Yêu Thương Tình Nhân Một Đêm

Chương 1

Cô có một mái tóc dài mượt mà, dáng người thon thả, trang phục trên người thời thượng xinh xắn giống hệt như bản thân. Gương mặt của cô không tính là xinh đẹp, nhưng tuyết trắng thanh lệ, bàn tay thon dài, da thịt trơn bóng không tỳ vết, ánh mắt rất đẹp, đôi môi đỏ mọng thuỷ nhuận mê người, làm cho người ta dễ sinh hảo cảm.

Nhưng đó cũng không phải là nguyên nhân làm cho Trạm Diệc Kỳ nhắm trúng cô gái này, còn cùng cô tiến vào khách sạn nữa.

Hắn sở dĩ đối với cô cảm thấy hứng thú, là vì khi hắn quan sát những động tác lớn mật cùng khiêu khích dụ hoặc của cô, phát giác cảm xúc của cô vô cùng khẩn trương, cùng hành vi to gan như thế hoàn toàn mâu thuẫn, còn ngẫu nhiên biểu lộ sự ngây ngô cùng xấu hổ, cho dù cô có cật lực che dấu đến đâu đi chăng nữa, nó vẫn hiện ra.

Một cô cô kỳ quái.

Một người phụ nữ đối với hắn có chút câu dẫn, chủ động tích cực mà thỉnh thoảng lại toát ra sự khẩn trương, giãy giụa cùng ý nghĩ lùi bước. Thật lạ!

Hắn đối với chuyện kỳ quái luôn luôn có tinh thần đặc biệt, quyết truy đến cùng, cho nên khi cô mở miệng hỏi hắn có hay không muốn cùng cô làm một đêm tình, hắn chỉ có nhướn mày, sau đó liền mang theo cô rời khỏi quán bar, đi vào khách sạn.

Trong phòng tắm, tiếng nước vẫn liên tục, từ lúc cô tiến vào đó rồi khoá cử lại xong đã muốn vượt quá mười lăm phút rồi.

Khoá cửa?

Cô chẳng lẽ không cảm thấy hành động như thế thực buồn cười sao? Nếu đã lớn mật yêu cầu hắn cùng với cô phát sinh một đêm tình, đã thế khi vào phòng tắm lại còn muốn khóa cửa? Thật là vừa buồn cười vừa mâu thuẫn, nhưng lại có một loại cảm xúc nói không nên lời… là đáng yêu ư?

Với hắn mà nói, đáng yêu chỉ hướng đến những cô cô nữ sinh từ năm tuổi đổ xuống mà thôi, vượt qua năm tuổi về sau muốn ở trên người phụ nữ tìm được hai chữ này không phải không có, chính là cơ hội gặp được vô cùng cực kì khó khăn mà thôi.

Nhưng mà đêm nay hắn lại có thể hi hữu gặp được một người như vậy. Cảm giác hiện tại của hắn với cô là tò mò lớn hơn dục vọng, kế tiếp có chút chờ mong, cô còn có thể diễn đến như thế nào nữa.

Bất quá khó khăn lắm mới tìm được một người phụ nữ khiến cho hắn không phải làm gì mà tâm tình cũng vui sướng, hắn nghĩ đến việc, nếu cô thật sự có ý nguyện muốn cùng hắn có một đêm tình như lời nói, hắn cũng sẽ không để ý mà chấp nhận.

Chính là lấy tình huống trước mắt này thì xem ra…

Hắn đoán cô một lúc lâu nữa cũng sẽ không đi ra, cho dù đi ra, đại khái cũng sẽ tìm lấy cái cớ lâm trận bỏ chạy đi?

Khóe miệng hắn khẽ nhếch, không tiếng động cười một tiếng, hắn mới nghĩ như vậy xong, không nghĩ tới từ phòng tắm lại đột nhiên truyền đến “soạt.” một tiếng, khóa mở, mà cửa…

Hắn theo phản xạ tính quay đầu nhìn lại, lập tức liền bị cảnh đẹp giống như hoa sen mới nở trước mắt đoạt đi hô hấp.

