"Mau ngủ đi, sáng mai em phải dậy sớm đó."
Vương Thiên Nghị Song Ngư đang làm bài tập, chốc chôc lại kiểm tra đồng hồ để xem xét thời gian. Lần này một lần nữa ngẩng đầu lên đã là tròn mười hai giờ đêm, vậy mà Mộc Kỳ Sư Tử một mình nằm trên giường vẫn không chịu từ bỏ chiếc điện thoại để nhắm mắt đi ngủ. Trong khi ngày mai đã phải xuất phát đi từ sớm.
"Một lúc nữa thôi, em chắc chắn sẽ đi ngủ."
Mộc Kỳ Sư Tử gạt qua lời nhắc nhở của Vương Thiên Nhị Song Ngư, mắt vẫn không hề rời khỏi màn hình điện thoại, ngón tay không ngừng lia lịa chạm vào vào màn hình.
Vương Thiên Nhị Song Ngư thở dài một cái rồi lại tiếp tục cúi đầu xuống làm nốt bài tập của mình. Ngày mai chính là ngày Mộc Mộc bắt đầu chuyến đi ngoại khóa ba ngày hai đêm, từ sáng sớm học sinh đã phải tập trung để xuất phát từ sớm. Mà chuyến đi này chỉ có của năm hai và năm ba, năm nhất hoàn toàn không được tham gia. Mộc Kỳ Sư Tử tới giờ này vẫn chưa chịu ngủ, lại còn là chúa mê ngủ, cô lại càng không chắc chắn về khả năng đánh thức Sư Tử của mình vào sáng mai.
Nhìn xuống bài tập chất chồng trước mặt, Vương Thiên Nhị Song Ngư thật sự muốn từ bỏ. Trường cao trung Mộc Mộc thật sự rất rảnh rỗi, đã tổ chức tham quan ngoại khóa rồi thì thôi đi, còn giao thêm một đống bài tập cho học sinh không tham gia, công bằng ở đâu??? Chưa kể cô còn đang tham gia khóa tập huấn của công ty, nếu không hoàn thành sớm sẽ không thể sắp xếp được công việc. Bài tập thật sự đúng là có thể từ trên trời rơi xuống.
Lát sau, đèn giường cách đó đã tắt, Mộc Kỳ Sư Tử đã ngủ. Nhìn đồng hồ một lần nữa đã gần đến một giờ sáng, lại xem xét số bài tập mình đã làm, Vương Thiên Nhị Song Ngư quyết định thức khuya làm xong tất cả. Nói không chừng là lúc bài tập được làm xong cũng vừa là lúc cô có thể đánh thức Mộc Kỳ Sư Tử thức dậy.
...
Bốn giờ sáng, bầu trời thậm chí vẫn còn giữ lại sắc tím của đêm khuya, đèn đường vẫn còn được thắp sáng, khu kí túc xá của trường Cao trung Mộc Mộc đặc biệt náo nhiệt, người ra kẻ vào liên tục. Ai nấy đèo mang theo ít nhiều đồ đạc.
"Tống Bạch Dương, mang theo ít thuốc."
Tống Bạch Dương đã chuẩn bị xong hết tất cả, muốn rời đi để qua phòng khác tìm bạn bè mình lại bị Mao Bảo Bình giữ lại.
Mao Bảo Bình từ tủ thuốc nhỏ của phòng bọn họ lấy ra mấy vỉ thuốc khác nhau, cho vào một bọc rồi đưa cho Tống Bạch Dương. Sau hội thi lần trước, Mao Bảo Bình rút kinh nghiệm được ít nhiều về việc chuẩn bị này. Những lúc đi xa, tốt nhất là nên chuẩn bị theo một số loại thuốc để phòng trừ.
Tống Bạch Dương cũng là người cẩn thận. Nhưng Mao Bảo Bình vẫn sẽ khẳng định Tống Bạch Dương chẳng bao giờ chuẩn bị thuốc. Bởi vì cơ thể của Bạch Dương rất tốt. Rất tốt nên mới sinh ra sự chủ quan.
"Cám ơn. Em đi đây."
