Yêu Hồ Trở Về

Chương 42: Hỗn Loạn

Bầu không khí trong phòng thi lúc này trầm lặng xuống, sóng ngầm chực chờ nổi dậy, các làng đều muốn nâng cao danh hiệu của bản thân nhờ vào cuộc thi này thì việc các thí sinh ra sức thể hiện là điều không thể tránh khỏi, nhất là vào lúc người sai là của Làng Cát, nhưng việc gây chuyện lúc này có lẽ không tốt lắm, nhưng kẻ thiểu năng thì nơi nào cũng phải có...

Rất nhanh, tất cả trở nên ồn ào, số ít thí sinh nơi đây ' chính nghĩa lẫm liệt ' đứng ra phê phán Sajin.

" Làm sao lại không được? Không phải đã nói trước rồi sao? "

" Ngươi muốn chống lại chúng ta sao? "

" Làng Cát đừng có mà quá đáng "

....

Phòng thi trở nên hỗn độn, một số thí sinh thậm chí lợi dụng việc này lôi xuống uy tính và danh dự của làng Cát một cách ' vô ý '.

" Được rồi! Không phải cậu ta đã bị ngăn lại rồi sao? " Kayoko nhíu nhíu đôi mi thanh tú, môi hồng khẽ mở cất lên giọng nói có phần lạnh lùng, cô không quan tâm bọn họ vì cái gì mà ồn ào như vậy, nhưng họ nháo lên như vậy khiến cô cảm thấy rất phiền.

Âm thanh trong trẻo không lớn nhưng lại có ma lực khiến mọi người bình ổn lại.

" Làm sao như vậy được, nếu lúc nãy không phải hắn ta bị ngăn lại kịp thời thì không phải chúng tôi đều bị đánh rớt, tóm lại là hắn sai! " một người trong số đó hoàn hồn lại nhanh nhất, hắn nhíu mày nhìn Kayoko, giọng điệu khẳng định mười phần.

" Đúng vậy! Hắn là kẻ sai! "

" Tên kia! Ngươi không muốn tất cả mọi người qua vòng thì chúng ta cũng không cho ngươi qua! Ta nhớ rõ ngươi rồi "

...

Kayoko có chút đau đầu, trên bàn tay tinh xảo dần hiện lên một tia sáng đỏ rực, trong mắt như có như không tia huyết tinh lãnh khốc.

Kano nhíu mày, bàn tay thon dài rắn rỏi khẽ nắm lại cổ tay mảnh khảnh của thiếu nữ, giọng nói có chút nhu hòa " Sẽ bẩn "

Bọn người giả dối như thế này còn đáng khinh hơn tên Sajin kia rất nhiều, ít nhất hắn ta chỉ muốn tốt cho bản thân và đồng đội, còn bọn người này lại lợi dụng việc này để phô trương thanh thế bản thân, bôi nhọ làng khác một cách thái hóa như vậy thì thật đáng ghê tởm.

Mà những con người giả dối ghê tởm như vậy, Kano đều không muốn Kayoko tiếp xúc cho dù chỉ là sát hại, sẽ bẩn.

Hắc mâu đảo mắt quanh căn phòng, phần lớn những người ở đây đều là yên ắng xem kịch, xem ra cuộc thi này kẻ thiểu năng chỉ là số ít.

Kayoko nhìn bàn tay đang nắm cổ tay mình rồi lại nhìn về phía Kano, huyết mâu cụp xuống, tia huyết sắc bên trong bàn tay vụt tắt như chưa từng tồn tại.

Bên trong đôi con ngươi Kano hiện lên một mạt vui vẻ rồi biến mất làm Kayoko nghĩ mình gặp ảo giác.

" Không cần gây chuyện như vậy! Dù không bị ngăn cản thì cơ bản hắn ta cũng không phá hư được kế hoạch " Neji nhìn đám đông trước mắt, nhàn nhạt nói.

" Ý ngươi là gì? " Sajin khó hiểu nhìn Neji, giọng nói phần nhiều là kiêu ngạo bởi vì từ trước đến giờ hắn chính là như vậy, hắn sẽ không hối hận về việc làm hôm hay của mình, còn về phần mấy người kia, vào vòng hai hắn sẽ chậm rãi giải quyết từng tên một.

" Cho dù ngươi có gây ra chấn động ba hay năm lần thì cũng không sao cả, chỉ là việc trả lời câu hỏi của bọn ta sẽ bị thay đổi mà thôi! " Neji bình tĩnh nói, con ngươi có chút lạnh lùng.

" Ngươi.... ! Sao ngươi không nói trước việc này? " Sajin suy nghĩ một chút rồi chợt nhận ra, hắn tức giận cao giọng chất vấn Neji vì bị lừa.

" Ta nói rồi! Ta không thích kẻ phá đám " Neji quét ánh mắt lạnh lẽo về phía Sajin, giọng nói trầm trầm.

" Ngươi! Các ngươi.... " Sajin nhìn bọn người chỉ trích hắn lúc nãy và Neji đang đứng đối diện, nghẹn uất cùng tức giận cứ thế trào ra khiến mặt hắn đỏ bừng, thì ra nãy giờ hắn chỉ như một thằng hề nhảy nhót cho bọn chúng xem kịch, còn cho bọn chúng cơ hội bôi nhọ làng...

" Khốn kiếp! " Sajin thẹn quá hóa giận, hắn hung hăng rút ra thanh kunai bên trong hộp dụng cụ ở thắt lưng muốn lao về phía Neji.

Neji lúc này lại nâng tay chỉ về phía tấm bảng giữa phòng thi, dòng chữ không cho phép đánh nhau hiện lên trong tầm mắt người nhìn.

" Giám khảo! Có cho phép đánh nhau không? Không trả lời thì có nghĩa là cho phép đấy" Neji hướng mắt về phía camera, không chút để ý nói.

Trong phòng quan sát, Shikamaru cười bất đắc dĩ, lát sau giọng cậu vang lên rõ ràng trong ba phòng thi " Các thí sinh không được phép gây sự đánh nhau "

Hai phòng còn lại nhanh chóng phân tích tình hình sau câu nói của Shikamaru, người nào không liên lạc được với đồng đội đều tìm câu ba mươi điểm mà làm, rất nhanh đều đã làm xong.

Trong văn phòng quan sát, Temari nhíu chặt mày nhìn trong căn phòng số một, hay nói đúng hơn là chỗ của Kano, lát sau cô day day trán có chút mệt mỏi.

Mà trong camera lúc này, bên cạnh Kayoko không hề có bóng hình nào!

Vòng thi thứ nhất nhanh chóng đến hồi kết thúc, Shikamaru cười cười, gương mặt hữu thần mang một tia bí hiểm khi bị Temari phàn nàn việc các thí sinh qua vòng quá nhiều, giọng cậu đều đều trầm thấp " Vẫn còn câu hỏi cuối cùng "

Temari hơi giật mình, cô cười cười không hỏi nữa, đôi mắt trong trẻo hướng về phía màn hình nhìn từng gương mặt trong phòng thi, nếu tên này đã nói như vậy thì chắc hẳn đã có tính toán riêng rồi của hắn rồi, lúc này việc duy nhất cô có thể làm là trông cậy vào câu hỏi cuối cùng mà hắn nói, nhưng Temari cô tin hắn sẽ không để cô phải thất vọng.