Thân thể của cô cực kì thon thả, thế nhưng bộ ngực lại tuyệt không thon thả, mặc dù bị chiếc khăn tắm thắt lại dưới nách trói buộc nhưng vẫn hiện lên hết sức sinh động. Hai chân của cô thon dài, da thịt bóng loáng, gương mặt thanh lệ ửng hồng vì ngượng ngùng mà trở nên gợi cảm vô cùng.

Mặt của cô màu hồng, đến cả mỗi tấc da thịt bên ngoài khăn tắm cũng ửng hồng theo, tựa như cô gái vừa được người mình yêu ôm vào trong ngực sau khi đã nhiệt tình hoan ái hoặc bộ dáng lúc vừa mới yêu đương xong vậy.

Ông trời! Thân thể hắn thế nhưng xôn xao, hơn nữa nhanh chóng nổi lên ngọn lửa dục vọng.

“Anh có muốn đi tắm qua một chút không?” Cô mở miệng nói, giọng nói tựa hồ thấp đi vài độ so với lúc trước.

“Đi tắm rửa?” Hắn không tự chủ được lặp lại lời của cô, bộ dạng có điểm ngây ngốc.

“Ừ, sữa tắm chỗ này rất thơm.”

“Sữa tắm rất thơm?”

“Ừ.” Cô cứng ngắc mỉm cười, cật lực che dấu e lệ cùng khẩn trương.

Bộ dáng của cô làm cho hắn hơi chút khôi phục một chút tự chế. “Được.” Hắn nhìn cô thật sâu, gật gật đầu, sau đó bước nhanh về phía phòng tắm.

Lương Kỳ Gia rất tự nhiên mà nhích sang bên cạnh, chừa lại lối đi cho hắn, không nghĩ tới hắn lại không đi tiếp mà lại đi đến ngay trước mặt cô. Nhất thời, cả người cô cứng ngắc đứng lên.

“Anh nghĩ nên thử qua xem một chút.” Hắn nói.

“Cái gì?” Cô nhất thời không có cách nào phản ứng lại, chỉ thấy hắn cúi người lại gần sát mình, ở gáy và bờ vai của cô hít sâu một chút.

“Thật sự rất thơm.” Nói rồi, hắn liền xoay người đi vào trong phòng tắm, đóng cửa lại.

Cô thiếu chút nữa ngã xụi lơ xuống đất.

Trời ạ, hù chết cô, cô nghĩ tưởng hắn sẽ đột nhiên đem cô đẩy ngã lên giường, nghĩ đến mình đã nhìn lầm hắn, nghĩ hắn chính là kẻ sói đội lốt cừu ra vẻ đạo mạo, vẻ tao nhã bình thường xuất hiện chỉ là giả vờ mà thôi.

Hắn là bạn bè thân thiết của ông chủ lớn công ty cô, tuy không thường xuyên xuất hiện cho lắm, nhưng là hễ đã xuất hiện thì sẽ quật khởi trong công ty một trận gió xoáy phong ba, đem toàn bộ những nữ đồng sự chưa kết hôn thổi đi ngàn dặm, tụ lại từng đàn.

Ngũ quan của hắn đoan chính tuấn dật, chiếc kính trên sống mũi làm hắn trở nên sâu sắc, tao nhã, nhất cử nhất động đều tản mát ra một loại khí chất thần sĩ mê người, khiến nữ nhân nhìn là không thể tự chủ được.

Bất quá cô đối với hắn chưa bao giờ có ảo tưởng gì quá, không phải là không thích, mà là hiểu được bọn họ dù gì cũng là người của hai thế giới, câu chuyện cô bé lọ lem khi xưa cũng chỉ là cổ tích mà thôi.

Bọn họ từng mặt đối mặt quá ba lượt, nhưng là xem phản ứng của hắn đêm nay giống như lần đầu tiên nhìn thấy cô vậy, đối với cô một chút ấn tượng cũng không có.

Điều này làm cho cô càng thêm khắc sâu hiểu được đây chính là sự thật, bọn họ thật là người của hai thế giới bất đồng, khi đi qua hắn chưa bao giờ chú ý quá tới cô.

Như vậy cũng rất tốt, có thế cô mới dám tới gần hắn, còn hướng hắn đưa ra lời mời gọi ột đêm tình chứ.

