Vương Thiên Nhị Song Ngư nhận lấy chai nước của quản lí đưa cho mình tu một hơi đã hết một nửa chai. Lại nhìn qua góc bên kia, không khỏi cảm thấy mệt mỏi.
Hôm nay là buổi chụp ảnh tập trung cho một trang báo lớn. Vì thế mà yêu cầu cũng khắt khe hơn rất nhiều. Mà ở góc kia, một vài nữ người mẫu mới vào nghề bị vị đạo diễn nghiêm khắc của bọn họ mắng đến phát khóc. Người đại diện của bọn họ cùng mấy người xung quanh đều muốn đi vào giúp bọn họ nhưng cũng không dám chọc thêm vào vị đạo diễn kia. Vị đạo diễn kia cho bọn họ thêm một lúc để ổn định lại nhưng mà bên cạnh đấy, mấy vị nhiếp ảnh gia của bọn họ cũng sốt ruột tới nơi. Thời tiết hôm nay chuyển xấu mà đoàn vẫn còn chậm chạp như vậy.
"Vẫn chưa xong sao?"
Ê-kíp chụp ảnh của Vũ Đại Song Tử hôm nay cũng làm việc ngay ở khu vực bên cạnh đã xong từ sớm. Thấy bên Song Ngư vẫn còn chưa có dấu hiệu chụp ảnh, Song Tử liền đi qua xem qua một lượt.
"Chưa có xong. Đạo diễn có vẻ hài lòng với mấy người kia."
Vương Thiên Nhị Song Ngư hếch cằm về phía hai ba cô gái người mẫu đang được trợ lí trang điểm lại.
Vũ Đại Song Tử theo hướng mà Song Ngư chỉ nhìn tới, nhìn ra một đám người mẫu mới vào nghề, đều là những gương mặt lạ hoắc, ấn tượng đầu nhìn vào sẽ chính là mỗi người đều có một khuôn mặt rất xinh đẹp.
"Phần của chị và những người khác đã xong chưa?"
Song Tử quan sát thời tiết bắt đầu lạnh dần, trời cũng đang xám xịt đi trông thấy. Hôm nay dự báo thời tiết báo khu vực của bọn họ sẽ có tuyết rơi.
"Đã xong. Nhưng cần chụp thêm. Theo thứ tự thì còn phải đợi bọn họ."
Vương Thiên Nhị Song Ngư ảo não thở dài một tiếng, hai tay tự động xoa lấy nhau. Trời nổi gió rồi.
Song Từ nhìn từ đầu tới cuối Song Ngư vẫn đang tập trung quan sát nhìn đoàn chụp ảnh. Hôm nay trang phục của bọn họ tổng thể đều là váy áo mùa thu, lả lướt thơ mộng. Song Ngư hiện cũng vẫn mặc trên mình bộ váy của đoàn giao cho, váy trắng mỏng manh dài tới gót chân gắn liền với một đống dây dợ lằng nhằng.
"Đem tới cho cô ấy áo khoác đi."
Vừa thấy quản lí của Song Ngư đi lại, Song Tử đã lập tức phân phó. Quản lí cũng rất nhanh ý thức được thời tiết đang chuyển biến, vội vàng chạy lại điểm tập kết lấy thêm một chiếc áo khoác, đồng thời còn mang theo một chiếc ô.
"Cám ơn."
Vương Thiên Nhị Song Ngư giật mình khi Song Tử nhắc nhở quản lí của cô. Ngay sau đấy, đạo diễn cũng lập tức gọi Song Ngư tới chỗ bọn họ chụp hình. Vũ Đại Song Tử ở lại một lúc xem Song Ngư làm việc ổn thỏa mới rời đi trở về xe mà người đại diện đã đợi sẵn.
"Song Tử, lần sau vẫn nên để tôi đi cùng cậu."
Người quản lí ngồi ở trong xe vẫn luôn dõi theo bóng dáng của Song Tử, thấy cậu đã an vị trên xe thì lên tiếng nhắc nhở.
"Tôi chỉ qua đó xem một chút."
Vũ Đại Song Tử đáp.
"Tôi biết cậu quan tâm bạn mình. Nhưng bây giờ lịch trình của cậu rất dày, không có nhiều thời gian cho cậu chạy nhảy lung tung như vậy."
"Cũng đừng quên, hình ảnh của cậu luôn phải được bảo đảm."
***
Lạch cạch.
Mộc Sơn Xử Nữ họp một lần với hội đồng giáo viên thì quay trở lại vị trí tập kết - nhà chung. Cửa vừa đóng lại, Mộc Sơn Xử Nữ đã điêu đứng cả người.
Cái quái gì thế?!
Nghe thấy tiếng động, Mộc Kỳ Sư Tử và Thạch Hải Thiên Yết đều đồng loạt quay lại nhìn nơi cửa lớn. Phát hiện ra Mộc Sơn Xử Nữ đã trở về. Mà Xử Nữ ở bên kia như hóa đá nhìn hai người, ánh mắt chính là dừng ở cổ tay nhỏ của Sư Tử đang bị bàn tay nào đấy nắm lấy.
"Thầy...!"
