12 chòm sao - Đường Ngọt Cao Trung

Chương 61

"Chúng ta lên tầng hai."

Trương Cự Giải kéo tay Vương Thiên Nhị Song Ngư tới vị trí thang cuốn.

Đương là cuối tuần, lại còn là trong dịp lễ, khu trung tâm thương mại có không ít ưu đãi thành ra đặc biệt náo nhiệt hơn thường lệ. 

Đi tới tầng hai, đụng phải một đoàn quay phim chặn ở ngay đầu thang cuốn, người qua lại cảm thấy không ít khó chịu nhưng cũng không làm gì được. Bởi ở đây còn đặc biệt sắp xếp dải phân cách cho đoàn quay phim bọn họ làm việc. 

Lộc Báo vừa hô một tiếng "cắt", quay lại vừa hay thấy hai người Cự Giải, Song Ngư. Không để hai người đi quá ba bước đã lập tức vội vàng bước qua dải phân cách, gọi.

"Vị tiểu thư tóc hồng kia ơi."

Như sợ hai người không nghe thấy mình, Lộc Báo trực tiếp đuổi đến chặn trước mặt hai người.

"Vị tiểu thư này hiện giờ có rảnh rỗi hay không? Mạo muội được xin cô ít thời gian."

"Có việc gì sao?"

Câu hỏi của Vương Thiên Nhị Song Ngư tựa như một sự đồng ý, Lộc Báo vội vàng lấy từ trong túi áo khoác của mình ra một tấm danh thiếp hướng phía Song Ngư đưa. 

"Tôi là giám đốc thời trang của thương hiệu Giraffe, tôi thấy cô đặc biệt rất xinh đẹp, rất phù hợp với hình tượng trong bộ sưu tập sắp tới của chúng tôi."

"Cô có thể hay không cân nhắc một chút? Công việc người mẫu này của chúng tôi có hậu đãi rất tốt, tiền công sẽ không phụ mong đợi của cô."

Như sợ Vương Thiên Nhị Song Ngư từ chối, Lộc Báo liên tiếp bổ sung thêm, còn đặc biệt giới thiệu cho cô về thương hiệu thời trang của hắn. Vừa rồi, trong tích tắc vừa thấy cô gái này, hắn lập tức bị thu hút. Cái vẻ đẹp thanh thuần lương thiện tựa như thiên sứ của cô, hắn không biết đã đi tìm kiếm mất bao lâu. 

Vương Thiên Nhị Song Ngư nhận lấy danh thiếp, nheo mày. Thương hiệu thời trang này, cô chưa từng nghe qua. "Giraffe"? Chẳng qua, người kia còn nhiệt tình mở ra trang web thương mại điện tử của bọn họ, cũng có vẻ như là một thương hiệu mới lập ra, giá thành sản phẩm bán ra đều khá rẻ. Ách, đã bao lâu rồi cô chưa mua đồ ở phân khúc giá này?

"Tớ thấy bọn họ có vẻ ổn đó."

Trương Cự Giải rất chăm chú nghe Lộc Báo giới thiệu, lại nhìn đoàn quay phim của bọn họ ở góc bên kia trông cũng rất hoành tráng. Chỉ là Song Ngư sẽ thế nào?

"Việc này... có thể cho tôi thời gian suy nghĩ không?"

Vương Thiên Nhị Song Ngư ngần ngại. Hậu đãi quả thực rất tốt. Nhưng giờ cô đã kí kết hợp đồng với công ty quản lí, không thể tự tung tự tác muốn sao liền như vậy. Mấy sự việc như thế này vẫn là quay trở về hỏi ý kiến của quản lí. 

"Đ... Được được! Vậy cô cứ suy nghĩ, suy nghĩ xong liền liên hệ với tôi!"

Lộc Báo như thể đợi không nổi, gấp gáp đồng ý, tay lại từ túi áo lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho cô. Hình như hắn quên mất mình mới vừa đưa cho cô một tấm.

"Được."

***

"Song Ngư, chiều lập tức tới bên này! Ảnh lần trước em chụp cùng với Vũ Đại Song Tử có vấn đề!"

Quản lí trẻ của Vương Thiên Nhị Song Ngư ở một bên xem laptop, mày bỗng dưng nheo lại, lập tức lấy điện thoại gọi điện cho cô. 

"Như thế nào lại có lỗi?"

Vương Thiên Nhị Song Ngư đang ở trong lớp học, nghe xong liền cảm thấy lo lắng. Bộ ảnh này không phải là bộ ảnh lần trước chụp cho thương hiệu của nhà Trương Cự Giải sao? Rõ ràng rất ổn mà, tại sao lại xảy ra lỗi? Theo kế hoạch dự kiến của bọn họ ngày mai đã là ngày cho ra mắt bộ sưu tập rồi.

"Một lời không nói hết. Tan học liền tới văn phòng!"

Người quản lí còn không để Vương Thiên Nhị Song Ngư nói thêm một câu nào, lập tức ngắt điện thoại. 

Vương Thiên Nhị Song Ngư sắp gấp đến chết, Trương Cự Giải đã đi nước ngoài được mấy ngày để dự triển lãm, không thể liên hệ hỏi cô. Bộ ảnh này quan trọng như vậy, không thể không giải quyết.

"Làm sao vậy?"

Thạch Hải Thiên Yết thấy Song Ngư bồn chồn đi lại tới lui trong lớp học sắp bị làm cho chóng mặt.

"Không có gì."

Nghĩ ngợi tới lui, Song Ngư lao thẳng ra khỏi phòng học.

Còn lại một mình Thạch Hải Thiên Yết trong phòng học, cậu nhìn theo bóng lưng của Song Ngư rời đi, sau đó lấy điện thoại ra phát đi tin nhắn. Sau một lúc cũng rời khỏi phòng học. Giờ nghỉ trưa, lớp ưu tiên lần đầu tiên không còn lại một bóng người.

...

Vương Thiên Nhị Song Ngư dọc cầu thang đi xuống, thẳng bước đến phòng học của lớp ưu tiên cao nhị. Nhưng đi được một nửa, cô lại nhớ ra, người cần tìm vốn không học ở lớp ưu tiên. Thế là cô một lần nữa quay về đầu hành lang mình đã đi qua, tới phòng lớp 1 không hề đợi chờ mà lập tức mở cửa.

Đương là giờ nghỉ trưa, học sinh cao nhị ăn trưa xong đều trở về lớp khá sớm. Lớp 1 cũng không ngoại lệ. Lúc cô mở cửa ra, một loạt con mắt đều hướng cô nhìn chằm chằm. Tất cả chỉ có một suy nghĩ duy nhất: người của Hội học sinh trong giờ nghỉ tại sao lại chạy đến đây?

"Chị?"

Trương Kim Ngưu đang thu dọn lọ hoa cũng bị Song Ngư làm cho chú ý tới.

"Vũ Đại Song Tử ở đâu?"

Chạy đi nhanh như vậy tất là để tìm Song Tử. 

"Song Tử? Vừa nãy cậu ta chạy đi cùng Sư Tử rồi."