Nói thật, cô hoàn toàn là ôm tâm tình tạm thời muốn thử một lần mà thôi, hoàn toàn không nghĩ tới hắn sẽ đáp ứng, bởi vì hình tượng đoan chính của hắn bình thường cùng với tình nhân một đêm hoàn toàn sai khác, ai biết đâu… Haizzz!

Không, cô không nên cảm thấy thất vọng, hẳn là phải cảm thấy may mắn mới đúng, nếu không cô muốn như thế nào đổi mới trí nhớ, nhưng lại là cùng với một đối tượng mà ngay cả đi qua cô cũng không dám ảo tưởng đây?

Nghĩ đến chuyện như thế có thể sẽ phát sinh, cô nhất thời cảm thấy hô hấp có điểm khó khăn.

“Cố lên, bình tĩnh một chút, hít sâu một hơi.” Cô mở miệng giúp chính mình bơm hơi, một bên hít sâu, một bên không tự giác thì thào tự nói.

“Ngươi hiện tại căn bản cái gì đều không cần nghĩ, chỉ cần giao hết cho hắn là đến nơi, lúc trước khi lần đầu làm chuyện đó, ngay cả kinh nghiệm đều không có, lúc này ít nhất còn có chút kinh nghiệm rồi… Không cần tưởng nhiều như vậy, chỉ cần thuận theo tự nhiên là đến nơi, đừng khẩn trương, thoải mái, đừng khẩn trương, thoải mái.”

Cửa phòng tắm đột nhiên kéo “soạt.” một tiếng, dọa cô bị sốc ngay tại chỗ, bởi vì cô hoàn toàn không chú ý tới tiếng vòi tắm hoa sen khi nào thì dừng lại, mà hắn - trời ạ, quá là đẹp trai!

***

Lương Kỳ Gia vừa nhìn thấy mỹ nam lõa thân gợi cảm chỉ vây quanh hông bằng khăn tắm, tóc mái vẫn còn vương những giọt nước thì liền ngây dại.

Kính mắt của hắn đã bỏ xuống, mái tóc bình thường vẫn che nửa khuôn mặt đã được vén ra sau, lộ ra một loại khí chất cuồng dã, kiệt kinh bất tuân, hoàn toàn so với hình tượng thư sinh nho nhã ban đầu trở thành hai người.

Hơn nữa hắn thế nhưng còn có cơ bụng, từng khối rõ ràng à nha!

Lấy ngoại hình thư sinh nhã nhặn của hắn, cô vốn tưởng làn da sau lớp quần áo của hắn là màu trắng, không nghĩ tới là chuyện không hề như thế.

Màu da của hắn mặc dù không đến màu đồng cổ, nhưng là cũng gần thế không xa, giống hệt như những người mẫu từ bên trong tạp chí đi ra, rắn chắc, gợi cảm mà tuấn mỹ.

Trạm Diệc Kỳ chậm rãi tiến tới gần Lương Kỳ Gia, cô bây giờ đã bị làm cho hoàn toàn không thể động đậy, chỉ có thể miệng đắng lưỡi khô nhìn hắn càng lúc càng gần, sau đó đứng ở ngay trước mặt của cô.

“Em hiện tại thay đổi chủ ý còn kịp.” Hắn nhìn không chuyển mắt nói với cô.

“Thay đổi chủ ý cái gì?” Lương Kỳ Gia thì thào hỏi, hiện tại trong óc của cô trừ bỏ thân thể đẹp đẽ của hắn ra, thứ gì cũng đều không thèm để ý hết.

“Một đêm tình.”

“Một đêm tình?” Cô phản ứng trì độn trừng mắt nhìn, đột nhiên nhớ tới hết thảy. Đúng rồi, một đêm tình!

“Anh muốn thay đổi chủ ý sao?” Cô ngó hắn, thật cẩn thận hỏi lại.

“Quyền quyết định nằm ở phía em.” Ánh mắt hắn nhìn cô nóng rực làm toàn thân cô đỏ ửng lên, không tự chủ được khẽ vươn lưỡi liếm liếm môi cánh hoa.

“Em nghĩ muốn thay đổi chú ý sao?” Hắn lại hỏi, tiếng nói tựa hồ cùng với vừa rồi có điểm không giống với nhau, trở nên có chút khàn khàn cùng dồn dập.

Cô lại liếm đôi môi cánh hoa, rồi mới thong thả lắc lắc đầu một chút.