Mộc Kỳ Sư Tử giật mình, vội vàng muốn rút tay ra. Ca này cô nhất định tiêu rồi!
"Không cần chú ý đến anh ta."
Mộc Kỳ Sư Tử cổ tay còn chưa kịp dịch chuyển đã lập tức bị nắm chặt.
Mộc Kỳ Sư Tử bối rối nhìn Thạch Hải Thiên Yết, lại quay sang Mộc Sơn Xử Nữ đang trân trân nhìn mình. Con mẹ nó có chỗ nào có thể không chú ý chứ???
Mộc Sơn Xử Nữ ở một bên thấy em gái mình cùng học sinh "cá biệt" Thạch Hải Thiên Yết lôi lôi kéo kéo, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Anh nên là để cho hai người cứ như vậy giải quyết cho xong hay giành lại em gái? Mới nửa ngày trước anh còn đang lo lắng Sư Tử cùng Vũ Đại Song Tử tiến tới quan hệ, một chút cũng không lường tới trường hợp này.
"Làm phiền rồi."
Đứng đó một hồi, Xử Nữ quyết định vẫn là bỏ qua đi, cởi giày rồi một mình đi lên phòng. Chuyện riêng của người khác anh cũng không nên xía mũi vào.
Mộc Kỳ Sư Tử thấy Xử Nữ đã rời đi mới thở ra một hơi. Lại chú ý tới Thạch Hải Thiên Yết vẫn đang giữ lấy mình.
"Vậy... Anh muốn nói cái gì?"
"Muốn em chú ý tôi."
!!!
Mộc Kỳ Sư Tử trợn tròn mắt. Quả thực đã chuẩn bị trước tinh thần, nhưng mà đáp án này cô không có nghĩ tới. Càng không nghĩ tới Thạch Hải Thiên Yết sẽ một câu liền nói ra như vậy.
"Tại sao lại phải chú ý tới anh?"
Mộc Kỳ Sư Tử giờ phút này đương nhiên đã hiểu ra ý tứ của Thạch Hải Thiên Yết. Nhưng hiểu là một chuyện, bày tỏ thế nào lại là một chuyện.
Thạch Hải Thiên Yết nheo mày. Nhớ lại trước đây khi còn có quan hệ với Đại Khuyển cũng chưa từng tồn tại những trường hợp như vậy. Như vậy càng khẳng định khi trước cậu đã tiến vào một mối quan hệ quá dễ dàng và nhanh chóng hay sao? Hình như cậu cảm thấy khi trước mình đã sai ở đâu đó đó rồi.
***
Trong nhà hàng ăn sa hoa, Vũ Đại Song Tử một thân mặc bộ vest được cắt may cẩn thận, ngũ quan tinh xảo kết hợp với dáng người có chút gầy của cậu thành công thu hút sự chú ý của những thiếu nữ nơi này.
Quản lí Chu ngồi ở bên cạnh Song Tử, nhìn cậu một lượt từ đầu tới chân không khỏi tự tấm tắc khen mình. Từ buổi chụp hình trở về, quản lí Chu thành công biến hóa cậu thành một quý ông giàu có, từ đầu xuống chân đều là những món hàng hiệu của những nhãn hàng sa sỉ. Từ trên người còn phảng phất hương thơm nước hoa nhàn nhạt.
"Vậy cô Yển, hợp đồng này của chúng ta...?"
Quản lí Chu thấy Song Tử không có phản ứng gì, chủ động hướng phía Yển Diên đang ngồi ở vị trí đối diện.
"Hợp đồng này..."
Yển Diên từ đầu luôn chú ý tới Song Tử, nhất thời quên đi mục đích của bữa ăn lần này.
"Chúng ta trực tiếp thực hiện."
Yển Diên trực tiếp hạ xuống một chữ kí xinh đẹp xuống cuối trang giấy.
"Vậy kết thúc bữa ăn chúng ta lập tức tiến hành buổi chụp hình?"
Trợ lí Chu đọc rất kĩ bản hợp đồng của bọn họ, bên trong khi rất rõ nhãn hàng C do Yển Diên quản lí muốn Vũ Đại Song Tử làm gương mặt đại diện cho bọn họ. Trong đó còn ghi rất rõ bộ sưu tập đầu tiên sẽ được tiến hành vào ngày hôm nay. Trợ lí Chu không khỏi không gấp gáp.
"Song Tử cảm thấy thế nào?"
Yển Diên vẫn luôn giữ nụ cười thường trực của mình trên khóe môi.
Vũ Đại Song Tử không biểu lộ quá nhiều cảm xúc. Ít nhất là không vẽ ra sự khó chịu trong thân tâm cậu bây giờ. Đối với bản hợp đồng làm gương mặt đại diện này, cậu không cầu nhưng cũng lập tức có cung. Nhưng nguồn cung lại mang tên "Yển Diên", cậu thực sự không có ý định cầu tiến như vậy.
Bỏ qua chuyện đó thì đây cũng là cơ hội tốt của cậu.
Chẳng qua, phải nịnh bợ cô ta một chút.
Làm Yển Diên vừa ý, cái tên "Vũ Đại Song Tử" sẽ được người người biết tới.
Chậc.
"Liền tiến hành."