Tống Bạch Dương cầm lấy bọc thuốc cất vào trong balo lớn của mình, sau đó liền rời khỏi phòng. Đàn anh Bảo Bình của cậu chuyến đi này lại không tham gia, quyết định chuyên tâm học hành. Bạch Dương cũng biết Mao Bảo Bình đã xác định được kế hoạch học tập của mình, biết được Bảo Bình rất nghiêm túc với việc này, song cậu dù muốn đàn anh tham gia cũng không nỡ phá đi kế hoạch riêng của người khác.
Bạch Dương thẳng tắp đi đến phòng của Kim Ngưu, không cần gõ cửa đã có thể trực tiếp đi vào.
Trương Kim Ngưu ngày hôm nay rất cao hứng, từ hai giờ sáng đã mở mắt ra nhắn tin trên nhóm tổng kêu gọi mọi người tập trung. Tống Bạch Dương hơn một giờ sáng mới ngủ, vừa chợp mắt chưa vào được giấc ngủ đã bị âm báo của tin nhắn làm giật mình tỉnh giấc. Sau đó, nhắn tin qua lại trên nhóm tổng đã đến hai giờ rưỡi, Tống Bạch Dương phải vội vàng đi ngủ. Lại nói, không chỉ Trương Kim Ngưu cao hứng, chị gái của Trương Kim Ngưu cũng cao hứng, bạn của chị gái cũng cao hứng. Trương Cự Giải và Mộc Viên Ma Kết không tới nỗi như Kim Ngưu, nhưng thức dậy cũng rất sớm, thức dậy xong chẳng cần chuẩn bị thêm gì lập tức rời khỏi phòng kí túc đi tìm đồng bạn của bọn họ. Phòng chỉ còn một mình, Trương Kim Ngưu nghĩ ngợi bèn gọi Tống Bạch Dương qua giúp mình.
Hai người bọn họ cũng rất nhanh ra khỏi phòng, tiếp tục đi đến phòng của Vũ Đại Song Tử. Tống Bạch Dương và Trương Kim Ngưu đều ở tầng 3, trong khi Vũ Đại Song Tử lại ở tầng 2, lần nào tụ tập cũng là đúng theo thứ tự này.
Vũ Đại Song Tử rất đúng hẹn, đã ở ngoài chờ hai người, bên cạnh còn có Mộc Kỳ Sư Tử đang bấm điện thoại.
"Cũng chỉ là chuyến đi ngắn ngày, cậu mang vali lớn như vậy?"
Tống Bạch Dương và Trương Kim Ngưu đi xuống cầu thang, xách theo chiếc vali lớn. Mộc Kỳ Sư Tử vừa nhìn tới đã bị thu hút.
"Còn không phải cậu ta bảo tớ mang?"
Trương Kim Ngưu hầm hừ đánh mắt sang Vũ Đại Song Tử. Cái vali lớn màu cam của Kim Ngưu là loại vali cỡ lớn, đồ đạc của cô không nhiều, nhưng nói ít cũng chả đúng. Không phải đều là do Song Tử? Song Tử là người mẫu thời trang, lần đi chơi này cũng vẫn tranh thủ để quảng bá sản phẩm, mang theo không ít đồ. Cậu ta ấy vậy mà lại nghĩ tới cô có vali lớn, lập tức nhờ vả. Trong khi giờ thì thế nào? Song Tử rất gọn gàng chỉ đem theo ba lô du lịch trên vai.
"Được rồi. Mau đi."
Vũ Đại Song Tử bỏ qua Kim Ngưu, cầm đầu hội bạn đi tới cầu thang. Bọn họ rời khỏi kí túc xá, đi bộ một lúc cũng đến được địa điểm tập trung. Tại nơi này, Mộc Sơn Xử Nữ đang đứng đợi bọn họ, còn có đang nói chuyện cùng với Trương Cự Giải. Hồ Thiên Bình cũng ở đây, còn có Mộc Viên Ma Kết.
"Chúng ta đã đầy đủ rồi, có thể xuất phát."
Khi mọi người đều đã lên xe, Mộc Sơn Xử Nữ nói với tài xế lái xe. Ngay tức khắc, xe của bọn họ lăn bánh.