Giây tiếp theo, cô phát hiện mình đã bị hắn hôn lên miệng, mà nụ hôn này quả thực tựa như một trận bão đột ngột tiến đến lại trực tiếp đánh vào, môi vừa bị hắn chiếm lấy, ngay sau đó đầu lưỡi đã thừa dịp cô kinh ngạc khẽ mở đôi môi mà tham tiến vào bên trong, công thành đoạt đất, châm lên ngọn lửa kích tình đương cháy tiềm tàng ở sâu trong nội tâm mà chính cô cũng không hề biết.

Trái tim ở lồng ngực kịch liệt kinh hoàng, hô hấp cũng trở nên dồn dập, máu toàn thân cứ như là đột nhiên vọt lên cao hai mươi độ vậy, nhanh chóng lưu động trong thân, truyền tới tứ chi, làm cho cô càng lúc càng lửa cháy đến khó nhịn.

Cô vươn tay, đụng đến một mảng da thịt trơn nhẵn, lạnh lẽo như băng. Tay cô đi dần lên trên, từ đầu ngón tay, lòng bàn tay, cánh tay cho đến bả vai. Thật thoải mái, cảm giác dán vào da thịt lạnh lẽo của hắn thật thoải mái.

“A…” Cô không tự giác rên rỉ ra tiếng, nâng chân lên chạm vào cơ đùi của hắn, một lần lại một lần.

Trạm Diệc Kỳ lần đầu tiên có loại cảm giác sắp bị phụ nữ bức điên, bởi vì sự đụng chạm của cô quá ư tự nhiên, không chút nào ra vẻ, không có ý tứ khiêu khích hàm xúc, lại tràn ngập gợi cảm làm người ta không thể kháng cự được.

Thứ tròn tròn của cô dán lên trên người, mùi hương của cô cũng phảng phất lấp đầy khoang mũi, bàn tay ôn nhu vuốt ve dọc sống lưng, còn có đôi chân dài kia không ngừng ở trên đùi hắn ma sát qua lại, động tác cứ một lần lại một lần hướng hắn đến chỗ mềm mại. Cử chỉ này cơ hồ ép hắn đến điên mất.

Trạm Diệc Kỳ rốt cuộc chịu không nổi vươn tay cởi bỏ chiếc khăn tắm của cô, đồng thời kéo cô ngã về phía sau, lên giường, tách ra hai chân của cô, lại nghiêng thân bao trùm ở phía trên thân hình nhỏ nhắn ấy.

Ánh mắt Lương Kỳ Gia chớp chớp rồi trợn tròn, toát ra một sự sơ hãi hư hư thực thực cùng biểu tình có chút khẩn trương, gấp gáp.

“Đừng sợ.” Hắn nhẹ giọng dịu dàng nói với cô.

Cô lắc đầu, vươn tay ôm cổ hắn, lấy ngữ khí kiên định nói: “Đến đây đi.”

Trạm Diệc Kỳ ngây người một chút, quả thực là dở khóc dở cười, cô nghĩ bọn họ hiện tại đang làm cái gì nha?

Đến đây đi? Cách nói như thế này thật giống như bọn họ đang ở trên pháp trường vậy, hắn là đao phủ, còn cô chỉ muốn hắn cho cô một cái chết thống khoái, tốc chiến tốc thắng mà thôi. Cô có hy vọng nhanh chóng chấm dứt hết thảy mọi thứ như thế sao?

Nhìn đôi mắt trong trẻo mê đắm lòng người trước mặt, dục vọng cấp bách của hắn chớp cái dịu đi rất nhiều, thứ hắn muốn thấy nhất lúc này chính là hai ánh mắt mờ sương, khó nhịn dục vọng mà khêu gợi vặn vẹo thân thể, rên rỉ cầu xin hắn của cô thôi.

Hắn vươn tay ôm lấy khuôn mặt của cô, cúi đầu nhiệt tình hôn cô, liếm cắn, thăm dò, trêu chọc tới lúc cô nhịn không được cúi đầu phát ra tiếng rên rỉ, đến lúc này hắn mới chịu đem miệng dời xuống, đùa giỡn ở những nơi khác trên cơ thể, tìm kiếm chỗ mẫn cảm của cô.

