12 chòm sao - Đường Ngọt Cao Trung

Chương 56: Du học

Tiết trời trưa hè nóng bức, hầm hập đến khó chịu. Cái không khí oi bức này cứ kéo dài trong mấy tháng hè, chẳng ai lại muốn rời xa khỏi điều hòa để ra ngoài đường cả. Ấy vậy lại có người háo hức đến độ không thể chờ được đến lúc mình có thể rời khỏi nhà.

Trương Cự Giải ở trước gương trang điểm nhẹ nhàng, tóc dài được túm gọn lên cao. Cự Giải cứ như vậy nhìn đi nhìn lại mình ở trong gương, cho tới khi thật hài lòng mới rời mắt đi. Đồng thời điện thoại di động cũng kêu lên.

Đọc xong tin nhắn đến, Trương Cự Giải vội vàng cầm lấy túi xách rồi rời khỏi kí túc xá.

Đi bộ một đoạn rời khỏi khu vực trường học, Cự Giải mở cửa một chiếc xe ô tô rồi ngồi vào bên trong, ổn định xong thì bỏ chiếc kính râm che nắng của mình xuống, ánh mắt sáng quắc nhìn người bên cạnh.

"Để anh phải đợi rồi."

"Không sao cả, cũng chẳng được bao lâu."

Mộc Sơn Xử Nữ vẫn luôn một khí chất ôn ôn nhu nhu nói, tay bắt đầu khởi động xe.

Trương Cự Giải cười trừ. Cài xong đai an toàn, cô bắt đầu nói ra trình tự mà mình đã vạch ra cho ngày hôm nay.

Xe chạy được một đoạn đường rất nhanh đã tới nơi, Trương Cự Giải ngoài dự đoán rất hưng phấn, xe vừa đỗ ở hầm đã vội vàng mở cửa xe. Mộc Sơn Xử Nữ ở một bên toan định muốn giúp cô mở đai an toàn, Cự Giải ấy vậy mà lại không khách khí liền nhảy xuống xe, khiến cho anh còn không kịp phản ứng. Trong lòng bỗng dưng có một chút hụt hẫng.

"Em thích đi nơi này lắm sao?"

Mộc Sơn Xử Nữ cầm lấy hai tờ vé vào cửa đặc biệt xem qua. Đây là bảo tàng tranh mới mở, quy mô cũng không nhỏ.

"Rất thích a. Hồi nhỏ em cũng hay được tới viện bảo tàng. Đối với những bức tranh này đặc biệt yêu thích."

Bước qua cửa, cho dù có phấn khích đến đâu, Trương Cự Giải cũng biết tự mình hạ thấp giọng nói.

Khi còn nhỏ, cha mẹ cô rất bận, thời gian chủ yếu là được bà ngoại chăm sóc. Bà ngoại cô khi còn trẻ theo nghệ thuật, phần lớn thời gian khi nhỏ cô đều được bà cho xem những bức tranh nổi tiếng đặc sắc, còn được bà nhiều lần dẫn đi viện bảo tàng. Lên tới cao trung, bà ngoại định cư ở nước ngoài, vì tình trạng sức khỏe mà không thể đi máy bay về nước. Cô và Trương Kim Ngưu chuyển ra ngoài ở riêng, cha mẹ vẫn thường xuyên phải đi công tác, thi thoảng sẽ tới thăm bọn họ, còn đặt mua một đống lương thực, thực phẩm, thuốc thang vận chuyển đến. Ngoại trừ tiền được cha mẹ chu cấp, bà ngoại mỗi tháng vẫn đều chuyển cho cô một số tiền, để cô có thể thoải mái sử dụng.

Bảo tàng mỹ thuật Z là bảo tàng mới được mở ra, nhưng quy mô lại không hề nhỏ, danh tiếng cũng tương tự. Vé vào bảo tàng cũng không phải muốn nói có là sẽ có, dĩ nhiên là ở một đẳng cấp khác. Tranh trưng bày ở đây cũng đều là những bức họa có tiếng, được đấu giá rất cao để đem về. Bà của Trương Cự Giải được người quen gửi vé mời, nghĩ tới đứa cháu gái nhỏ của mình thì liền gửi tới cho nó.