Lại nói, chuyến đi ngoại khóa của Mộc Mộc phân chia rất kì quái. Không phải đi theo lớp, mà là đi theo nhóm.Không tính cả giáo viên quản thúc, một nhóm thế nào đi nữa cũng phải đủ 10 người, còn buộc phải có từ hai niên khóa. Hội trưởng Hội học sinh và Hội phó Hội học sinh đều là những người có quyền lựa chọn và sắp xếp nhóm cho học sinh toàn trường, sau đó mới gửi lên cho giáo viên phụ trách phê duyệt. Việc lựa chọn của bọn họ đương nhiên có bàn bạc, bàn bạc rất rõ để có thể thuận tiện chọn lấy tất cả những người tham gia vụ học nhóm lần trước vào làm một. Hồ Thiên Bình đương nhiên phải có Mộc Viên Ma Kết, Mộc Viên Ma Kết sẽ kéo theo Mộc Kỳ Sư Tử, Mộc Kỳ Sư Tử kéo theo ba người Song Tử, Bạch Dương, Kim Ngưu. Kim Ngưu đương nhiên sẽ kéo theo chị gái Trương Cự Giải, từ Cự Giải sẽ dẫn đến Mộc Sơn Xử Nữ. Còn có, Hồ Thiên Bình còn chọn theo người bạn mới gia nhập Thạch Hải Thiên Yết. Như vậy vẫn thiếu người.
"Không khí này là..."
Mộc Sơn Xử Nữ có thể dễ dàng cảm thấy điểm sai biệt lúc này. Ban đầu tất cả tập trung lại vốn đều rất phấn khởi, nhưng lúc này, mặt mày ai cũng nặng nề kì lạ, đặc biệt là đám bạn Tống Bach Dương.
"Đàn anh cũng thật biết chọn người."
Vũ Đại Song Tử chán nản buông ra một câu, sau đó đeo bịt mắt muốn đi ngủ.
Hồ Thiên Bình cũng không thể nói gì thêm, im lặng cùng ngồi với Mộc Viên Ma Kết.
Tất cả đều là do cậu chọn thêm Hồ Thiên Tiễn để đủ số lượng thành viên.
Cậu không hề nhớ ra tình trạng giữa Hồ Thiên Tiễn và đám này.
Hồ Thiên Tiễn ngồi ở vị trí cuối xe cùng với Thạch Hải Thiên Yết, chốc chốc lại đưa mắt lên nhìn Trương Kim Ngưu đang vui vẻ cười đùa cùng Tống Bạch Dương bên cạnh, chẳng hề ngoái xuống đến một lần. Bản thân cũng chẳng thể làm được gì, có thì cũng chỉ là lôi kéo Vũ Đại Song Tử và Mộc Kỳ Sư Tử ngồi ở hàng ghế phía sau Trương Kim Ngưu đổi chỗ cho cậu. Nhưng mà, đối phương lại là Sư Tử và Song Tử. Cũng chẳng thể làm gì hơn, Thiên Tiễn cậu đành phải tiếp tục cúi đầu sử dụng điện thoại.
Thạch Hải Thiên Yết sau mấy lần cùng hoạt động chung ít nhiều cũng biết được sự tình giữa bọn họ. Liếc qua Thiên Tiễn đang ở bên cạnh cũng có thể dễ dàng nhận ra ánh mắt của cậu ta đang dán ở trên Trương Kim Ngưu. Chẳng qua người chắn giữa bọn họ lại là Vũ Đại Song Tử và Mộc Kỳ Sư Tử, nếu không thì dám chắc cậu ta đã chẳng yên phận ngồi đây. Bỏ qua Hồ Thiên Tiễn, Thiên Yết quyết định đi ngủ. Sáng dậy sớm như vậy thật sự rất buồn ngủ.
"Ting."
Thạch Hải Thiên Yết còn chưa kịp nhắm mắt, điện thoại đã kêu lên chuông thông báo.
"Đi chơi vui vẻ."
Thiên Yết nheo mắt, một lần nữa xác minh lại người gửi. Nhìn lại vẫn không hề thay đổi, màn hình hiển thị rõ ràng cái tên "Vương tiểu thư", hay cũng chính là Vương Thiên Nhị Song Ngư. Cái tên này, chỉ trách cô tên quá dài. Trước khi tắt điện thoại, Thiên Yết vẫn là bấm một dãy kí tự gửi đi, sau đó mới nhắm mắt ngủ.