Khi hắn khẽ liếm vành tai, thân thể cô run run một chút, lúc hắn hôn môi bộ ngực của cô rất yêu kiều, lúc hắn đưa tay thâm nhập vào giữa hai chân, cô run rẩy, sau khi ngón tay hắn tiến vào nơi nóng ướt mềm mại kia, cả người cô chấn động không thôi, trong nháy mắt ôm chặt lấy hắn, kìm lòng không nổi nhắm mắt lại, nương theo sự âu yếm của hắn mà phát ra những tiếng thở thấp suyễn mê người.

Đây mới là dáng vẻ mà hắn muốn nhìn thấy.

Hắn đột nhiên rút tay ra khỏi cơ thể cô.

“Không…” Lương Kỳ Gia nhất thời kêu lên, mở to đôi mắt mờ sương ngập tràn dục vọng, thỏa mãn mong muốn cuối cùng của hắn, mà sự nhẫn nại của hắn cũng đã mau tới cực điểm.

Hắn điều chỉnh tư thế, thuận lợi tiến thẳng vào trong cơ thể cô, lấy tiết tấu cuồng nhiệt mạnh mẽ một lần lại một lần ma sát nơi mềm mại, đem lại cho hai người một trận mãnh liệt vui thích, đến tận lúc cô rốt cuộc không nhịn được cao trào khoái cảm mà thét lên ra tiếng, còn hắn cũng đạt tới cực hạn cuối cùng mới chịu thôi.

Trạm Diệc Kỳ rút ra lùi lại, nằm ở bên cạnh cô, vòng tay ôm cô vào lòng.

Hắn lại còn muốn nhấm nháp cô, đây là cảm giác chưa bao giờ có ở hắn, rõ ràng hắn mới vừa cùng cô làm xong đó thôi, lại vẫn còn tiếp tục muốn nữa.

Hắn rất ít khi có tình nhân một đêm, nhưng không phải là chưa từng có, chỉ có điều đây là lần đầu tiên có được nhiều xúc cảm kì diệu như vậy, nghĩ muốn thêm một lần, muốn hỏi tên của cô, muốn biết chuyện của cô, cùng với tưởng tượng ra tương lai của hai người sau này.

Nếu hắn mở miệng hỏi, không biết cô có hay không sẽ đồng ý, có hay không tình nguyện cùng hắn chính thức kết giao đây?

Cảm giác này thật đúng là là trước đây chưa từng có.

Cô đến tột cùng có mị lực như thế nào mà có thể làm cho hắn thể nghiệm đến được cảm giác trước nay chưa từng có như vậy?

Xinh đẹp?

Không, hắn đã gặp qua không ít phụ nữ so với cô còn hấp dẫn hơn nhiều.

Nhiệt tình?

Không, hắn cũng đã từng thử qua loại phụ nữ so với cô càng nhiệt tình gấp bội.

Như vậy rốt cuộc là thứ gì kích động hắn đây? Hành động kỳ quái của cô, sự mâu thuẫn của cô, hay vẫn là đôi mắt sương mù, thân mình mềm mại ngát hương, hoặc việc cô không chút nào giữ lại, phản ứng nhiệt tình lại mang điểm ngây ngô đến mê người?

Cúi đầu nhìn người trong lòng hắn, bị hắn làm ệt đến mức mê man, vẻ mặt hắn bất giác hiện lên chút ôn nhu hiếm thấy.

Đáp án không xác định, không biết, vẫn là u mê, bất quá hắn tuyệt không vội vã tìm được đáp án, bởi vì thời gian về sau còn rất nhiều, không phải sao?

Khóe miệng khẽ nhếch, hắn yêu thương cúi đầu ở trên trán cô khẽ hôn một chút, sau đó nhắm mắt lại, nằm một bên chờ cô tỉnh lại.

Cảm giác thỏa mãn lại mệt mỏi xương cốt khiến người ta chỉ muốn ngủ, nhất là đối với người một tuần mỗi ngày chỉ ngủ có ba tiếng đồng hồ đổ xuống như hắn, Trạm Diệc Kỳ chờ một lúc, chậm rãi nhắm mắt rồi bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ say.

***

Nhìn que thử thai hiện lên hai vạch, Lương Kỳ Gia vô cùng khiếp sợ và khó tin, cả người bởi vì bị dọa cho đến mức đầu óc trống rỗng mà đứng ngây ra.

