[12 Chòm sao] - Màu Tương Tư

Chương 9: Gặp thầy giáo

Đang ngồi đợi đồ ăn được chủ quán bê lên, cả ba bạn trẻ ngồi làm việc riêng. Thiên Bình thì lôi điện thoại trong ba lô ra, xin wifi của chủ quán, ngồi đọc lại và cập nhật chương truyện tiếp theo. Cô muốn viết tiếp bản thảo tối qua đang viết dở. Hôm nay dự định sẽ đăng lên luôn cho kịp tiến trình cô đã sắp xếp trước và cũng tránh việc bị hối bởi độc giả. Thiên Yết quay sang, nhíu mày hỏi.

- Lại viết truyện à?

Thiên Bình gật đầu. Thiên Yết nhìn cô bạn thân chăm chỉ đến phát ngán. Ai mà biết Độ Tư nổi danh trên các diễn đàn văn học mạng và youtube lại là con gái chứ. Hơn nữa còn là một cô gái chưa đón sinh nhật lần thứ mười tám.

Thiên Yết quay sang Nhân Mã, trò chuyện về đề kiểm tra. Ra là Thiên Bình, Thiên Yết và Nhân Mã chơi chung nhưng không có học chung lớp. Thiên Yết học lớp chọn đầu 12c7, Nhân Mã học lớp thường ban tự nhiên 12c1 còn Thiên Bình học lớp chọn hai 12c8. Nhưng trùng hợp là Nhân Mã và Thiên Yết học chung hầu hết các giáo viên bộ môn. Đề kiểm tra của hai lớp lại không hề khác nhau nên học sinh nó hay trao đổi đề lắm. Lớp này kiểm tra trước thì giữa đề, giáo viên thu đề lại thì làm nhanh rồi học thuộc đề, kiểm tra xong thì chạy ra nói lại với lớp kia. Nhờ vậy mà bao mạng sống của đám học trò mới được bảo toàn một cách toàn vẹn.

Nhưng giáo viên cũng có tính toán của giáo vin, lường trước mọi tình huống. Lúc trước, họ cũng đã từng là học sinh mà. Mấy trò vặt vãnh ấy sao mà qua mắt họ được. Giáo viên sao khi dạy xong vội vội vàng vàng đi đến lớp tiếp theo thật nhanh và nghiêm cấm lũ học trò ma quái ra ngoài trước và trong thời gian làm kiểm tra. Thế là chúng nó hết đường chỉ nhau.

Thiên Yết cầm cuốn sổ tay xem đi xem lại thời khoá biểu cho thật chắc chắ mới quây sang nói với Nhân Mã.

- Nhớ chút nữa môn sinh có kiểm tra thì ra chơi phải chạy xuống căn teen gặp tao ngay. Không có cũng phải xuống. Mày mà không xuống tao thiến mày.

Nhân Mã đen mặt, ra chìu thách thức.

- Nhờ vã mà thái độ vậy. Tin tao không xuống luôn không.

Yết Nhi nghe thế liền quay sang Thiên Bình, ra chìu làm nũng, chỉ cần gọi tên nhỏ bạn thân chí cốt thôi thì Tiểu Bình cũng đủ biết nanf muốn gì.

- Thiên Bìnhhhhh.

Thiên Bình vẫn cầm điện thoại chẳng chút quan tâm, chỉ nhẹ buôn một câu đầy uy lực.

- Muốn kiểm tra cuối kì môn ngữ văn dưới trung bình hả?

Nhân Mã lạnh sống lưng, khí thế bị áp đảo hoàn toàn.

- Ê ê làm người ai nỡ làm thế. Đừng có làm vậy thiệt nghen.

Đang bàn tán xôn xao thì bên ngoài vang lên tiếng tắt máy xe. Trước quán lại thêm một vị khách. Người thanh niên trong chừng gần 30 tuổi bước xuống xe. Anh ta mặc một cái sơ mi màu xanh biển nhạt phối với quần tay đen cùng đôi giày thể thao hình như vừa mua vài ngày trước. Trên vai anh chàng còn vác thêm một cái ba lô màu đỏ sẫm.

Người thanh niên bước vào quán cất giọng dịu dàng, nhưng cái giọng nói này lại khiến cho bọn con gái trong trường Thiên Bình không thể nhầm lẫn vào đâu được.

- Chủ quán, cho một tô hoành thánh không hành, không ngò, không tiêu, bỏ rau thơm và hành phi.

Phải! Đó chính xác là giáo viên dạy ngữ văn, giáo viên chủ nhiệm lớp 12c9 bang xã hội và cũng là giáo viên bộ môn văn lớp Thiên Bình: Ngô Bạch Song Ngư.

Thầy giáo cũng không mất nhìu thời gian để nhận ra Thiên Bình vì bên tự nhiên thầy chỉ dạy có mỗi một mình lớp cô. Cô lại là học sinh tiêu biểu nhất trong lớp thì làm sao mà thầy quên được. Thầy chọn một bàn khác ngồi.

Trước đó có gọi chủ quán lại nói nhỏ với bà chủ vài câu, mắt hướmg về bàn Tiểu Bình đang ngồi: " Tính luôn tiền của bàn đó vào của tôi nhé"

Chủ quán gật đầu, đưa tay đón lấy tờ polime mệnh giá 500 mới tinh trên tay thầy. Mất hơn năm phút chờ thối tiền thầy mới có thể về bàn yên vị.

Thầy giáo chọn một cái bàn riêng biệt, cũng ngồi lôi điện thoại ra. Trên màn hình khoá hiện lên hình ảnh của một người con gái. Chàng thầy giáo điển trai này thế mà lại có người thương từ lâu. Bọn học sinh biết được chắc buồn chết.