sinh xoa xoa khóe mắt, nghẹn ngào nói, 

- “Không, huynh sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện gì! Lục sư huynh, mau tỉnh lại đi, ta cái gì cũng không cần, nếu huynh có thể tỉnh lại ta nguyện quãng đời còn lại có thể cùng ở bên nhau, bình bình an an, hoạn nạn cùng nâng đỡ. Cái gì là tà phái? Cái gì là chính phái? Đều không liên quan đến chúng ta! Chúng ta chỉ cần làm một đôi phu thê bình thường có được không? Huynh mau tỉnh lại đi, ta thật sự rất nhớ huynh.”

Tô Noãn Dương chậm rãi nói ra một đoạn lời kịch này, là một người đứng xem, cô thật sự thực đau lòng cho Phù Sinh

Khi đó Phù Sinh thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, chờ đến sau khi Lục Ly tỉnh lại, tất cả đều thay đổi.

Bọn họ không thể hoạn nạn cùng nâng đỡ, chỉ có thể quên nhau. Trong giang hồ, lúc gặp lại là lúc mọi người chỉ có thể làm kẻ thù của nhau, vĩnh viễn không độ trời chung.

Cuối cùng chính là lời kịch trước lúc lâm chung Phù Sinh nói với Lục Ly.

Nàng nằm ở trong lòng ngực Lục Ly, lẳng lặng nhìn hắn, trong lòng cảm thấy vô cùng bình tĩnh.

Chi cần nàng chết mọi việc đều có thể trở lại quỹ đạo vốn có của nó.

Sẽ không có người tiếp tục vì nàng mà chết, cũng sẽ không có người nàng mà rời đi, nàng rốt cuộc có thể cùng mọi người của Bích Lạc Các đoàn tụ.

Nàng đã nhìn thấy Tiểu Thanh còn hướng nàng vẫy tay, muốn nàng nhanh lên đến, cha cũng khoanh tay đứng, nhìn nàng cười. Nàng định thần, sờ mặt Lục Ly, dùng một tia sức lực cuối cùng nói.

- “Lục… Ly, kiếp này… Yêu huynh… Ta không hối hận…, nhưng mà, nếu… có kiếp sau, ta mong... chúng ta không bao giờ gặp lại nữa.”

Lời kịch chỉ có một câu, nhưng muốn biểu đạt ra tâm tình yêu hận đan xen của Phù Sinh cho nên rất khó nắm chắc.

Tô Noãn Dương nhắm mắt lại, đem chính mình đặt trong cảm xúc của Phù Sinh, giờ này khắc này, cô chính là Phù Sinh, Phù Sinh chính là cô, cô đang cùng Lục Ly

Một lát sau, mọi người đều khen cô “666 (là lợi hại, siêu giỏi, đỉnh)”.

Tên Nguyên tiêu vẫn là bánh trôi: Không hổ là Tô Tô, thật sự quá 6.

Bơ trà: May mắn vì cô đã đến.

A bận thân: Đó là đương nhiên! Tô Tô nhà ta đương nhiên lợi hại!

Tô Noãn Dương uống mấy ngụm nước, nhìn thấy mọi người phát tin tức, vội vàng trả lời.

- "Tôi không khiến cho mọi người thất vọng thì tốt rồi."

Tuyển chọn tiếp tục tiến hành, tới giờ cơm trưa cũng chưa thể kết thúc.

Nguyễn Nguyễn liền đề nghị nghỉ trưa một giờ, buổi chiều lại tiếp tục, mọi người hoan hô rồi lục tục nghỉ ngơi.

Nghỉ trưa qua đi, lại mất thêm khoảng hai ba tiếng đồng hồ, phỏng vấn tuyển chọn mới xong.

Rốt cuộc, tới lúc cơm chiều, cuối cùng cũng tuyên bố danh sách người được chọn.

Tô Noãn Dương xem kết quả tuyển chọn lồng tiếng cho nhân vật trong kiếp phù du.

Cô bạn thân của cô trúng tuyển Tiểu sư muội Lục Linh.

Bơ Trà trúng tuyển Đại sư tỷ Lục Tĩnh

Ngô Phi Quân Tử lồng tiếng cho nhị sư huynh Lục Hoa 

Bánh Nướng Lớn Mặt là Nhị sư tỷ Lục Nhiên

Nguyên Tiêu Vẫn Là Bánh Trôi trúng tam sư muội Lục Hảo.

Mấy ngày sau, Tô Noãn Dương ở nhà chuyên tâm xem kịch bản, đọc lời kịch nghiền ngẫm cảm xúc nhân vật. Trước tiên phát tin tốt cô trúng tuyển lên Weibo cùng các fan chia sẻ tin tức tốt này.

Cũng nói cho các mọi người, mấy ngày nay cô muốn dốc lòng chuẩn bị cho phỏng vấn, không thể phát sóng trực tiếp, hy vọng các mọi người có thể thông cảm.

Tất cả mọi người đều sôi nổi tỏ vẻ lý giải, cùng nhau cổ vũ cô cố lên.

Sáng sớm thứ 5, Tô Noãn Dương an vị trên xe thẳng tiến đi tới địa điểm phỏng vấn điện ảnh office building.

Trừ nhóc bạn thân, những người khác đều không phải người thành phố A nên đều phải ngồi máy bay để đến.

Trước đó đã cùng mọi người tụ tập lại, ước định gặp mặt ở cửa office building cũng tránh lạc nhau.

Sau khi Tô Noãn Dương xuống xe, đứng ở cửa office building cửa chờ mọi người cùng tập hợp. Giờ này đúng lúc cao điểm giao thông, xe cộ lưu thông như nước chảy, trên đường người người đi vội vã.