Cô không xác định được mình đã đứng ngây ngốc trong toilet bao lâu, cho đến khi cô công nhân vệ sinh đập cửa thật lớn mới có thể đem thần trí cô đang ngao du cấp tốc trở về.

“Rốt cuộc có người ở bên trong hay không? Có liền kêu một tiếng, đừng có giả câm điếc!”

“Có, có người ở.” Hoàn hồn, cô vội vàng đáp, nhanh chóng dùng giấy vệ sinh bọc que thử thai bỏ vào trong túi tiền, mở cửa đi ra ngoài.

“Thật là, tôi gõ cửa nửa ngày cô cũng không đáp một tiếng, rốt cuộc là làm sao chứ?”

Cô công nhân bên cạnh cứ oán giận trách móc không ngừng còn cô chỉ thầm nghĩ muốn nhanh chút thoát khỏi hiện trường để tránh bị người phát hiện cô vừa rồi tránh ở trong toilet nữ làm cái gì.

Cô nhanh chóng trở ra, xoay người chạy khỏi toilet nữ. Trở lại chỗ ngồi trong văn phòng rồi, cả người cô vẫn như cũ khiếp sợ cùng khó có thể tin, mặt cứ dại ra, cắt không còn giọt máu.

“Kỳ Gia, cậu làm sao vậy?” Đồng nghiệp Tiểu Tuệ bàn bên cạnh quan tâm hỏi cô.

Cô phản ứng chậm chạp quay đầu nhìn lại, bất quá không thể mở miệng đáp trả bất cứ vấn đề nào.

“Mặt của cậu tái lắm, có phải không thoải mái hay không?” Tiểu Tuệ cả kinh kêu lên.

“Làm sao, có chuyện gì thế?” Tiếng kêu của Tiểu Tuệ thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

“Mọi người nhìn Kỳ Gia mà xem.” Tiểu Tuệ nói.

“Trời ạ, Kỳ Gia, cô làm sao vậy? Sắc mặt vì sao khó coi như vậy, không thoải mái chỗ nào ư?”

“Làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?” Quản lí vừa hay đi qua cũng lên tiếng.

“Quản lí, thân thể Kỳ Gia không được thoải mái.”

“Cô làm sao vậy Kỳ Gia, có khỏe không?” Quản lí đi lên phía trước hỏi.

Trải qua một phen liên tiếp bị mọi người ta một câu ngươi một câu, Lương Kỳ Gia cuối cùng cũng khôi phục chút năng lực đối đáp thông thường.

“Quản lí, buổi chiều tôi có thể xin phép nghỉ sao?” Cô suy yếu hỏi.

Giọng điệu hữu khí vô lực cùng bộ dáng giống như tuỳ thời tuỳ chỗ có thể xỉu của cô khiến quản lí không dám nói không.

“Công việc cũng không còn nhiều, mai là xong, cô nên nhanh chóng đi gặp bác sĩ. Có cần tôi gọi ai đó đi cùng hay không?” Quản lí lo lắng nhìn sắc mặt tái nhợt của cô.

“Tôi tự đi là được rồi.” Lương Kỳ Gia lập tức lắc đầu, sắc mặt trong nháy mắt lại trắng thêm chút ít.

“Vậy cô mau đi đi, khám bác sĩ xong thì trở về nhà nghỉ ngơi cho khoẻ, nếu ngày mai vẫn cảm thấy không được thoải mái thì thỉnh thoảng nghỉ một bữa cũng đâu có sao!” Quản lí nhanh chóng nói, thật sự bị tình trạng của cô dọa cho sợ hãi.

“Cám ơn quản lí.”

Quản lí lắc đầu rồi xoay người rời đi.

Lương Kỳ Gia lại ngây người trong chốc lát, sau mới bắt đầu dọn dẹp lại mấy thứ trên mặt bàn.

“Có việc gì cần mình giúp không?” Tiểu Tuệ đứng dậy đến bên người cô hỏi.

Cô nhìn nhìn mặt bàn rồi lại ngây người một chút, sau đó mới hướng Tiểu Tuệ lắc đầu. Những văn kiện thuộc loại khẩn cấp trong sáng nay cô đều đã làm xong rồi, còn lại là một ít những thứ chưa cần gấp, không vội.

