Ba đứa học sinh cũng thấy thầy giáo của chúng nó, vội vàng cuối đầu chào. Thầy cũng gật đầu chào lại. Chàng thanh niên cũng chỉ lớn hơn tụi nhỏ chừng chục tuổi nhưng tâm hồn cũng còn mười tám lắm. Thầy giáo tuy bề ngoại khó nói chuyện nhưng thật chất lại rất dễ gần. Thầy cũng không quên trêu chọc đám bạn, nhất là cặp đôi Thiên Yết và Nhân Mã. - Mã và Yết đang bàn đề môn sinh à, tí thầy mét thầy Hạnh cho thầy đổi đề khỏi chỉ luôn. Thiên Yết, Nhân Mã nhăn mặt.- Ơ thầyyyyyyyThầy bật cười, không chỉa kiếm về phía hay bạn nữa mà thây đổi mục tiêu sang đứa còn lại trong ba đứa. - Thiên Bình đi học đem theo điện thoại à. Tẹo thì báo cô giám thị nha. Thiên Bình tròn mắt. - Thầy hạ thủ lưu tình, có gì em mua trà sửa bù cho hôm bữa em trốn đi dạy thêm phụ thầy. Song Ngư cười nứt nẻ. - Thôi thôi thầy trêu, nói thế thôi chứ ba đứa ở nhà học hành cho nghiêm túc. Dạy thêm sau khi thi đai học cũng được. Đang trò chuyện phím thì đồ ăn cũng đã đoược chủ quán bưng lên. Thầy Song Ngư dẹp điện thoại, cấm cúi ăn một mạch. Ăn xong thì thầy tạm biệt đám học trò ra đề mấy xe đi trước. Thầy còn mua thêm một phần nữa, hình như là đưa cho người thương trong lòng. Đám học trò đoán mò thế thôi chứ chúng cũng chẳng biết người thương của thầy là ai cả. Sau khi ăn xong, đến lúc tính tiền. Cả bạn trẻ ngạc nhiên vì tiền đã được thầy tính từ trước. Nhân Mã cứ như vớ được của hờ, vui vẽ, cười đến ngoắc cả miệng. - Phải chi ngày nào cũng gặp thầy tại quán ăn thì tốt biết mấy. Thiên Yết gõ một cái cóc vào đầu Mã Ca làm cậu kêu lên oai oái. - Thôi đi ông ơi, ăn hên được một lần thôi. Thiên Bình sớm đã vác cặp ra xe, đề máy xe chờ hai con người lề mia kia sẵn. Cô nàng liếc nhìn đồng hồ đã 6 giờ 50, còn 10 phút nữa là vào học. Chậm chút nữa thôi là cả ba có nguy cơ trễ rất cao nên lên tiếng hối thúc. - Lẹ đê. Sắp trễ học rồi kìa. Nghe thế Nhân Mã và Thiên Yết với ì ạch leo lên xe chạy đến trường. Từ chổ quán ăn đến trường học chỉ mất có 5 phút, lại tốn thêm 5 phút leo cầu thang thì lên đến lớp, vừa kịp giờ vào học. Trống đầu đánh vào lúc 6 giờ 55 phút, giáo viên bắt đầu đi vào lớp. Thành ra là cả ba vào học chỉ sao giáo viên vào lớp tầm 1 đến 2 phút. Dù vậy vẫn không tính là đi trễ. Gần trường có vài đứa còn ác hơn, nhắm 7 giờ đúng mới lần lượt ùa vào. Không biết chúng có bị ghi đi trễ hay không nhưng kiểu đấy thì ba bạn học sinh này không dám thử. Vừa vào ngay tiết một, lớp Nhân Mã quả thật có kiểm tra. Nhân Mã nhìn thầy cầm đề mà rơi nước mắt. Ôi đề điền khuyết, ôi cái đề kết liễu bao nhiêu tính mạng của học sinh lớp cậu. Trải qua 15 phút cuộc đời cầm bút chiến đầu với hàng tiền tuyến vững chắc của đề kiểm tra. Nhân Mã chỉ có thể thành công hạ gục được hơn nữa một chút chứ tuyệt đối thì không thể. Trái lại tiếc đầu của hai bạn nữ lại rất đổi dễ chịu. Thiên Yết ngồi chơi vì tiết đầu học địa được trống. Lớp ồn hết siết, mỗi đứa một trò. Nào quánh bài, nào lô tô, còn có cả cờ tỷ phú, domino thẳng tiếng. Ồn quá giám thị lên thì vội vàng dẹp, lôi bài tập ra giả vờ làm cho có dáng dấp của học sinh lớp chọn đầu. Lớp Thiên Bình thì ngồi cười nứt nẻ trong giờ học hóa. Đã thế còn là hai tiết đôi. Ban đầu cô vào lớp lúc đầu năm cũng khó tính lắm, mà càng dạy thì lại càng thân thương. Hóa ra dễ đến lạ. Nên bọn trong lớp cũng ưng cô lắm. Chúng hiểu thừa tính cô luôn rồi.