Tô Noãn Dương lẳng lặng đứng ở nơi đó, tạo thành một phong cảnh đối lập hẳn.

Cô lấy di động, chụp tòa nhà office building trước mặt, lại mở Weibo phát trạng thái mới,

- "Chào buổi sáng! Cố lên!"

Không tới mười phút, cũng đã có rất nhiều fans bình luận.

Mọi người đều cổ vũ cô nên trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, cô nắm chặt tay, chính mình cổ vũ bản thân cố lên.

- "Tiểu Tô, cậu còn không đi vào?”

Thanh âm nhóc bạn thân từ xa truyền đến, Tô Noãn Dương quay đầu lại nhìn lại, nha đầu này chạy tới.

- "Cậu chậm một chút!” 

Mọi người đều đi theo sau cô nhóc bạn thân, đột nhiên nhìn thấy cô chạy về phía trước, đều sợ tới mức lo lắng đề phòng.

Rốt cuộc, cũng tới đông đủ.

- “Nào! Chúng ta  đập tay!”

Quân Tử vươn tay ra đầu tiên hướng mọi người nói, mọi người cũng hưởng ứng cùng đặt tay lên. Tay đều chồng lên nhau ở cùng nhau.

- “Cố lên!”  Tiếng hô mười phần trung khí, khí thế rộng rãi.

Tiến vào đại sảnh, cô tiếp tân xinh đẹp nói cho bọn họ biết địa điểm phỏng vấn ở tầng 11 phòng họp, đoàn người liền cuồn cuộn đi lên tầng 11.

Mở cửa phòng họp, nhìn thấy tình cảnh bên trong, mọi người không khỏi cảm khái, quả nhiên là đoàn phim lớn nên mới mời tới nhiều người như vậy.

Trong phòng hội nghị, các bàn tròn lớn đã bị bỏ hết, tất cả đều đổi thành ghế bành.

Đại khái có ba xã đoàn tham gia, theo thứ tự ngồi ở một chỗ. Trừ những người đó ra, còn có một ít người không thuộc về bất kì xã đoàn nào cũng tham gia đợt khảo hạch này.

Đám người Tô Noãn Dương cùng vừa đi vừa cùng hàn huyên tìm chỗ, cuối cùng cũng an vị một loạt, chờ đợi phỏng vấn bắt đầu.

Vừa đến 9 giờ, cửa phòng họp mở ra, xuất hiện một nam nhân mang mắt kính, mặc tây trang đắt tiền, trong tay cầm tệp folder, nhìn dáng vẻ hẳn là vị trợ lý,

- “Chào mọi người, tôi là trợ lí đạo diễn đoàn lồng tiếng phim《 kiếp phù du 》 tên Lý Ngôn. Thực cảm tạ mọi người đã đến tham gia phỏng vấn trực tiếp, như vậy, cũng không mất thời gian của mọi người thêm nữa chúng ta liền bắt đầu rút thăm đi. Lát nữa mọi người dựa theo thứ tự đã rút thăm được tiến vào văn phòng cách vách phòng phỏng vấn, cố lên, chúc mọi người may mắn.”

Nữ chính của kiếp phù du tiến hành phỏng vấn đầu tiên, Tô Noãn Dương xếp hạng cuối cùng.

Phía trước cô có tổng cộng 5 người tham gia, trong đó, còn có một nữ thần có tiếng tăm lừng lẫy.

Cô ấy phối âm qua rất nhiều kịch truyền thanh, diễn qua đủ loại kiểu dáng nhân vật, cấp bậc đã lên lên tới đại thần, mỗi lần cạnh tranh kịch bản đều có thể thông qủa một cách suôn sẻ.

Kinh nghiệm càng không gì để nói, trước đó, cô ấy đã lồng tiếng qua hơn ba bộ phim điện ảnh.

Tô Noãn Dương ngồi ở trên ghế, nhìn những người xếp hạng trước cô một người tiếp một người rời đi, không khỏi có chút lo lắng, đứng ngồi không yên.

Cô vẫn luôn hít sâu, dặn chính mình không cần khẩn trương, nhưng tác dụng lại hoàn toàn ngược lại, tim đập càng lúc càng nhanh, đại não cũng càng ngày càng loạn.

- “Tiếp theo, Tô Noãn Dương.” Thành âm Lý Ngôn từ cửa truyền đến.

Rốt cuộc, cũng đến phiên cô.

- “Tô Tô, không cần khẩn trương! Cô ở trong lòng chúng tôi là tốt nhất!”

- “Đúng vậy đúng vậy, cứ phát huy như bình thường là được rồi! Nhất định không thành vấn đề!”

Tuy tất cả mọi người đều đi tới khuyên cô cố lên, nhưng trong lòng lại yên lặng vì cô mà tiếc hận khổ sở.

Chuẩn bị lâu như vậy, tuy nói không phải nắm chắc thắng lợi, nhưng cũng là có khả năng thắng rất lớn.

Nhưng lần này là cạnh tranh trực tiếp với Đông Cuối Mùa Thu, trên cơ bản chẳng khác nào thông báo những người khác đều đã thua cuộc, nữ chính khẳng định là vật trong lòng bàn tay cô ấy.

Hiện giờ, cũng chỉ có thể buông tay, tận tâm tận lực làm hết khả năng, còn lai phải nghe theo ý trời.

- "Cố gắng!”

Tô Noãn Dương hít sâu một hơi, sửa sang lại cổ áo, đẩy cánh cửa cách vách văn phòng.

Edit: Hương Trong Đêm