“Kỳ Gia, cậu có khỏe không? Thật sự không cần người đến bệnh viện cùng sao?” Xem phản ứng ngây ngốc cùng bộ dạng có chút đờ đẫn như dại ra của cô, Tiểu Tuệ nhíu mày hoài nghi hỏi.

“Mình không sao.”

“Không có việc gì mới là lạ, nếu bây giờ cậu có té xỉu ngay trước mặt mình thì mình cũng không cảm thấy kỳ quái chút nào.”

Lương Kỳ Gia mỉm cười vô lực với Tiểu Tuệ.

“Tốt lắm tốt lắm, đừng làm việc nữa, máy tính mình sẽ tắt giúp, cậu nhanh nhanh đi bệnh viện đi.” Tiểu Tuệ cầm lấy cái ví da trên bàn cùng áo khoác vắt trên lưng ghế, nhét vào lòng cô.

“Cám ơn.” Trừ những lời này ra, cô không biết nói gì hơn nữa.

“Miễn miễn, mau đi đi, không cần đa lễ, bằng không sẽ té xỉu ngay đấy.”

Lương Kỳ Gia cười khổ một chút, xoay người đi ra cửa, đáp thang máy xuống lầu rồi rời khỏi công ty.

Bầu trời hôm nay trong xanh đơn điệu, những áng mây xa xa thấp thoáng bay qua. Cô cúi đầu, có cảm giác bí bách đến gần như không thở nổi.

Cô ngồi xuống ghế đá trong công viên, một lần nữa đem que thử thai vừa vội vàng gói vào trong giấy vệ sinh ra xem, muốn xác định xem mình có phải hay không hoa mắt nhìn lầm. Nhưng mọi chuyện là đúng, hai vạch màu hiện lên hết sức rõ ràng.

Tại sao có thể như vậy chứ?

Loại sự tình này sao có thể xảy ra ở trên người cô?

Giữa trưa nghe đồng nghiệp kể chuyện bạn của cô ấy ngay cả việc mình mang thai hay không cũng không biết rồi cùng nhau chê cười, cô mới giật mình nhớ đến kỳ sinh lý của mình đã tới chậm nửa tháng. Kỳ sinh lý luôn không chuẩn cho nên cô không bận tâm nhiều, nhưng tháng này cùng những tháng khác không hề giống nhau, bởi gần đó cô từng cùng một người phát sinh tình một đêm.

Đêm đó Trạm Diệc Kỳ rốt cuộc có thực hiện biện pháp tránh thai hay không, chuyện này cô quả thực không rõ, nhưng đây chẳng phải là phương pháp cơ bản nhất để bảo vệ chính mình cùng người khác cơ mà, không phải sao?

Hắn hẳn là có làm, nhất định có làm đi?

Để cho yên tâm hơn, cô đến cửa hàng tạp hoá mua một hộp que thử thai, mang về công ty thừa dịp đi toilet thí nghiệm một chút.

Sau đó, cô dùng 98 % yên tâm, 1 % lo lắng cùng 1 % xui xẻo mà chờ đợi kết quả thử nghiệm.

Không nghĩ tới kết quả lại khiến cho cô thiên địa biến sắc!

Cô làm sao có thể mang thai chứ? Chỉ có một buổi tối, chỉ làm một lần, mà hắn cũng không có khả năng quên mang bảo hộ nha… Hắn rốt cuộc có hay không mang thứ đó hay không?

Không, hiện tại căn bản không phải nên thắc mắc chuyện hắn có hay không mang bảo hộ, mà là hiện tại cô nên làm cái gì bây giờ?

Mang thai là chuyện trước giờ cô chưa từng nghĩ tới. Cô thật sự mang thai sao? Nếu là thật, cô có nên sinh hạ này đứa nhỏ này ra không? Nên cho hắn biết sao? Hay là nên thần không biết quỷ không hay đến bệnh viện… phá bỏ nó?

Kết tinh không được mong chờ, kết tinh ngoài ý muốn, là kết quả của tình một đêm…

Một đứa trẻ, một sinh mệnh, một tiểu bảo bối sẽ có bộ dạng rất giống hắn hoặc rất giống cô…

Ông trời, cô rốt cuộc nên làm thế nào đây?