"Tuyệt thật..."

Trương Cự Giải thốt lên, thích thú chiêm ngường bức trang được treo ở chính giữa sảnh. Đi một đoạn đến cuối hành lang, có một bức họa không được đề tên, ấy vậy lại khiến cho Trương Cự Giải sững người.

"Sao vậy?"

Mộc Sơn Xử Nữ thấy Cự Giải không bình thường, vội vàng lên tiếng hỏi.

"Có phải anh thấy bức tranh này rất đẹp không?"

Trương Cự Giải mắt không rời bức họa trên tường, giọng đều đều hỏi.

Mộc Sơn Xử Nữ cũng nhìn theo vào bức tranh lớn được treo trước mặt. Anh không quá am hiểu về nghệ thuật. Bức tranh trước mắt có chút rối rắm nhưng đại biểu vẫn có thể hiểu được.

"Rất đẹp."

"Đúng vậy, tranh của bà luôn rất đẹp."

Trương Cự Giải mỉm cười, cô vẫn còn nhớ như in bức tranh này.

"Bà?"

"Bà em đã vẽ bức tranh này."

Trương Cự Giải nhớ rất rõ ràng, bức tranh này chính là do bà cô vẽ nên. Hai năm trước, khi cô sang thăm bà mình, chính cô còn là người phụ bà pha màu. Bức tranh ấy như vậy lại có thể được trưng bày tại đây.

...

Buổi tối, Cự Giải cùng Xử Nữ chọn một quán ăn ở gần đó đi vào.

"Anh xác định sẽ làm giáo viên sao?"

Trương Cự Giải hỏi, có chút trầm ngầm.

"Đúng vậy. Có chuyện gì sao?"

Mộc Sơn Xử Nữ bỗng nhiên bị hỏi như vậy, không biết Cự Giải định có ý gì.

"Không có gì ạ."

Có một chút tiếc nuối. Mộc Sơn Xử Nữ đối với cô là một người rất giỏi, nếu chỉ dừng lại ở việc làm giáo viên bộ môn, quả thật khiến cô có chút cảm thán với khả năng của anh.

"Em đã xác định được mình muốn gì hay chưa?"

"Có vẻ như em đã xác định rồi..."

Trương Cự Giải mỉm cười.

"Em không chắc làm, về chuyện em và anh hiện tại."

"Có vấn đề gì?"

Mộc Sơn Xử Nữ nhận ra tâm trạng ngày hôm nay của Trương Cự Giải hôm nay rất kì quái, lúc cao lúc thấp.

"Em muốn qua Ý học Mỹ thuật!"

"Em đã nhận được giấy mời nhập học của một trường đại học bên đó, chỉ cần hoàn tất cấp học sẽ lập tức xuất phát."

"Nhưng mà, em không thể từ bỏ việc theo đuổi anh một cách giữa chừng như vậy được."

"Dừng lại đã!"

Mộc Sơn Xử Nữ không để cô nói thêm, vội vàng ngăn cản ý tưởng của cô. Anh hiểu cô định nói gì tiếp theo.

"Nghe này Cự Giải, đừng nghĩ tới gì khác vào lúc này ngoài chính tương lai của em."

"Cơ hội trước mắt của em rất tốt đẹp, tuyệt đối không thể từ bỏ."

Mộc Sơn Xử Nữ nghiêm túc nói. Nếu Cự Giải muốn nói cô từ bỏ đi du học để theo đuổi mình, anh sẽ lập tức nhìn cô với con mắt khác, đương nhiên sẽ là chẳng tốt đẹp gì. Anh không hi vọng điều này sẽ xảy ra.

"Gì cơ...?"

Trương Cự Giải nhất thời trở nên phát ngốc.

"Em đâu có nói mình sẽ không đi?"

Xử Nữ thật sự bị cô làm rối rắm, kì thực không thể xác định được ý muốn của cô.

"Em muốn nói rằng, trong 3 tháng cuối này, em nhất định sẽ theo đuổi được anh!"